Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 6: ---Đồng Thừa

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:17:54
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Đường gật đầu với vài , kịp rời thấy tiếng roi và tiếng quát tháo của áp vận quan vọng , “Tất cả mau chóng dậy, chuẩn xuất phát!”

“Từ hôm nay trở , sẽ cho các ngươi đeo cùm xiềng gông cùm nữa, nhưng, nếu phát hiện kẻ nào dám bỏ trốn, lập tức đánh c.h.ế.t tại chỗ, tất cả hãy thành thật cho !”

Vừa cần tiếp tục đeo cùm xiềng gông cùm nữa, trong đám đông bùng nổ những tràng reo hò. Mang theo những thứ đó mà đường quả thực là cực hình, vốn dĩ còn tưởng ít nhất thêm vài chục dặm mới thể cởi bỏ, ngờ nhanh đến .

Giang Định Viễn suy nghĩ một chút, “Chắc hẳn là công lao của Hoắc tướng quân, thấy thị vệ của tìm áp vận quan, quả là nhờ !”

Lời dứt, cả nhà đều mang vẻ mặt cảm kích về phía Hoắc tướng quân, mang vẻ mặt đầy mong đợi Giang Đường.

Giang Đường tự nhiên sờ mũi, “Yên tâm , phần ân tình sẽ tìm cách báo đáp.”

Đợi tiễn vài , Giang Đường mới kéo Giang Nam Tinh về phía đội ngũ của Hoắc tướng quân.

Lúc Giang Đường cũng nhận một vấn đề chí mạng, đoàn Hoắc tướng quân đều cưỡi ngựa về kinh, căn bản xe ngựa, nên nàng và Nam Tinh ?

Hoắc Vân Đình cũng đồng thời nhận điều , khẽ cau mày, “Sơ Bạch, ngươi nhường ngựa cho Giang tiểu thư, ngươi và Sơ Mặc cùng cưỡi, đứa trẻ sẽ mang theo.”

Lời dứt, Sơ Bạch lập tức phản đối, “Tướng quân , quên còn mang theo Thiên Phóng .”

Giang Đường , lúc mới phát hiện phía Sơ Bạch còn giấu một đứa trẻ, trông vẻ lớn bằng Nam Tinh? Chỉ là thần sắc chút kỳ lạ nên lời, chẳng lẽ đây là tư sinh tử của Hoắc Vân Đình?

Lúc Giang Đường thời gian để tám chuyện, chỉ đầu Hoắc Vân Đình một cách thẳng thắn, “Cái đó, cưỡi ngựa.”

Lời Giang Đường thốt , mấy nam nhân đối diện đều trở nên tự nhiên, ai dám tiếp lời.

Không khí ngưng trệ một lát.

Sơ Bạch vỗ đùi, nhanh chóng cúi xách Giang Nam Tinh ném cho Sơ Mặc, “Đại ca ngươi giữ chặt nó, mang Thiên Phóng một bước!”

Nói xong, liền kẹp chân ngựa phi nhanh mà chạy.

Sơ Mặc thấy Sơ Bạch chạy, kéo Nam Tinh trong lòng, chắp tay với Hoắc Vân Đình, “Tướng quân, tiểu tử quá vô phép, đuổi theo huấn thị một chút, kẻo kinh gây họa.”

Nói xong, cũng vút một cái biến mất.

Những còn dám nán lâu hơn, đều nhao nhao đuổi theo.

Trong chốc lát, tiếng vó ngựa ngừng, nhanh chỉ còn Hoắc Vân Đình và Giang Đường hai chỗ cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-6-dong-thua.html.]

Nếu lựa chọn, Giang Đường cũng cùng đồng thừa một ngựa, khéo hiểu lầm nàng ân đền oán trả, mấu chốt là nàng lựa chọn nào khác a. Chẳng lẽ, nàng chạy theo phía .

Với suy nghĩ chỉ cần ngượng nghịu, thì kẻ ngượng nghịu sẽ là khác, Giang Đường cúi đầu lời nào, vẻ mặc kệ xử trí. Bất quá sợ trách cứ, mấy đều thành thật chờ ở cửa.

Từ xa thấy bóng dáng hai cưỡi ngựa, Sơ Bạch nhịn phá lên, “Ha ha, tướng quân của chúng là một kẻ độc , nào ai đưa cô nương cưỡi ngựa để ở phía , đều ôm lòng bảo vệ .”

Sơ Mặc , vội vàng liếc mắt như d.a.o găm tới, hiệu câm miệng. “Ngươi còn mặt mũi , nếu ngươi chạy đầu tiên, thôi , lát nữa chú ý sắc mặt tướng quân, ngươi đừng xông lên phía .”

Sơ Bạch phục, “Vừa nếu nhanh trí, các ngươi định ai sẽ đưa nữ nhân ? Là ngươi? Hay là các ngươi?”

Mọi xong, đều nhao nhao lắc đầu như trống bỏi. Mặc dù trong lòng đều bất bình tướng quân, mang một nữ nhân như trở về, nhưng dù cũng là nữ nhân danh nghĩa của tướng quân, ai dám chạm ?

Đợi hai dừng dịch trạm, Giang Đường đang chuẩn nhảy xuống ngựa, đột nhiên thể nhẹ bẫng, nhấc xuống.

Trước mặt nhiều như , Giang Đường cảm thấy mất mặt, vững vàng xong liền kéo Giang Nam Tinh .

Mọi thấy sắc mặt Hoắc tướng quân đen sầm, cũng dám hỏi nhiều, đều nhao nhao nhường đường.

Nghỉ ngơi chốc lát, tiếp tục lên đường, dự định thành khi trời tối.

Trước khi xuất phát, Sơ Mặc từ tìm một chiếc xe ngựa. Giang Đường thấy cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng cần ôm Diêm La Vương cưỡi ngựa nữa, đáng sợ quá mất.

Giang Đường kéo Giang Nam Tinh lên xe ngựa vững, rèm xe đột nhiên vén lên, liền thấy Sơ Bạch đang kéo đứa trẻ kỳ lạ .

Sơ Bạch đổi thái độ hung hãn lúc , hòa nhã , “Giang tiểu thư, đứa trẻ cứ nhất định cùng xe ngựa, phiền cô nương giúp chăm sóc nó một chút nhé.”

Nói , liền tự đầu .

Giang Đường luôn cảm thấy Sơ Bạch dường như đang giấu diếm ý đồ gì đó, nhưng cũng tư cách từ chối, liền nhẹ giọng với , “Cháu mau .”

Hoắc Thiên Phóng vẫn trừng mắt, đột nhiên lộ vẻ mặt hung tợn với hai .

Giang Nam Tinh giật , rụt bên cạnh Giang Đường, nhỏ giọng , “Cô cô, cháu thấy giống như một con sói con .”

Giang Đường cũng nhận sự bất thường của , nhưng phía giục giã xuất phát .

Chưa kịp nghĩ nhiều, Giang Đường quỷ sứ thần sai lấy bộ dạng đối xử với Nguyên Bảo thường ngày, từ trong tay áo móc một thỏi sô cô la, “Cháu lên đây, tỷ tỷ cho cháu ăn đồ ngon.”

Thấy món ăn mới lạ trong tay Giang Đường, Hoắc Thiên Phóng trực tiếp nhảy xe ngựa. Đợi xe chuyển động, liền kịp chờ đợi giật lấy từ tay Giang Đường, định đưa miệng, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cái miệng nhỏ chu , “Có độc.”

---

Loading...