Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 80: --- Tướng quân nếu có thể đồng ý thì mới là lạ
Cập nhật lúc: 2025-08-22 01:17:43
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Vân Đình nắm tay đặt bên miệng khẽ ho một tiếng, “Không gì, mới nhớ buổi chiều còn về quân doanh một chuyến, thấy bên nàng cũng việc gì , lát nữa cùng nàng về.”
Giang Đường đang định từ chối, liền Nam Tinh khuyên nhủ, “Cô cô, chúng vẫn là cùng tướng quân về , trong thành quả thật quá an .”
Cảnh tượng , tuy tận mắt thấy, nhưng chỉ cần ở cũng thấy chút đáng sợ.
Giang Đường nghĩ nghĩ, “Vậy , đợi Xuân Hạnh xong việc chúng cùng về.”
Thấy nàng đồng ý, Hoắc Vân Đình đắc ý.
nghĩ đến việc nàng tặng cho Tô Can nhiều dưa trái tự tay trồng đến , vẫn chút ghen tị.
Liền chút lơ đãng nhắc tới, “Ta thấy nàng đối với Thúc của Nam Tinh quan tâm, hái nhiều đồ như đưa tới.”
Giang Đường mà .
Nam Tinh bên cạnh chủ động tiếp lời, “Cô cô , ‘ qua mới toại lòng ’, Thúc sai đưa đồ cho chúng , thì việc đưa chút quà đáp lễ cũng là điều nên .”
Hoắc Vân Đình nghẹn họng.
Ngay đó liền Thiên Phóng lẩm bẩm, “ cô cô tặng nhiều quá thật sự đau lòng, những thứ đó đều là cô cô tự tay trồng, dưa ngọt gì đó mới chỉ ăn một .”
Giang Đường thấy dáng vẻ bĩu môi nhỏ bé, khỏi cảm thấy buồn .
Cứ như thể thấy biểu cảm nội tâm của Hoắc Vân Đình lúc .
Tuy cha con ruột, hai quả thật chút tương đồng.
“Ta thấy dưa hấu trong vườn cũng sắp chín , buổi chiều về chúng hái dưa hấu ăn, ?”
Hai đứa trẻ dưa hấu thèm thuồng từ lâu cuối cùng cũng thể ăn .
Đứa nào đứa nấy đều hưng phấn tột độ.
Hoắc Vân Đình cũng lây nhiễm một chút, toe toét, “Thế còn ?”
Giang Đường khẩy, “Tướng quân nếu việc gì thì cũng cùng nếm thử.”
“Buổi chiều việc, nhưng thời gian ăn một miếng dưa hấu thì vẫn .”
Mới hai ngày đến, cảnh tượng trong viện chút khác biệt.
Có lẽ, đây khi đến cũng quá để tâm.
Hôm nay những dưa trái Giang Đường tặng Tô Can, khiến khỏi tò mò.
Vì , hôm nay khi bước sân nữa, đặc biệt chú ý đến vườn rau.
Chỉ thấy trong vườn rau lớn lắm chật kín các loại rau củ quả, nào đỏ nào xanh, nào cao nào thấp.
Mỗi loại đều quen , mỗi loại đều kỳ diệu vô cùng.
Giang Đường thấy ngừng quan sát, cũng giải thích, thẳng đến khu vực dưa hấu, vỗ vỗ, chọn hai quả chín mọng hái xuống.
Sau khi hái dưa hấu xuống, Giang Đường bảo Hạ Vũ lấy nước giếng lạnh buốt, cho dưa hấu ngâm đá một lát, lúc mới chuẩn bổ dưa.
Triều đại tuy dưa hấu, nhưng tất cả đều là cống phẩm vô cùng quý giá.
Trong những mặt, chỉ Hoắc Vân Đình đây từng ăn trong hoàng cung.
Hắn thích ăn những thứ , nên đối với mà cũng ấn tượng sâu sắc gì.
Những khác từng ăn, ngược đều mong đợi, từng chằm chằm con d.a.o trong tay Giang Đường mà nín thở.
Một d.a.o bổ xuống, một tiếng giòn tan vang lên, dưa hấu lập tức chia thành hai nửa đều tăm tắp.
Ruột dưa đỏ au mọng nước, mùi thơm thanh mát đặc trưng của dưa hấu cũng lập tức ập mặt.
Mọi kìm nuốt nước bọt.
Giang Đường nhanh nhẹn cắt dưa hấu thành từng miếng nhỏ, chia cho .
Chẳng mấy chốc, liền thấy hai đứa trẻ ăn đến dính đầy nước dưa mặt, “Cô cô, dưa hấu ngon hơn dưa ngọt nhiều lắm, ngọt quá ạ.”
“ , tiểu thư, dưa hấu nhiều nước thật, ăn một miếng cảm thấy mùa hè cũng còn nóng bức nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-80-tuong-quan-neu-co-the-dong-y-thi-moi-la-la.html.]
Giang Đường ăn uống thỏa mãn, trong lòng cũng vui vẻ.
Không nhịn nghiêng mặt Hoắc Vân Đình một cái, “Tướng quân thấy hương vị dưa hấu thế nào?”
Hoắc Vân Đình ăn xong một miếng một cách trật tự, lúc mới tán thưởng, “Thanh mát ngọt ngào, sảng khoái dễ chịu, còn ngon hơn cả cống phẩm trong cung.”
Vừa cũng nghĩ dưa hấu dù lớn đến , cũng thể sánh bằng cống phẩm.
Không ngờ kết quả ngoài dự liệu của .
Nữ nhân mà thiên phú trồng trọt?
Sơ Bạch xổm ở góc sân, yên lặng ăn dưa, trong lòng cảm khái.
May mắn hôm nay tướng quân bảo Sơ Mặc nha môn tri phủ, nếu hôm nay e rằng ăn dưa hấu .
Cảm khái xong, Sơ Bạch đang định nhổ hạt dưa hấu xuống đất, liền Xuân Hạnh gọi , “Hạt dưa đừng nhổ lung tung, tiểu thư nhà giữ giống đấy.”
Mấy sống trong viện, từ nha đến trẻ con, đều quy củ của Giang Đường.
Tất cả dưa trái rau củ, hạt giống đều cẩn thận giữ .
Hoắc Vân Đình và Sơ Bạch , mấy mải ăn dưa cũng quên nhắc nhở.
Hoắc Vân Đình thấy , khỏi nghi hoặc, đầu Giang Đường, “Hạt dưa nàng định giữ để tiếp tục trồng ?”
Giang Đường ‘ừm’ một tiếng.
“Trước tên bán hàng rong chẳng hạt giống ? Sao tìm mà mua?”
Giang Đường khẽ ho một tiếng, “Tiết kiệm chút nào chút đó, tự giữ cũng thôi, hơn nữa thấy loại trồng , hạt giống lẽ còn hơn.”
Hoắc Vân Đình thấy cũng truy hỏi nữa, mà đặt đĩa đến mặt , cẩn thận dùng đũa gạt hạt dưa xuống.
Lúc mới tiếp tục ăn.
Sơ Bạch thấy , cũng đành phối hợp, nhưng vẫn nhịn lẩm bẩm một câu, “Cái sân bấy nhiêu chỗ, giữ nhiều hạt giống như trồng hết ?”
Giang Đường cong môi, cảm thấy vấn đề của Sơ Bạch hỏi đúng lúc.
Trước đây nàng định đợi mùa thu mua trang viên để trồng trọt.
Tuy rằng nhiều loại dưa trái còn thích hợp, nhưng khoai tây, khoai lang, ngô các loại gieo trồng vụ thu thì vẫn còn kịp, nàng đang cần gấp mở rộng quy mô trồng thêm những thứ để lấy giống.
Hơn nữa đến lúc đó thể một nhà kính đơn giản, trồng chút rau củ trái mùa cũng là .
Bây giờ Sơ Bạch nhắc tới, nàng thể nhân cơ hội trình bày ý định mua trang viên của với Hoắc Vân Đình.
Hoắc Vân Đình xong ý định mua trang viên trồng rau của Giang Đường, nhịn vẻ mặt kinh ngạc.
Tay Sơ Bạch định cầm dưa hấu liền run lên, nữ nhân cũng quá giỏi bày trò ?
Hắn chỉ nhắc một câu, nàng liền mua trang viên để trồng.
Thật là quá tùy hứng, tướng quân nếu thể đồng ý thì mới là lạ.
Hoắc Vân Đình một khắc kinh ngạc, liền gật đầu, “Cũng , nàng thích trồng thì cứ trồng nhiều thêm, đến lúc đó hãy mời vài trang gia hộ kinh nghiệm, cần tự động tay.”
Giang Đường chuẩn sẵn sàng dốc hết thủ đoạn để thuyết phục .
Thậm chí chuẩn sẵn bản nháp trong lòng.
Không ngờ sảng khoái đồng ý như ?
“Tướng quân đồng ý là , ngày mai thành hỏi thăm xem, ngoài thành trang viên nào thích hợp để bán .”
“Không , mở trang viên trồng trọt thì , nhưng nhất định trong phạm vi thế lực của chúng .”
Giang Đường khựng , liền hiểu , đây là lo lắng tri phủ và hai vị thiên kim đến gây khó dễ cho ?
những thứ trồng vốn dĩ tạm thời nên giữ kín đáo, quả thật đặt tầm mắt trông coi mới an .
Nghĩ đến đây, Giang Đường liền lên tiếng hỏi, “Trên địa phận của tướng quân, trang viên nào thích hợp ?”
---