Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 90: ---Ngươi chỉ nhìn ra hắn thích ta, lại không nhìn ra ta căn bản không bận tâm

Cập nhật lúc: 2025-08-22 12:59:34
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía nhà bếp, Giang Đường phác thảo xong các món ăn giao cho Xuân Hạnh và các nữ đầu bếp.

Nhiệm vụ quan trọng của nàng hôm nay là vịt .

Nhân lúc Tô Càn ở đây, nàng mượn cơ hội để bàn bạc với Tô Càn về việc bán vịt ở tửu lầu.

Lò nướng vịt dựng sẵn trong tiểu viện từ , nên Giang Đường liền trực tiếp dẫn Tô Càn hai trở về tiểu viện.

Hai đứa trẻ nàng vịt , cũng theo cùng để góp vui.

Đợi khi gỗ lê đốt nóng lò nướng, treo mấy con vịt chuẩn sẵn , phần còn chỉ là chờ đợi.

Vì vịt giữa chừng còn lật, thể rời .

Cho nên mấy đều cùng Giang Đường chờ đợi.

Giang Đường liền mấy ly sữa, bày thêm ít hoa quả và đồ ăn vặt bàn trong sân, mấy ăn đợi.

Khác với chính viện, khí ở tiểu viện rõ ràng thoải mái hơn nhiều.

Cho nên Tô Càn cũng cảm thấy thư thái, và trò chuyện với Giang Đường về chuyện bán vịt lúc lúc .

Từ vịt sang chuyện con cái.

Từ chuyện con cái sang chuyện ở Mạc Bắc.

Có lẽ vì hai khá nhiều điểm chung, nên trò chuyện cũng thấy mệt mỏi.

Cho đến khi Hoắc Vân Đình từ chính viện qua tìm hai , lúc mới dừng .

Hoắc Vân Đình thấy Giang Đường và Tô Càn nửa ngày thấy về, liền mượn cớ rời để tìm.

Không ngờ đến bên ngoài tiểu viện, thấy bên trong tiếng .

Cảnh tượng qua càng thêm vui vẻ hòa thuận.

Hoắc Vân Đình trong lòng nghẹn , ngay lập tức nhấc chân bước sân.

Hoắc Thiên Phóng là đầu tiên phát hiện , vội vàng chạy tới, “Tướng quân, cô cô đang vịt , sắp xong , tướng quân ngửi xem thơm ?”

Hoắc Vân Đình bên môi hiện lên một tia khổ, “Thơm lắm.”

Tô Càn vội vàng dậy, “Tướng quân.”

Giang Đường cũng dậy kiểm tra lò nướng, “Hình như sắp xong , lấy đây.”

Đợi mấy con vịt lấy , trán Giang Đường cũng ý thức mà dính một ít tro lò.

Tô Càn đang định nhắc nhở nàng thì Hoắc Vân Đình nhanh hơn một bước lấy khăn tay từ trong , trực tiếp giúp nàng lau.

Trước mặt hai đứa trẻ và Tô Càn, Giang Đường chút khó xử, “Ta nhà rửa một chút là .”

“Đừng cử động, sắp xong .”

Nói đoạn, liền cất khăn tay , khóe môi cong lên , “Sao giống hai đứa trẻ chứ.”

Tô Càn nhẹ nhàng ho một tiếng nhắc nhở, “Ta đưa hai đứa trẻ về chính viện đây.”

Giang Đường ừ một tiếng, bưng khay, “Chúng sẽ qua đó ngay.”

Hoắc Vân Đình trực tiếp nhận lấy khay trong tay nàng, “Ta giúp nàng cầm.”

“Đợi chút nữa hạ nhân thấy .”

“Có gì mà , nàng vẫn luôn cách sai vặt ?”

“Có ?”

Hai thì thầm trở về chính viện, đợi vịt thái lát xong, những món ăn khác cũng lượt bày lên bàn.

Thấy bàn bày đầy đủ các món ăn tươi ngon, Tần Thiếu Bạch phấn khích, “Cho dù ở kinh thành, cũng khó thấy bữa tiệc thịnh soạn như a, hôm nay Giang tỷ vất vả , để chúng ai nấy đều hưởng khẩu phúc.”

Giang Đường gật đầu, “Không gì vất vả cả, ăn vui vẻ là .”

Lời dứt, tay áo liền kéo kéo.

Giang Đường cúi đầu , liền thấy Hoắc Vân Đình khẽ , “Ngồi đây.”

Giang Đường gật đầu, qua đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-90-nguoi-chi-nhin-ra-han-thich-ta-lai-khong-nhin-ra-ta-can-ban-khong-ban-tam.html.]

Ngay đó để Hoắc Thiên Phóng và Nam Tinh cũng cạnh .

Tô Càn bên cạnh Nam Tinh.

Bên tay trái của Hoắc Vân Đình là Liêu phu tử và Tần Thiếu Bạch, hai đều là những yêu thích ẩm thực, cùng nhanh liền trò chuyện sôi nổi.

Tần Diêu Dao thấy các vị trí đều , duy chỉ còn một vị trí trống xa nhất cách Hoắc Vân Đình.

Nàng đành xuống đó, cúi đầu nhanh chóng che sự bất mãn trong mắt.

Đợi khi tiệc rượu chính thức bắt đầu, Hoắc Vân Đình bảo Triệu quản gia dẫn tất cả hạ nhân đến biệt viện, tự sắp xếp tiệc rượu, cần hầu hạ ở đây.

Mọi vui vẻ xuống.

Bên cũng bắt đầu ăn uống náo nhiệt.

Vịt Giang Đường nướng hương vị đặc trưng, chỉ thơm nức, màu sắc cũng vàng óng hấp dẫn.

Mọi nếm thử xong đều ngừng khen ngợi.

Giang Đường cũng liền từ bên cạnh lấy một cái bánh tráng, lượt đặt lên đó thịt vịt , dưa chuột thái sợi, hành lá thái sợi và tương ngọt tự .

Vừa cuộn dạy , “Mọi thể thử dùng cái cuộn ăn, thanh mát mà ngấy.”

Nói đoạn, nàng liền giúp Hoắc Thiên Phóng và Nam Tinh mỗi đứa cuộn một cái.

Mọi thấy , cũng đều lượt cuộn theo.

Hoắc Vân Đình lau lau tay, theo cách của nàng cuộn một cái, thong thả đưa đến mặt nàng, “Đừng chỉ lo cho bọn trẻ, nàng cũng ăn .”

Giang Đường tiện từ chối, chỉ đành , “Cảm ơn, tướng quân cũng ăn .”

Ăn một lúc, Tần Thiếu Bạch chút tiếc nuối , “Một bàn thức ăn ngon như , tiếc là rượu, Lão Hoắc, ngươi đúng là thiếu thành ý quá .”

Hoắc Vân Đình mím môi, “Quân doanh ngày thường phép uống rượu, cho nên cũng quên chuẩn .”

Liêu phu tử nhắc đến rượu, cũng cảm thấy chút thèm thuồng, “Ta nhớ Giang cô nương đây nấu loại rượu nào đó ? Không ngon ?”

Giang Đường thấy hai thèm rượu đến phát thèm, cũng mất hứng , “Rượu quế hoa mới nấu cách đây lâu chắc , lấy cho nếm thử.”

Liêu phu tử và Tần Thiếu Bạch thật sự , trong mắt đều tràn đầy mừng rỡ, “Vậy thì tuyệt vời quá!”

“Vậy thì phiền Giang tỷ !”

Hoắc Vân Đình bất lực lắc đầu, đang định gọi hạ nhân lấy rượu.

Giang Đường trực tiếp dậy, “Không cần, các nàng khó ngày lễ vui vẻ, cứ để các nàng ăn , tự lấy là .”

Tần Diêu Dao lập tức dậy, “Giang tỷ, cùng nàng nhé.”

Giang Đường ánh mắt chút suy tư, khẽ cong môi, “Được thôi.”

Hoắc Vân Đình vốn định dậy cùng Giang Đường qua, nhưng Tần Thiếu Bạch kéo , “Hai họ còn đủ ? Ngươi đường đường một nam nhi, cứ mãi như cái đuôi thế, mấy bước đường thôi mà, lẽ nào còn thể lạc trong phủ của ngươi ?”

Hoắc Vân Đình nhếch môi mỏng, “Ngươi say về ? Ta sợ bọn nha đầu sức mọn chỉ mang một tiểu đàn, đủ cho ngươi uống ?”

Tần Thiếu Bạch nghĩ nghĩ thấy cũng , ngượng ngùng , “Được thôi, thì phiền tướng quân giúp mang thêm vài đàn, ngươi tự , Giang tỷ chắc chắn sẽ tiếc .”

Trong lúc hai chuyện, Giang Đường cùng Tần Diêu Dao trở tiểu viện.

Vừa cửa, Giang Đường liền thẳng lấy hai đàn rượu, “Chúng mang qua đó .”

Tần Diêu Dao như ý định nhận lấy, “Ta một câu với Giang tỷ tỷ, chậm trễ một lát tỷ tỷ đừng để ý.”

Giang Đường như thể sớm liệu mục đích nàng tới, liền đặt đàn rượu lên bàn đá trong viện, “Có gì cứ thẳng, đừng vòng vo tam quốc, ngươi cố ý theo chẳng vì cái ?”

Tần Diêu Dao khẽ , “Tỷ tỷ đừng trách, mấy ngày nay cũng nghĩ thông suốt , và Huynh Hoắc lẽ duyên phận, nhưng duyên phận của tỷ tỷ và tướng quân cũng chẳng hơn là bao.”

“Lời ?”

“Tỷ tỷ tự rõ trong lòng, nay Giang gia sa sút, cha Nương trưởng của tỷ tỷ đều lưu đày đến nơi khổ hàn, nếu Huynh Hoắc che chở, tỷ tỷ lúc hẳn cũng đang chịu khổ ở Mạc Bắc đó chứ? Tỷ tỷ cứ dựa dẫm Huynh Hoắc, là báo đáp, chi bằng là lấy oán báo ân, bởi vì nàng chỉ sẽ trở thành gánh nặng của .”

“Ta Huynh Hoắc thích tỷ tỷ, nhưng sự yêu thích của nam nhân thể duy trì bao lâu chứ? Sẽ một ngày, cưới thì cũng sẽ cưới khác vợ, đến lúc đó tỷ tỷ tính là gì?”

Giang Đường vốn chuẩn sẵn sàng, sẽ lời ý nào từ miệng nàng thốt .

xong vẫn cảm thấy khí huyết sôi trào, màng tất cả mà đáp trả một câu, “Ngươi chỉ thích , căn bản bận tâm những tình yêu nam nữ mà ngươi ?”

---

Loading...