Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 53: ---Ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng
Cập nhật lúc: 2025-08-19 00:06:28
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người của Hoắc Vân Đình chỉ phụ trách xông lên phía tiễu phỉ, còn chuyện kiểm kê tài vật Thanh Phong Trại vốn thuộc quyền quản lý của .
quan viên phụ trách kinh ngạc phát hiện, trong kho của Thanh Phong Trại còn một hạt lương thực, một đồng tiền nào.
Cho dù xảy hỏa hoạn lớn, cũng nên đến mức .
Chẳng lẽ Thanh Phong Trại cất giấu tài vật ở những nơi khác núi?
Thế là, quan viên phụ trách dẫn tìm khắp núi non.
Hoắc Vân Đình lười nhúng tay chuyện rắc rối, hai ngày nay dứt khoát tiếp tục giả bệnh ở phủ.
Trong thời gian đó Hầu gia và Hầu phu nhân đến thăm một , hai khi thấy Giang Đường sắc mặt đều cho lắm.
vì Hoắc Vân Đình thương, cũng tiện gì.
Chỉ đơn giản dặn dò vài câu rời .
Hai khỏi, Tần Thiếu Bạch liền đến ngay đó.
"Giang tỷ, nãy ở cổng thấy Hầu gia và Hầu phu nhân đến đó, thấy ngoại thất của tỷ sẽ sớm biến thành nội nhân ?"
Giang Đường liếc một cái, "Lưỡi của Tần thế tử cũng dài thật đấy!"
Nói xong, Giang Đường liền tự bận rộn với công việc của .
Hôm nay trời nắng , Giang Đường dẫn hai đứa trẻ sách trong đình.
Hoắc Vân Đình cũng đang chữ trong đình, Giang Đường sợ vai thương, quá lâu sẽ vết thương bật .
Chỉ cho một lát khuyên dừng .
Tần Thiếu Bạch các hành động nhỏ giữa hai , kìm cảm thán, "Hai các ngươi thật sự giống như đôi vợ chồng nhỏ đang sống qua ngày, sự ăn ý chậc chậc chậc..."
Giang Đường khẩy, "Tần thế tử đến thăm Tướng quân , hai vị cứ từ từ trò chuyện, dẫn hai đứa trẻ về luyện võ đây."
Giang Đường , trong đình chỉ còn Hoắc Vân Đình và Tần Thiếu Bạch.
Tần Thiếu Bạch mở lời tỏ vẻ ấm ức, "Lão Hoắc, bình thường đùa với nàng nàng đều cả, hôm nay vẻ vui, chọc Giang tỷ giận ?"
Nói xong, Hoắc Vân Đình vẫn giữ nguyên tư thế lúc , khẽ rũ mắt xuống, như đang suy nghĩ điều gì.
Tần Thiếu Bạch thấy phớt lờ, hướng về phía kêu lên một tiếng, "Này, lão Hoắc, đang chuyện ?"
Hoắc Vân Đình lúc mới từ từ ngước mắt lên, một cái.
Suy nghĩ một lát, mới mở miệng , "Thiếu Bạch, một phó tướng"
"Hắn bên cạnh một cô nương, hai đây loại quan hệ đó. Sau phó tướng của thương, cô nương lo lắng cho , nên canh giữ một đêm. Hai tuy cùng ở trong một phòng, nhưng hề xảy chuyện gì. Tình huống liệu cần chịu trách nhiệm với ?"
Tần Thiếu Bạch xong nhịn , "Bị thương? Phó tướng? Lão Hoắc, phó tướng đang mang theo bên chẳng là Sơ Mặc và Sơ Bạch ? Hôm qua còn thấy hai họ, đều vẫn bình thường thương gì cả."
"Huynh gần đây dưỡng thương, thoại bản nhiều quá ?"
Hoắc Vân Đình cau mày một cái, "Không thì thôi."
Tần Thiếu Bạch thấy vẻ mặt bẽ bàng, nhịn nữa, ha ha lớn một lúc.
Lúc mới nhịn nước mắt, nghiêm túc hỏi, "Ta hỏi , cô nương đó với phó tướng của là quan hệ gì? Có cũng là ngoại thất ?"
Hoắc Vân Đình lúc vô cùng hối hận, tại hỏi chuyện .
"Cút sang một bên."
Tần Thiếu Bạch thấy sắc mặt đen , lúc mới trở nghiêm túc, "Lão Hoắc, chỉ đùa với thôi. Giờ sẽ nghiêm túc cho , tình huống đó, tự nhiên là chịu trách nhiệm với cô nương nhà !"
Trong mắt Hoắc Vân Đình lộ vẻ suy tư, "Chịu trách nhiệm thế nào?"
"Đương nhiên là cưới nàng ! Huynh nghĩ xem, cùng ở chung một phòng , bất kể xảy chuyện gì , danh tiếng của cô nương hủy hoại . Nếu cưới, cô nương ai còn dám nữa!"
Hoắc Vân Đình nghiêm túc suy nghĩ một lát, đó mới dặn dò, "Ta , chuyện ngươi nhắc đến với bất kỳ ai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-53-ta-se-chiu-trach-nhiem-voi-nang.html.]
Tần Thiếu Bạch hiệu im miệng, "Huynh yên tâm , miệng kín lắm. Hôm nay chỉ đến thăm thôi, lát nữa còn việc nên đây."
Đợi Tần Thiếu Bạch khỏi đình, bỗng nhiên trở , "Này, lão Hoắc, Giang tỷ chẳng là ngoại thất của ? Chẳng lẽ hai các ngươi đây là đầu tiên cùng ở chung một phòng?"
Nói xong, còn đợi Hoắc Vân Đình nặn chữ , chạy mất dạng.
Đợi khi ngang qua viện của Giang Đường, Tần Thiếu Bạch hì hì chạy đến chào hỏi: “Giang tỷ, hôm nay việc nên đây, tới sẽ đến thăm tỷ và Lão Hoắc.”
Giang Đường ngẩng mắt, liền thấy Tần Thiếu Bạch lấm la lấm lét bò bên cửa, tủm tỉm đầy ẩn ý.
Nàng khỏi nhướng mày hỏi: “Ngươi gì thì cứ thẳng ! Giữ trong lòng cũng khó chịu.”
Tần Thiếu Bạch khúc khích hai tiếng: “Vậy , hứa với ai đó là giữ bí mật, nhưng mà”
“Giang tỷ, cho tỷ một lời khuyên nhé, Lão Hoắc từ nhỏ bên cạnh chẳng cô nương nào, trong quân doanh cũng ai dạy , bây giờ hai mươi mấy tuổi vẫn thông tình ái, là nữ nhân duy nhất bên cạnh , tỷ kiên nhẫn hơn, chủ động hơn chút đó.”
Giang Đường nhịn , trợn trắng mắt với : “Tần Thế tử, thong thả!”
Hoắc Vân Đình thông tình ái, thì liên quan gì đến nàng chứ.
Nói cứ như thể ai đó từng yêu đương !
Trong thư phòng.
Hoắc Vân Đình lúc đang mân mê chiếc túi thơm trong tay, đăm chiêu những họa tiết đó.
Nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ cửa, mới vội vàng cất chiếc túi thơm .
“Tướng quân, tìm ?”
Giang Đường bước cửa nam nhân bàn, đây là đầu tiên nàng bước thư phòng của Hoắc Vân Đình.
Không ngờ một võ tướng như , trong thư phòng nhiều sách đến .
Chẳng trách khi kiểm tra Hoắc Thiên Phóng và Giang Nam Tinh rành rẽ lẽ.
Hoắc Vân Đình nắm tay thành quyền đặt lên môi khẽ ho khan một tiếng: “Phải, tìm ngươi chuyện thương lượng.”
Giang Đường ừ một tiếng, đến mặt : “Tướng quân cứ .”
Thấy thôi, sắc mặt cũng chút ửng hồng.
Giang Đường bản năng hỏi: “Tướng quân khỏe ?”
Hoắc Vân Đình vội vàng lắc đầu: “Không , gọi ngươi đến là để mấy ngày nay ngươi vất vả .”
“Tướng quân vì mà thương, chiếu cố một chút cũng là điều nên .”
Hoắc Vân Đình nắm chặt tay, đó mở miệng: “Giang Đường, cho một chút thời gian, sẽ thực hiện hôn ước đây của chúng .”
Giang Đường sững sờ, ý gì đây?
Nếu rõ tính cách của , lời cứ như lời lẽ của kẻ tệ bạc ?
“Tướng quân là ý gì? Hôn ước của chúng chẳng giải trừ ư?”
Chóp tai Hoắc Vân Đình dần dần đỏ lên: “Đêm thương, ngươi cùng chung một phòng, nên chịu trách nhiệm với ngươi.”
Giang Đường xong nhịn mà bật : “Đêm đó chỉ chăm sóc Tướng quân, chẳng chuyện gì xảy cả, Tướng quân rõ điều đó mà.”
“Nói về sự trong sạch, khi đồng ý ngoại thất danh nghĩa của Tướng quân, trong mắt ngoài, sớm mất sự trong sạch , còn cần gì lo lắng về đêm đó?”
Giang Đường kỳ thực cũng hiểu, trong mắt cổ đại, sự trong sạch quan trọng nhường nào.
Đừng là cùng chung một phòng cả đêm, ngay cả khi thấy chân của cô nương nhà , cũng chịu trách nhiệm.
Huống hồ tình huống của nàng và Hoắc Vân Đình.
Chẳng qua, thứ gọi là sự trong sạch đối với nàng hiện tại, còn quan trọng.
Dù nàng cũng chẳng tính toán chốn dung tại kinh thành.
---