lúc , Tiêu Ngọc Thần nghiến răng cất lời: “Ngô nhị tiểu thư, nàng nguôi giận ? Nếu , cứ việc đ.â.m thêm một đao nữa!”
“Ôi trời, đ.â.m cái gì mà đâm!” Tim Ngô Quốc Lương nhảy khỏi lồng ngực. Ông vội vàng đỡ Tiêu Ngọc Thần, : “Tiêu thế tử, xin mau an tọa, để đại phu tới băng bó cho .”
Tiêu Ngọc Thần đẩy phắt ông , ánh mắt lạnh lùng Ngô Tĩnh Vân, hỏi một nữa: “Ngô nhị tiểu thư, nàng nguôi giận ?”
Tuy hiểu vì mẫu nhất định Ngô nhị tiểu thư trút giận lên , nhưng nỗi đau đớn kịch liệt lúc càng khiến tỉnh ngộ: trong chuyện của Liễu Bích Cầm, quả thực sai lầm. Đáng lẽ khi cứu Liễu Bích Cầm, nên đưa thật xa, nên mềm lòng giữ nàng bên cạnh . Hắn rõ ràng điều đó nguy hiểm đến nhường nào.
Giờ đây, vì chuyện mà suýt hạch tội, Hầu phủ cũng suýt vướng họa lớn. Thế nhưng, Ngô nhị tiểu thư vẫn cứ c.ắ.n chặt chịu buông tha, khiến bộ Hầu phủ đều yên .
Phía , Ngô Tĩnh Vân chất vấn, miệng vết thương đang tuôn m.á.u ồ ạt , hít sâu một , đáp lời: “Từ nay về , ân oán giữa đôi coi như đoạn tuyệt.”
Phạm Khắc Hiếu
Tiêu Ngọc Thần nàng , lạnh một tiếng: “Ngô nhị tiểu thư, ân oán giữa và ngươi đoạn tuyệt ư? Ta và ngươi vốn dĩ hề ân oán. Ngươi năm bảy lượt giăng kế hãm hại , lẽ nào cứ thế bỏ qua ?”
Tuy đại trượng phu chấp nhặt với nữ nhi, nhưng Tiêu Ngọc Thần từ đầu vẫn cảm thấy bản với Ngô Tĩnh Vân. Nay nàng đ.â.m một nhát, dù là theo ý của mẫu , nỗi uất nghẹn trong lòng quả thực cách nào xoa dịu.
“Ngươi ?” Ngô Tĩnh Vân vẫn trấn tĩnh, bàn tay dính đầy m.á.u vẫn run rẩy ngừng.
“Chẳng gì.” Tiêu Ngọc Thần đáp: “Vừa phụ , ngoại bà và biểu ca của ngươi đều tề tựu tại đây, chi bằng để họ hết những chuyện xa mà ngươi .”
Ngô Tĩnh Vân , nhất thời hoảng loạn tột độ. lúc , bên ngoài vọng tiếng báo rằng đại phu tới. Ngay đó, một vị đại phu xách hòm t.h.u.ố.c bước . Nhìn thấy y phục Tiêu Ngọc Thần dính đầy máu, vị đại phu cũng kinh hãi thôi.
“Mau trong băng bó.” Trương lão phu nhân chỉ tay về phía tấm bình phong, trầm giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-151.html.]
Đường Thư Nghi bước tới đỡ Tiêu Ngọc Thần. Hắn ngước nàng, vẻ mặt đầy ủy khuất. Đường Thư Nghi xem như thấy, đỡ phía tấm bình phong. Đại phu và Ngô Quốc Lương cũng vội vã vòng qua bình phong theo .
Đại phu bắt đầu băng bó cho Tiêu Ngọc Thần. Ngô Quốc Lương nhỏ giọng thầm thì hỏi Đường Thư Nghi: “Hầu phu nhân, những lời ngài ban nãy, vẫn giữ lời chứ?”
Ông đang hỏi về chuyện Đường Thư Nghi từng tuyên bố: chỉ cần Ngô Tĩnh Vân đ.â.m c.h.ế.t Tiêu Ngọc Thần, nàng sẽ truy cứu việc .
“Đương nhiên giữ lời.” Đường Thư Nghi đáp.
Nhìn Ngô Quốc Lương nở nụ xu nịnh, Đường Thư Nghi bỗng nhiên hiểu rõ tại tính tình của Ngô Tĩnh Vân trở nên cực đoan đến thế.
Nàng mồ côi mẫu từ thuở bé thơ, gặp kế mẫu miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm, chịu đựng vô vàn những âm mưu ám hại. Ngô Quốc Lương là kẻ chẳng phân biệt ân oán thị phi. Điều ông cần chỉ là chuyện dàn xếp thỏa, ngoài mặt giữ vẻ an nhiên, bình là đủ.
Ngô Tĩnh Vân lớn lên trong cảnh , đương nhiên thiếu thốn tình thương, khao khát yêu. Chính vì , khi đem lòng ái mộ Tiêu Ngọc Thần, nàng nảy sinh lòng chiếm hữu mãnh liệt, một lòng một với . Song, Tiêu Ngọc Thần chẳng hề đoái hoài, thế nên mới tạo thành bi kịch khôn nguôi.
Cùng lúc đó, nàng chịu đựng sự áp bức của Ngô phu nhân suốt thời gian dài, nỗi khổ tâm đều thể giãi bày. Hậu quả là trong tâm trí nàng luôn thôi thúc ý nghĩ phản kháng, tìm kiếm cơ hội để phản kích, chỉ chờ một khe hở là lập tức c.ắ.n ngược . cách thức đó chính đáng , mang hiệu quả , chẳng ai chỉ bảo phân tích cho nàng .
Dù Trương lão phu nhân dạy dỗ, song phần nhiều là sự nuông chiều và sủng ái vô bờ bến. Hơn nữa, hai sớm tối bầu bạn, e rằng cũng những chuyện Ngô Tĩnh Vân tiện chia sẻ, nhiều việc nàng nhưng giấu kín, thổ lộ với Trương lão phu nhân.
Xét cho cùng, Ngô Tĩnh Vân là một kẻ đáng thương. hiện giờ nàng dùng thủ đoạn cực đoan đối đãi với Tiêu Ngọc Thần cùng Hầu phủ bọn . Cho dù chút đồng cảm, song tuyệt đối thể tiếp tục nhân nhượng.
Nếu tay xử lý, e rằng Ngô Tĩnh Vân sẽ lầm tưởng Hầu phủ chỉ là hổ giấy mà thôi.