Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:50:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghĩ đến chuyện đời của Tiêu Dao vương, Đường Thư Nghi cũng khẽ thở dài, quả nhiên mệnh vô thường.

 

Sau khi xem xét thỏa đáng, Đường Thư Nghi lên xe ngựa trở về Hầu phủ. Ngồi trong xe ngựa, nàng vén rèm cửa ngắm phong cảnh bên ngoài, càng nghĩ càng thấy Hồ Quang Tạ của Tiêu Dao vương vô cùng thích hợp để lập thành hội quán.

 

Tiêu Dao vương gia qua đời, tìm ai để mua phủ trạch ? Hơn nữa, khả năng cao là quyến của sẽ chịu bán. Dù , quyến của Tiêu Dao vương gia đều là những thiếu tiền bạc, cũng chẳng thiếu thế lực.

 

sự tại nhân vi, nếu thử một phen thì . Đường Thư Nghi dự định tiên sẽ tìm hiểu tình hình quyến của Tiêu Dao vương, đó sẽ tiến hành thương lượng. Nếu chuyện thuận lợi thì thật , nếu thì đành tìm một nơi khác .

 

Thoáng chốc, xe ngựa đến cửa Hầu phủ. Đường Thư Nghi xuống xe, liền thấy Triệu quản gia đang dẫn theo một vài bước nhanh bên ngoài, dáng vẻ vội vội vàng vàng.

 

"Các ngươi đang định mà gấp gáp ?" Đường Thư Nghi hỏi.

 

Triệu quản gia tiếng thì đầu , thấy là Đường Thư Nghi trong bộ nam trang, liền thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiến đến hành lễ. Đường Thư Nghi phất tay: "Vào phủ hẵng ."

 

Triệu quản gia lau mồ hôi trán, theo Đường Thư Nghi phủ, đến thư phòng tại tiền viện, bèn khải bẩm: "Phu nhân, Nhị công tử đ.á.n.h ở thư viện. Phu tử bên đó bảo trưởng bối của Nhị công tử đến đón về. Ngài ở trong phủ, sợ Đại công tử gánh nổi chuyện , nên định phái đến Quốc Công phủ mời Quốc Công qua xử lý."

 

Đây chính là thầy gọi gia trưởng vì phạm ! Đường Thư Nghi thầm nghĩ, một nhi tử học hành yếu kém, việc lão sư gọi trưởng bối tới là lẽ thường.

 

Nàng : "Ta sẽ y phục, lập tức tới đó."

 

"Vâng." Triệu quản gia kính cẩn đáp lời. Hắn khỏi thầm thở dài trong lòng, Hầu phu nhân giờ đây gánh vác trách nhiệm của phụ , đảm đương vai trò của mẫu .

 

Đường Thư Nghi dậy bước ngoài. Vừa khỏi cửa, nàng liền thấy Nghiễn Đài, tùy tùng của Tiêu Ngọc Minh, đang lén lút trốn ở một góc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-130.html.]

Nàng dừng bước, đầu . Nghiễn Đài cảm nhận ánh mắt của nàng, "rầm" một tiếng quỳ sụp xuống đất.

 

Đường Thư Nghi: "..." Nàng trông đáng sợ đến thế ư?

 

"Ngươi dậy hẵng ." Đường Thư Nghi bảo.

 

Nghiễn Đài lắc đầu nguầy nguậy: "Nô... Nô tài quỳ xuống khải bẩm mới cảm thấy an tâm."

 

Đường Thư Nghi nên nên , chỉ Nghiễn Đài nhát gan, ngờ nhát đến mức . Thấy một mực quỳ, nàng cũng đành mặc kệ. Nàng cất lời hỏi: "Vì cớ gì mà Ngọc Minh gây sự đ.á.n.h với khác?"

 

Nghiễn Đài quỳ rạp đất, lời ấp úng thành câu. Đường Thư Nghi khẽ cau mày, dứt khoát bảo: "Mau !"

 

Phạm Khắc Hiếu

"Dạ... Là, là chuyện hôm qua. Nhị công tử, Tề nhị công tử và Nghiêm ngũ công tử ... đến thư viện. Phu tử hỏi lý do hôm qua vì bọn họ vắng mặt. Nhị công tử trong nhà chuyện, Tề nhị công tử phụ bệnh cần chăm sóc, còn Nghiêm ngũ công tử ốm."

 

Đường Thư Nghi nhịn mà hừ lạnh một tiếng. Vừa liền đó chỉ là những lời bao biện để trốn học.

 

Nghiễn Đài nàng hừ lạnh, dám hó hé lời nào. Đường Thư Nghi liếc mắt , : "Nói tiếp ."

 

Nghiễn Đài đáp lời, tiếp tục bẩm báo: "Ba vị công tử xong lý do vắng mặt, trong lớp liền một vị học tử bọn họ dối, bởi vị học tử tận mắt thấy ba Nhị công tử cưỡi ngựa khỏi thành. Sau đó... Sau đó Nhị công tử, Tề nhị công tử và Nghiêm ngũ công tử tranh cãi với vị học tử . Vị học tử cũng giúp sức, cãi qua cãi , ... liền đ.á.n.h ."

 

Đường Thư Nghi hít sâu một bước ngoài. Việc chỉ là trốn học, mà còn kéo bè kéo lũ đ.á.n.h mặt phu tử. Nếu mời gia trưởng của bọn họ đến, còn mong chờ mời ai khác ?

 

Đến Thế An Uyển, nàng một bộ y phục đơn giản, xe ngựa khỏi cửa, thẳng đến thư viện. Sau khi đến nơi, nàng vén rèm bước xuống xe, liền thấy đằng xa cũng một từ xe ngựa bước xuống. Chính là Tề Lương Sinh.

 

 

Loading...