Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 51: ---Ngươi đã cho uống thuốc thế nào?

Cập nhật lúc: 2025-08-19 00:06:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Đường Sơ Mặc định Thanh Phong Trại tìm giải dược, vội vàng từ trong lòng lấy một đống chai lọ.

“Đại phu, ngài mau xem, trong giải dược mà ngài cần ?”

Đại phu một cái liền từ lo lắng chuyển sang vui mừng: “Thật sự ! Làm loại giải dược độc Tây Nhung ?”

Giang Đường ngại ngùng hai tiếng: “Vừa nãy trốn thoát ngoài, thấy nhà thuốc của bọn chúng trông coi, liền tiện tay lấy mấy chai mang xuống núi.”

Không ngờ thật sự dùng đến .

May mắn .

Sau khi dùng giải dược, sắc mặt Hoắc Vân Đình từ từ hồi phục.

Tuy nhiên, dù cũng chảy nhiều máu, sắc mặt vẫn còn tái.

Phủ y từng về mối quan hệ giữa Giang Đường và Hoắc Tướng quân, liền trực tiếp dặn dò Giang Đường: “Mặc dù độc giải, nhưng vẫn cần canh chừng và chăm sóc cẩn thận một ngày, nếu ban đêm phát sốt, thì uống thêm một liều thuốc hạ sốt, dùng khăn chườm đá là .”

Giang Đường cũng tự nhiên đáp : “Ta .”

Sơ Mặc thấy nàng đồng ý ở , cũng yên tâm, "Ta sẽ ở bên ngoài canh gác, Giang cô nương gì cần cứ gọi thẳng ."

Giang Đường gật đầu, "À , thể đưa hai đứa trẻ tới đây ? Ta sợ đêm nay an ."

Sơ Mặc gật đầu, dậy đón hai đứa trẻ.

Hai đứa trẻ ban đầu khi Giang Đường bắt thì sợ hãi đến mức yên.

Giờ phút thấy cô cô trở về, vội vàng theo Sơ Mặc chạy đến.

Thấy cô cô bình an vô sự, cả hai yên tâm.

Xuân Hạnh đến mắt sưng húp.

Giang Đường an ủi vài câu, "Ta , chỉ là Tướng quân vì cứu chút vết thương nhỏ, tối nay trông đêm chăm sóc. Ngươi và Hạ Vũ trông nom hai đứa trẻ cho , đêm nay cứ ở tạm trong Tướng quân phủ một đêm."

Hạ Vũ và Xuân Hạnh vội vàng đáp lời.

Hai đứa trẻ tuy lo lắng cho Hoắc Vân Đình, nhưng sợ quấy rầy nghỉ ngơi, liền ngoan ngoãn an trí.

Đợi , Giang Đường liền tự giác bảo quản gia tìm hai bộ chăn đệm, tự trải một cái chiếu gầm giường Hoắc Vân Đình.

Hoắc Vân Đình khẽ mấp máy môi, gì, nhắm mắt dưỡng thần.

Giang Đường sợ thoải mái, bèn nghiêng , lưng về phía xuống nghỉ ngơi.

Đợi giường hô hấp bình , nàng mới rón rén dậy, sờ trán , thấy sốt, cũng ngủ say.

Liền yên tâm xuống .

Đêm đó, Giang Đường cũng mệt mỏi cực độ.

Vừa bắt, kinh sợ.

Vốn ngủ, ai ngờ chạm gối lơ mơ ngủ .

đại khái là trong lòng vẫn bận tâm đến bệnh trong phòng, Giang Đường ngủ nông, nửa mơ nửa tỉnh liền thấy giường mê sảng, "Mẫu , mẫu ..."

Giang Đường giật tỉnh dậy, vội vàng lên kiểm tra.

Liền thấy Hoắc Vân Đình mặt mày đỏ bừng, thể cũng nóng bỏng, nhớ lời dặn của phủ y, Giang Đường vội vã vắt khô chiếc khăn chuẩn sẵn trong chậu, đắp lên trán .

Thuốc thang hạ sốt cũng đang hâm nóng lò nhỏ.

Hoắc Vân Đình dường như chìm ác mộng, thể đổ thuốc miệng, còn cứ nắm tay Giang Đường mà mê sảng.

Giang Đường nghĩ một lát, dứt khoát lấy từ gian loại thuốc nhỏ hạ sốt mà đây từng cho Nam Tinh uống.

Gia tăng liều lượng cho uống.

May mắn thuốc hiệu quả, qua bao lâu, má Hoắc Vân Đình liền bớt đỏ, nhiệt độ cũng còn nóng như lúc nãy.

Thấy mồ hôi đầm đìa, Giang Đường liền vắt khăn cho lau mồ hôi.

Đang lau dở, khăn bỗng nhiên mở mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-51-nguoi-da-cho-uong-thuoc-the-nao.html.]

"Ta sốt ?"

Giang Đường gật đầu, "Vâng, uống thuốc xong thì hạ sốt . Ta thấy đổ nhiều mồ hôi, nên lau giúp ."

Hoắc Vân Đình ngây một thoáng, "Uống thuốc? Vừa nãy uống thuốc bằng cách nào?"

Tuy thần trí tỉnh táo, nhưng nhớ rõ vẫn luôn đó từng dậy.

Nếu đút thuốc, hẳn nhớ.

Chẳng lẽ...

Giang Đường cảm thấy lẽ nghĩ sai , nhưng giải thích thế nào.

Bèn đánh trống lảng, "Đã đút vài thìa thuốc do phủ y kê, Tướng quân thể chất , tự vượt qua ."

Hoắc Vân Đình khẽ nhấp đầu lưỡi, cảm nhận vị trong miệng, hề vị đắng, thậm chí còn mang theo một chút ngọt ngào của trái cây...

Không chỉ hạ sốt, vị trí vết thương giờ cũng còn đau đến thế nữa.

Vừa lau mồ hôi cho , Giang Đường nửa nghiêng hẳn giường.

Giờ tỉnh, Giang Đường mới vội vàng trở chiếu trải đất.

Dù là nửa đêm, cả hai đều còn buồn ngủ, chỉ đành chằm chằm .

Không khí nhất thời trở nên gượng gạo.

Hoắc Vân Đình khẽ ho một tiếng, "Ngọn lửa ở Thanh Phong Trại là do nàng phóng?"

Giang Đường nghĩ một lát, ngoài chuyện nàng dọn sạch kho hàng , những chuyện còn đều kể cho rành mạch từng li từng tí.

"Ta nghĩ Thanh Phong Trại hoành hành như , chẳng qua là vì dễ thủ khó công. Nhân lúc đều ở núi, châm lửa cắt đứt đường lui của bọn chúng."

Hoắc Vân Đình khẽ cong môi, "Nàng quả là thông minh. Vốn tưởng nàng bắt sẽ sợ đến ngây dại, ngờ nàng còn thể nghĩ những điều ."

Giang Đường ngại ngùng gãi đầu, "Cũng coi như là ứng biến trong lúc cấp bách thôi. À mà, Tướng quân ngủ thêm một lát để dưỡng sức ? E rằng còn nhiều việc bận rộn."

Hoắc Vân Đình khẽ ừ một tiếng, "Giờ cảm thấy hơn nhiều , nàng cũng yên tâm ngủ một lát ."

Lời dứt, Giang Đường chỉ cảm thấy cơn buồn ngủ ập tới, chạm gối ngủ say.

Nhìn nàng ngủ say đến tệ hại như , Hoắc Vân Đình bất đắc dĩ khẽ, đó cũng nhắm mắt .

Sáng sớm.

Giang Đường đang ngủ say, bỗng nhiên tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài cho tỉnh giấc.

"Tiểu thư, , nhà họ Bạch đến Tướng quân phủ từ sáng sớm, tìm từ ."

Giang Đường giật tỉnh táo hẳn lên

Phải , Bạch Nhiễm Nhiễm ?!

Hôm qua quên bẵng nàng mất !

Giang Đường thoáng qua Hoắc Vân Đình vẫn còn đang ngủ say giường, khẽ , "Y phục của mang tới ?"

Xuân Hạnh vội vàng đưa tới, "Tối qua nô tỳ đơn giản thu dọn hai bộ ạ."

Giang Đường vội vàng nhận lấy, khi y phục trong gian phòng cách, vội vàng dẫn Xuân Hạnh đến tiền viện.

Vừa đến nơi, Giang Đường liền thấy nhà họ Bạch đến mấy , đầu chính là Thúc của nàng, Bạch Hoằng Nghị và Thúc mẫu, mấy ca ca của Bạch Nhiễm Nhiễm cũng đến.

Bạch Dụ một bên mặt đầy vẻ lo lắng, "Biểu tỷ, hôm qua tỷ Tây Nhung bắt , tỷ chứ?"

Chưa đợi Giang Đường mở miệng, Bạch Hoằng Nghị trừng mắt giận dữ , "Giang Đường! Bạch Nhiễm Nhiễm ngươi đưa ! Có thấy hai các ngươi hôm qua bắt cùng ở cửa hàng của ngươi, ngươi trở về, còn Nhiễm Nhiễm ?!"

Giang Đường hít sâu một , "Thúc, hôm qua và Bạch Nhiễm Nhiễm khi bắt, giam giữ riêng. Lúc cứu thì thấy nàng , chỉ thể đợi của Tướng quân kiểm kê xong Thanh Phong Trại"

Giang Đường còn hết lời, Thúc mẫu mở miệng mắng chửi té tát, "Đồ độc phụ! Độc nhất gì hơn lòng đàn bà. Ngươi cứ như cái bà Nương của ngươi, nhất định hại nhà thảm bại mới lòng ?!"

"Nhiễm Nhiễm đây vì một chút chuyện nhỏ mà đắc tội với ngươi, ngươi chính là cố ý thấy c.h.ế.t cứu!"

---

Loading...