Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 99: --- Giải độc cho Hoắc Vân Đình

Cập nhật lúc: 2025-08-22 12:59:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tác Lão lời của Giang Đường cho ngẩn , đó lầm bầm, “Ấy, thì , rõ ràng là còn lựa chọn nào khác.”

nhé, thể giúp ngươi cứu nam nhân của ngươi, cuốn y thư ngươi sẽ đưa cho thì phép đổi ý đấy!”

Giang Đường, "..."

Sơ Mặc ông đồng ý, liền trực tiếp kéo ngoài.

Lúc , lão gia đổi phương thuốc và dùng thuốc , cũng cuối cùng ngừng mồ hôi và hạ sốt.

Mọi cũng còn ngăn cản nữa.

Ba hai ngựa, khỏi cửa, liền như mất mạng mà phi nhanh về hướng Ốc đảo.

Ba liên tục đường đêm, Tác Lão đường oán than ngớt, nhưng đều hai bỏ qua.

Sáng sớm hôm , ba liền đến Phủ Tướng quân.

“Triệu Quản gia, Liễu Đại phu, chúng thỉnh đến !”

Giang Đường lúc hai ngày hai đêm chợp mắt, nhưng vẫn cố gắng gượng tinh thần theo Tác Lão bước phòng của Hoắc Vân Đình.

Đợi Tác Lão kiểm tra kỹ lưỡng một lượt, mới ông , “Xem một loại bò cạp độc trong sa mạc cắn . Loại bò cạp độc bản độc tính cực mạnh, từ nhỏ dùng độc dược nuôi lớn, trăm loại độc. Bị cắn một miếng mà c.h.ế.t ngay tại chỗ là may mắn lắm .”

Nghe xong, Giang Đường khỏi thắt chặt lòng, “Có cách nào chữa trị ?”

Tác Lão suy nghĩ một lát, đó sai mang giấy bút đến.

Nhanh chóng hơn mười loại dược liệu, “Mau chóng chuẩn đủ các dược liệu , lát nữa sẽ chuẩn dược dục, đồng thời châm kim để bức độc ngoài.”

Triệu Quản gia vội vàng nhận lấy phương thuốc, hấp tấp chuẩn .

Đợi thang thuốc nóng chuẩn xong, Tác Lão liền trong phòng giải độc cho Hoắc Vân Đình.

Thu Cúc và Đông Tuyết thấy Giang Đường một ngoài cửa, vội khuyên, “Tiểu thư, bên trong nhiều chăm sóc như , Tướng quân nhất định sẽ . Tiểu thư cứ về nghỉ ngơi .”

Giang Đường chịu, “Ta vẫn ở đây chờ, vị thần y tính tình chút cổ quái, lo tình huống bất ngờ xảy .”

Lời dứt, trong phòng liền truyền đến một tiếng rên rỉ đau đớn trầm thấp.

Giang Đường siết chặt ngón tay, tim nàng cũng thắt .

Trước đây Hoắc Vân Đình thương ở Thanh Phong Trại, khi rút tên chữa độc cũng từng phát nửa tiếng động.

Có thể thấy thương nặng đến nhường nào.

Giang Đường ở bên ngoài nín thở chờ đợi một lúc lâu, lúc mới thấy bên trong truyền tiếng sột soạt mặc y phục.

Giọng nhẹ nhàng của Tác Lão liền đó truyền từ trong phòng , “Nha đầu Giang, độc giải , mau chóng chuẩn y thư .”

Không là vì liên tục mấy ngày chợp mắt quá mệt mỏi, vì sợi dây căng thẳng trong cơ thể đột nhiên buông lỏng.

Sau khi độc của Hoắc Vân Đình giải, Giang Đường đột nhiên tối sầm mắt, cả cũng tự chủ mà ngả về phía .

May mắn là Thu Cúc và Đông Tuyết phản ứng nhanh, cùng tiến lên ôm lấy nàng.

Giang Đường một giấc mơ dài, dài.

Trong mơ, nàng về thời hiện đại, về thời thơ ấu của .

Chẳng bao lâu , tin dữ cha Nương mất tích đột nhiên truyền đến.

Tiếp đó, ông nội bà nội cũng lượt rời xa nàng.

Cuối cùng, nàng thấy bóng lưng Hoắc Vân Đình xuất hiện thảo nguyên Ốc đảo, nàng lớn tiếng kêu gọi giữ .

Hoắc Vân Đình dường như thấy tiếng nàng, bóng lưng càng lúc càng xa.

Giang Đường cuối cùng thể kiềm chế mà bật nức nở, đó lớn tiếng hô lên, “Hoắc Vân Đình”

Ngay đó, liền đột nhiên giật tỉnh dậy.

Đến khi tỉnh dậy, nàng mới phát hiện vẫn đang giường Phủ Tướng quân, còn đàn ông ở trong mơ lúc đang bên giường.

Hắn vẻ mặt căng thẳng nàng.

“Nàng chứ?”

Hóa chỉ là một phen hú vía, nhưng Giang Đường sợ đến toát mồ hôi.

Cổ họng nàng cũng chút khàn đặc, “Ta , chỉ là gặp ác mộng thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-99-giai-doc-cho-hoac-van-dinh.html.]

Thấy nàng , Hoắc Vân Đình khẽ nở một nụ nhạt nhòa tái nhợt, dùng khăn lau mồ hôi trán nàng.

Giang Đường lúc mới chợt tỉnh, “Độc của giải ?”

Hoắc Vân Đình khẽ ừ một tiếng, “Ta đều Sơ Mặc , chuyến đa tạ nàng, vất vả .”

Một trái tim treo lơ lửng của Giang Đường liền rơi xuống bụng, “Tướng quân .”

Ánh mắt Hoắc Vân Đình lướt qua một tia ấm áp nhàn nhạt, “Vừa nàng mơ thấy gì, mơ thấy ?”

Giang Đường khẽ giật , cắn môi cãi , “Ta nhớ gì cả.”

nàng gọi tên mà.”

“Có ?”

“Ừm, nàng cứ gọi thẳng tên , .”

“...”

Hai ở gần quá, Hoắc Vân Đình còn nghiêng tựa sát .

Giang Đường ngượng ngùng nhích trong một chút, đó mới chậm rãi dậy.

Vừa định dậy, một bàn tay lớn của Hoắc Vân Đình ngăn , “Nàng mấy ngày ngủ , đừng vội dậy, cứ ngủ thêm một lát nữa .”

Giang Đường ép xuống trở , nhưng vẫn chút khó chịu, “Chàng ở đây, cũng thể ngủ .”

Nói đoạn, bổ sung, “Chàng giải độc xong, vẫn nên mau chóng về nghỉ ngơi , cần ở đây bầu bạn với nữa.”

Hoắc Vân Đình bất động, một lúc mới , “Đồng ý với một điều kiện, sẽ .”

“Điều kiện gì?”

“Nàng mang theo bọn trẻ dọn về đây . Chuyện cũ sẽ nhắc nữa, nàng cứ xem như chuyện từng xảy , ?”

“Ta đồng ý thì ?”

“Vậy thì sẽ , cứ ở đây nàng.”

“Đồ vô .”

Giang Đường lúc mới nhận Hoắc Vân Đình lừa tròng, suy nghĩ một lát liền nghiêm túc ,

“Nếu cần chăm sóc, sẽ ở thêm hai ngày về.”

May mắn là Hoắc Vân Đình thấy đủ liền dừng, vui vẻ đồng ý, “Được, về đây.”

“Ừm, mau về .”

Hoắc Vân Đình dậy, nhưng vẫn thể thể còn suy yếu.

Đợi đến bên cửa, đột nhiên , “Nguyên Bảo là ai?”

Giang Đường nhịn bật khúc khích, “Nguyên Bảo là một con ch.ó ở trang viên của chúng .”

Hoắc Vân Đình ồ một tiếng, hài lòng , “Ta sẽ bảo Triệu Quản gia đón hai đứa trẻ qua đây bầu bạn với mấy ngày.”

Sau khi Hoắc Vân Đình rời , Giang Đường ngủ thêm một giấc.

Ngủ mãi đến sáng hôm , lúc nàng mới cảm thấy sống .

Vì lo lắng tình hình bên phía Hoắc Vân Đình, Giang Đường vội vàng bò dậy, ăn vội chút cháo liền đến chủ viện.

Vừa bước , Giang Đường ngửi thấy mùi thang thuốc nồng nặc như ngày hôm qua.

“Độc của Tướng quân hôm qua giải ? Sao vẫn còn đang ?”

Tác Lão bước cửa thấy tiếng nàng, đột nhiên lạnh lùng hừ một tiếng, “Cứ theo cái kiểu chạy lung tung chịu lời, thể giải sạch nhanh như ?”

Giang Đường khẽ giật , “Chuyện gì ?”

“Chuyện gì là chuyện gì? Hôm qua giải độc xong ngươi ngất xỉu, liền bất chấp tất cả chạy xem ngươi, căn bản là khỏi tận gốc. Sơ Bạch cùng giải độc hôm nay khỏe hẳn .”

Giang Đường chợt hiểu , “Vậy đây?”

“Ai, thôi bỏ . Hôm nay ngâm xong thì đừng để động đậy nữa. Đợi ngày mai củng cố thêm chắc sẽ còn vấn đề gì lớn.”

“À , cuốn y thư thì ngươi nuốt lời đấy.”

Nghe Hoắc Vân Đình , Giang Đường lúc mới yên tâm, , “Yên tâm , sai về lấy , đợi ngày mai độc của Tướng quân giải sạch , nhất định sẽ hai tay dâng lên.”

---

Loading...