Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 81: --- Nàng quả là một kho báu
Cập nhật lúc: 2025-08-22 01:17:44
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Vân Đình nghiêm túc suy nghĩ một lát.
Trong ốc đảo, đa phần đều là đồng cỏ, việc khai hoang chắc chắn là bất khả thi.
Bên ngoài quân doanh một khoảnh đất hoang, nhưng nơi đó ruộng , đến lúc đó nếu trồng trọt , chẳng nàng sẽ đau lòng phiền muộn ?
lúc Hoắc Vân Đình đang cau mày ủ dột.
Sơ Bạch ở một bên đưa đề nghị: "Tướng quân, ngoài quân doanh của chúng chẳng một trang viên bỏ hoang ?"
"Chính là gần khu hộ quân , vốn dĩ là một trang viên , nhưng vì thổ nhưỡng ở đây , trồng trọt gì nên bỏ hoang. Lần ngang qua, thấy lác đác trồng ít rau, nhưng gần như đều hoang phế cả ."
Nghe , Hoắc Vân Đình trầm tư một lát, cất tiếng nghi vấn: "Ngươi thổ nhưỡng ở đó , chẳng lẽ để nàng phí công phí sức trồng trọt ở nơi ?"
Giang Đường thấy , liền vội lên tiếng: "Hay là để Sơ Bạch ngày mai dẫn xem một chút?"
Hoắc Vân Đình thấy nàng , đành đồng ý: "Đi xem cũng . Nếu , cần thất vọng, ngày mai sẽ sai tìm kiếm trong ốc đảo."
Đối với sự giúp đỡ của Hoắc Vân Đình, Giang Đường vui vẻ chấp nhận.
Bởi vì nàng trồng những thứ , chỉ vì bản , mà còn vì .
Chỉ là hiện tại khoai tây và khoai lang vẫn trưởng thành, nàng cũng tiện quá nhiều với lúc .
Nghĩ đến đây, Giang Đường chợt nhớ những bắp ngô cạnh tường viện gần trưởng thành, lúc còn non đúng lúc thể luộc mà ăn.
Liền vội vàng sai Xuân Hạnh và Hạ Vũ bẻ một ít về luộc.
"Tướng quân đợi một lát, đây còn một món ngon luộc cho nếm thử."
Đợi ngô luộc xong, Giang Đường đích lấy một bắp đưa cho Hoắc Vân Đình: "Tướng quân nếm thử món ."
Nhìn thấy bắp ngô vàng óng to lớn mắt, đó chi chít những hạt tròn căng như những viên trân châu vàng rực.
Từ xa ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào đặc biệt.
Sơ Bạch ở một bên thấy , lẩm bẩm: "Thứ ăn ? Sao trông vẻ đáng sợ ? Hay là để thử độc cho tướng quân ."
Hoắc Vân Đình liếc xéo một cái, lập tức cắn một miếng.
Nhai xong một miếng nuốt xuống, mới mở miệng: "Mùi vị đặc biệt, giống rau củ, mà vẻ giống lương thực?"
Giang Đường phấn khích gật đầu: "Ta cũng nghĩ , thứ ăn một bắp là no , cảm giác no mạnh, hơn nữa một cây thể kết 2-3 bắp lận!"
Lời Giang Đường dứt, đáy mắt Hoắc Vân Đình lập tức hiện lên một tia kinh ngạc.
Tiếp theo đó là sự kinh hỉ: "Thật sự thể kết nhiều như ?"
Giang Đường lập tức dậy: "Tướng quân theo xem là ."
Đợi hai đến chỗ tường viện, Giang Đường lén lút từ gian lấy một bắp ngô trưởng thành: "Tướng quân xem cái , cái là bắp già, thể dùng lương thực ?"
Hoắc Vân Đình nhận lấy bắp ngô, đáy mắt tràn ngập vẻ kinh hỉ kìm nén , một lúc mới mặt sang Giang Đường.
Ánh mắt đầy kiêu hãnh: "Nàng quả là một bảo tàng."
Ngày thứ hai.
Giang Đường sáng sớm theo Sơ Bạch đến trang viên nhắc đến ngày hôm qua.
Ra khỏi quân doanh, bao xa đến nơi.
Giữa đường, mấy cũng ngang qua một khu dân cư.
Sơ Bạch giải thích: "Đây là nơi ở của các hộ quân qua các năm, ít đều là nhà của các tướng sĩ đến theo quân di dời, lâu dần thì hình thành quy mô như hiện tại."
Giang Đường phóng tầm mắt , chỉ cảm thấy nơi giống thôn làng, mà cũng chẳng giống thành trấn.
những dãy nhà thì xây dựng chỉnh tề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-81-nang-qua-la-mot-kho-bau.html.]
"Những sống dựa ?"
"Hộ quân khác với nông hộ, ruộng đất, thông thường đều sống bằng quân hưởng. nếu trong nhà chỉ một tòng quân, nuôi sống cả một gia đình lớn cũng dễ dàng, nên nhiều sẽ ngoài thêm việc vặt, hoặc thêu thùa khăn tay mang thành bán."
Trong lúc chuyện, mấy đến ngoài trang viên.
Giang Đường xuống xe ngựa, cảnh tượng trang viên mắt cho giật , chỉ thấy hàng rào bên ngoài xiêu vẹo đổ nát, bên trong cỏ dại mọc um tùm.
Chỉ vài mảnh đất trống ít ỏi trồng lác đác ít rau, nhưng cây cối phát triển lắm.
Giang Đường dẫn Sơ Bạch, hai trong một vòng.
"Trang viên diện tích thật khá lớn, nếu sửa sang tử tế thì hẳn là thể dùng ."
"Giang cô nương, nhưng là nàng thể dùng đó, nếu về tướng quân hỏi thì ép buộc ."
Nghe , Giang Đường mím môi khẽ: "Là đó, thể dùng ."
Vừa nàng xem qua, bên trong chỉ vài mẫu đất miễn cưỡng thể coi là ruộng .
Chắc cũng là do những đây tìm cách khai hoang, vận đất về mà đắp nên.
Còn phần lớn đất đai thì là đất cát, tuy thích hợp trồng rau.
đối với những cây trồng yêu cầu cao về đất như khoai lang, ngô, khoai tây thì quá dư dả .
Những loại như dưa hấu, dưa lưới chắc cũng thành vấn đề.
Vậy nên khi xem xong, Giang Đường cũng coi như cuối cùng yên lòng.
"Sơ Bạch, thấy việc cày xới và chỉnh trang trang viên cũng tốn ít công sức, tranh thủ thời gian. Không các hộ quân xung quanh đây ai công việc ?"
"Hay là hôm nay chúng cứ hỏi , nếu trồng trọt thì ưu tiên. Tiền công hàng tháng sẽ phát theo giá thị trường, bất kể thu hoạch thế nào."
Sơ Bạch thấy thời gian còn sớm, liền chạy đến khu dân cư hỏi thăm.
Chẳng mấy chốc, các hộ quân khi tin đều vây .
"Thật sự trồng trọt ở trang viên ? Đất trồng gì ? Chẳng phí công vô ích ?"
"Ngươi quản gì? Ngươi ? Chỉ cần việc chăm chỉ, cho dù trồng gì thì tiền lương tháng vẫn phát đều."
"Vậy , trồng trọt."
"Ta cũng , sức lực đầy , dù rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi."
Mọi đang vây quanh đăng ký, bỗng nhiên từ bên trong chen một nha đầu mười bốn, mười lăm tuổi.
Nha đầu đó gan thật lớn, trực tiếp xông đến mặt Sơ Bạch và Giang Đường.
Với vẻ mặt đầy mong đợi hai : "Ta cũng thử, cần tiền bạc, chỉ cần mỗi ngày ba bữa, , hai bữa no bụng là ."
Giang Đường qua, chỉ thấy nàng vàng vọt gầy gò, quần áo cũng vá víu chồng vá víu, giặt đến mức bạc phếch cả .
Sơ Bạch nhíu mày: "Chúng là tuyển cày xới trồng trọt, hình nhỏ bé của ngươi thể gì?"
Đám đông bên cạnh cũng ồ lên : " đó, Cúc Hoa, ngươi đừng theo mà hóng chuyện nữa."
Đối mặt với sự nghi ngờ và chế giễu của , nha đầu tên Cúc Hoa cũng đỏ mặt, trực tiếp về phía Giang Đường: "Tiểu thư, trồng rau, xem rau trong trang viên trồng nhất chính là của , rau của mang thành bán đều tranh mua đó."
Giang Đường thấy nàng năng rõ ràng, gặp cũng sợ hãi, khỏi thấy bất ngờ: "Ngươi tự thành bán rau ? Ngươi chữ ?"
Cúc Hoa vội vàng trả lời: "Biết ạ, đây phụ từng dạy nhận chữ, còn tính toán nữa."
Nghe , Giang Đường càng thêm tò mò.
Nếu phụ của cô nương dạy nàng nhận chữ, đành lòng để nàng ngoài công việc ?
Hơn nữa còn trông bộ dạng đói rét thế .
---