Xuyên Nhầm Sách Ngược Luyến ta bị Vương gia sủng lên tận trời - Chương 88: Kết Cục ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:21:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Hàn Vương phủ hôm nay giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều là sắc đỏ hân hoan. Đây là thứ ba Mộ Lăng Sương khoác lên bộ giá y lộng lẫy, khác với hai ép buộc đó, , nàng là cam tâm tình nguyện.
Qua lớp khăn voan đỏ, nàng liền thấy bóng dáng tuấn tú chầm chậm tiến về phía nàng.
Hách Liên Hàn đưa tay về phía nàng, nàng mang theo vẻ thẹn thùng khẽ đặt những ngón tay trắng nõn của lòng bàn tay , mười ngón tay đan chặt , hai chiếc nhẫn sáng lấp lánh.
Nến rồng phượng cháy hơn nửa, hôn lễ long trọng đầy ắp khách khứa ồn ào, chứng kiến chỉ hai bọn họ.
Hai đối diện , cúi hành lễ, thành nghi thức cuối cùng.
Dưới lớp khăn voan đỏ, Mộ Lăng Sương nhịn rộ lên, Hách Liên Hàn hỏi: “Sương Nhi, nàng đang nghĩ gì ?”
“Ta đang nghĩ đến cảnh đầu chúng thành hôn, ấn đầu ép bái đường. Bây giờ nghĩ , cảm thấy thật buồn .”
“…” Hách Liên Hàn nhất thời nghẹn lời: “Sương Nhi, hôm nay là ngày đại hỷ, chúng đừng nhắc chuyện cũ nữa ? Hôn lễ mới chỉ là bắt đầu, những gì bổn vương thiếu nàng, dùng nửa đời để đền bù tất cả cho nàng ?”
Mộ Lăng Sương mày mắt cong cong : “Khi đó chúng luôn đối chọi gay gắt, từng nghĩ đến bây giờ, yêu sâu đậm đến thế.”
“Có lẽ, duyên phận giữa chúng chính là trời định.”
“Ừm, duyên phận định.”
Hách Liên Hàn chậm rãi vén khăn trùm đầu đỏ của nàng lên, ánh đèn, hai cạnh mày mắt như vẽ, quả là một cặp bích nhân xứng đôi.
Hắn bước đến bàn rót một chén rượu giao bôi đưa cho nàng, nghiêm túc : “Ta , vợ chồng cùng uống rượu giao bôi mới thể bách niên giai lão, nếu sẽ may mắn.”
“Ồ.” Hắn còn tin mê tín phong kiến thế ?
Nàng đưa tay định cầm chén rượu, nhưng đột nhiên ngửa đầu tự uống một ngụm, đó cúi xuống áp môi lên môi nàng, cạy mở hàm răng ngà ngọc của nàng, chuyển một nửa rượu trong miệng sang nàng, hương rượu lan tỏa giữa môi răng.
“Như mới tính là cùng uống.”
Không hôn bao lâu, cũng rượu quá mạnh , gò má Mộ Lăng Sương nóng lên, thần thái say : “Hách Liên Hàn, thấy rượu là lạ ? Ta nóng quá…”
Chuyện gì thế ? Theo tửu lượng bình thường của nàng, dễ say như chứ?
“Lạ ? Bổn vương thấy?” Hách Liên Hàn nở nụ gian xảo.
Mộ Lăng Sương bất an vặn vẹo , cố gắng dùng tay kéo đai lưng áo cưới của , mỗi cử động của nàng trong mắt đều gần như là một sự quyến rũ.
Hách Liên Hàn nắm lấy bàn tay mềm mại an phận của nàng, dẫn đến lồng n.g.ự.c vạm vỡ hé mở của : “Ngoan nào, y phục của nàng chỉ thể do phu quân nàng cởi.”
Cánh tay trắng muốt của Mộ Lăng Sương thuận thế vòng lên cổ , khẽ nuốt khan, một nơi nào đó cơ thể như đốt lên một ngọn lửa.
Ôm nàng dịu dàng nhấc bổng, nhanh chóng bước về phía giường, phất tay hất những hạt long nhãn, hạt sen vướng víu giường xuống đất…
“Mộ Lăng Sương… yêu nàng, nàng nguyện ý trao trọn thể và trái tim cho ?” Hắn dịu dàng thì thầm bên tai nàng, khóe mắt ửng đỏ, cố gắng kiềm nén d.ụ.c vọng khó lòng khống chế trong đáy mắt.
Mộ Lăng Sương , cảm nhận sự rung động của cả hai, cuối cùng gật đầu: “Ta… nguyện ý.”
Hắn nhận sự chấp thuận thì vui mừng như một đứa trẻ, cởi bỏ y phục của nàng, từng nụ hôn nối tiếp rơi xuống, nhẹ nhàng mang theo vài phần bá đạo…
Suốt cả đêm, cực kỳ triền miên…
Hắn quả thật như một con mãnh thú thỏa mãn, hận thể nuốt chửng nàng bụng, khiến nàng mãi mãi chỉ thuộc về .
Sáng hôm , Mộ Lăng Sương tỉnh dậy từ vòng tay quấn quýt của thì quá giữa trưa, cơ thể đau nhức rã rời như xe cán qua.
Y phục vương vãi khắp sàn chứng tỏ sự điên cuồng của đêm qua.
Mộ Lăng Sương dậy mặc y phục, gọi Tứ Hỷ mang nước cho nàng rửa mặt, gọi mãi thấy ai đáp, ngược Hách Liên Hàn thức giấc.
Hắn : “Bổn vương cho tất cả thị vệ và hạ nhân trong phủ nghỉ phép , hôm nay chỉ hai chúng .”
“Vậy, chúng ăn gì?”
“Ăn món bổn vương tự tay .”
Nàng mang theo vẻ nghi ngờ , dù món ăn phát nổ, nàng vẫn còn ám ảnh, thật sự bi kịch tái diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-sach-nguoc-luyen-ta-bi-vuong-gia-sung-len-tan-troi/chuong-88-ket-cuc.html.]
Đối mặt với sự nghi ngờ, vẻ bất mãn: “Bổn vương .”
Khi Hách Liên Hàn bưng một bát mì sợi đặt mặt nàng, Mộ Lăng Sương ngạc nhiên, thật sự , mặc dù chỉ là món mì đơn giản nhất.
Hắn đưa một đôi đũa ngà voi cho nàng: “Nếm thử xem.”
Nàng tiên uống một ngụm nước mì để thử độc, hương vị mà thơm ngon đến bất ngờ? Nàng nếm thử mì sợi, độ đàn hồi , vô cùng ngon miệng.
Hách Liên Hàn hiểu nàng, khi ăn món yêu thích, mắt nàng sẽ sáng rực lên, giống như trạng thái hiện tại, nàng ăn vui vẻ, bản cũng mãn nguyện.
Nàng húp mì sợi: “Sao nghĩ đến việc học nấu ăn?”
“Nàng khen Thái tử nấu ăn ngon, bổn vương bất mãn, vượt qua .”
Mèo con Kute
Thôi , vẫn là tính cách hũ giấm, một chút cũng đổi.
Tuy nhiên, đường đường là một Vương gia, mà vì nàng học tập tự tay bếp nấu ăn, đáy lòng nàng khẽ rung động.
Ăn xong cơm, Hách Liên Hàn đề nghị tự vẽ mày cho nàng. Nàng thể từ chối , chỉ đành để .
Trước bàn trang điểm, Mộ Lăng Sương qua tấm gương đồng thấy lông mày của thô đậm như nét bút vẽ sơ sài, khóe miệng nàng khẽ giật giật…
“Sương Nhi, vẽ ? Ta thấy mà! Trông thật oai phong…” Một nào đó tự .
“Ha ha… ?” Nàng giả lả.
Tự tay lau lông mày và tự vẽ một kiểu mày khá ưng ý, nàng thấy một bên vẻ mặt đáng thương : “Sương Nhi thích lông mày vẽ ? Ta , phu quân trong dân gian mỗi ngày đều vẽ mày cho thê tử, cũng cùng nàng cử án tề mi…”
Nhìn ánh mắt tủi , cứ như kiếp nàng nợ .
“Được , , giúp vẽ môi ? Chỉ cần tô kín môi, đừng tô ngoài là , cái đơn giản mà.”
“Được.” Hắn .
Hắn lấy cọ môi chấm một chút son môi đỏ tươi, đôi môi Mộ Lăng Sương khẽ hé mở, mặc cho dùng những nét vẽ tinh tế dịu dàng phác họa hình dáng môi của nàng.
Hắn một nét một nét vẽ tỉ mỉ và chăm chú, môi truyền đến xúc cảm ngứa ngáy nhẹ nhàng của chiếc cọ nhỏ, mặt gần nàng, gần như thể thấy những sợi lông tơ nhỏ khuôn mặt trắng nõn của , cùng với hàng mi dài chớp chớp.
Không thể phủ nhận, đàn ông thật sự .
Quan trọng nhất là đàn ông , sẽ vì nàng , cùng nàng ; vì nàng ghen, vì nàng thỏa hiệp, vì nàng đổi; nàng từng rơi xuống nước, sợ sự việc tương tự xảy nữa, liền học bơi, nàng khen khác nấu ăn ngon, liền nghiêm túc học nấu ăn chỉ để đ.á.n.h bại địa vị của đó trong lòng nàng; mỗi câu nàng , đều ghi nhớ trong lòng, thật lòng yêu nàng.
Thì đây chính là tình yêu thế gian, đơn giản mà tươi .
Đời gặp , thật là may mắn bao.
“Sương Nhi, vẽ như đúng ?”
Nghĩ đến đây, Mộ Lăng Sương đột nhiên chủ động hôn lên môi , son môi đỏ tươi mới tô, in lên môi .
Hách Liên Hàn tâm thần chấn động, cọ môi trong tay cũng rơi xuống đất, khẽ nhắm mắt để cảm nhận nụ hôn nồng nhiệt của nàng.
“Vẽ , phạt ăn hết, vẽ .”
Hắn nâng cằm nàng lên, ngón tay cái vuốt ve đôi môi nàng, lau phần son môi còn sót của nàng, mặt nở nụ gian xảo.
“Phu quân sai , đáng phạt, nhưng phạt ăn môi, mà là ăn nàng.” Hắn ôm chặt nàng lòng, hai cơ thể dán chặt cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng từ một nơi nào đó truyền đến.
Nàng nhận hành động tự chuốc lấy phiền phức của khơi dậy d.ụ.c hỏa của ai đó, nhớ sự điên cuồng suốt đêm qua, cơ thể vẫn còn đau nhức đến bây giờ, nàng bắt đầu thoái lui.
“Ta sai , nên trêu chọc . Ban ngày hoan ái truyền ngoài …”
“Hôm nay trong phủ chỉ hai chúng , ai sẽ truyền ngoài? Nàng, ?”
“…” Người đàn ông trở thành kẻ vô ?
Không từ lúc nào, đè nàng xuống giường, cởi y phục hôn lên tóc mai của nàng: “Sương Nhi, khụ khụ, đêm qua kinh nghiệm, , bây giờ kinh nghiệm , … một nữa…”
Trời ạ, đêm qua mà còn gọi là , nếu thì nàng sẽ mệt c.h.ế.t ? Tất cả lời nụ hôn nóng bỏng nuốt chửng…
Ngoài cửa sổ, ánh nắng xuân rực rỡ, một cây hoa đào nở rộ, gió xuân thổi qua, cánh hoa bay lả tả. Những đóa đào rực rỡ kinh ngạc thời gian, và dịu dàng hóa những tháng năm.