Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 50: ---Hoắc Vân Đình bị thương
Cập nhật lúc: 2025-08-19 00:06:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có đồ tự vệ, Giang Đường cũng trở nên gan hơn.
Dựa gian, nàng lén lút di chuyển đến phía gác cổng, và ngay khi đối phương kịp phản ứng, nàng dùng điện giật ngất gã.
Ngay đó, Giang Đường liền thả Nguyên Bảo .
Thanh Phong Trại là hang ổ giặc cướp nổi tiếng, ngay cả triều đình cũng thể đánh hạ.
Chắc hẳn kho lương thực và kho báu tuyệt đối thể coi thường.
Vì bọn chúng bất nhân , thì đừng trách bất nghĩa.
Lúc , tất cả núi đều tập trung xuống chân núi chuẩn chiến đấu, lực lượng canh gác núi đang lúc lơ là nhất.
Mũi chó của Nguyên Bảo loại bình thường, nhanh dẫn Giang Đường đến kho lương thực của Thanh Phong Trại.
Giang Đường khẽ niệm một tiếng thu, kho lương thực rộng lớn liền dọn sạch trong chốc lát.
Ngay cả cỏ khô để nuôi ngựa cũng bỏ qua.
Ngay đó, Giang Đường mò đến kho báu.
Kho lương thực nãy chỉ thể dùng từ lớn để hình dung, còn kho báu ở đây thì chỉ thể dùng từ chấn động để miêu tả, từ đó thể thấy bọn chúng vơ vét bao nhiêu mỡ m.á.u của dân!
Giang Đường lười biếng tự tay lật từng món, trực tiếp thu tất cả vàng bạc châu báu gian.
Bên cạnh kho báu là kho dược liệu, Giang Đường vốn định thu, nhưng nghĩ , đến đây .
Cũng thiếu một phút .
Ai ngờ bước , mới phát hiện bên trong chỉ dược liệu bào chế sẵn, mà còn ít bình bình lọ lọ, đó dán nhãn các loại độc dược và giải dược.
Đợi khi các bình bình lọ lọ đều thu hết, Giang Đường đang định rời , thì vô tình chạm cơ quan.
Thì phía bức tường đặt dược liệu còn một tầng hầm.
Giang Đường vội vàng mang theo Nguyên Bảo, dũng cảm bước , ánh lửa của ngọn đuốc, nàng thấy vô binh khí, cảnh tượng thực sự ghê .
Một trại thổ phỉ tàng trữ nhiều binh khí như , xem thực sự ý định tạo phản.
Có lẽ động tĩnh quá lớn, bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.
Giang Đường vội vàng khẽ hô một tiếng thu, đó lóe gian.
Đợi đến , phát hiện tầng hầm trống rỗng, trực tiếp sợ đến mức ngất xỉu.
Ra khỏi tầng hầm, Giang Đường liền thấy tiếng c.h.é.m g.i.ế.c vang trời chân núi, là Hoắc Vân Đình đến.
Liền lập tức cầm đuốc, đốt cháy bộ mấy kho nàng dọn trống nãy.
Thanh Phong Trại dễ thủ khó công, chỉ bốc cháy từ bên trong mới khả năng đánh bại .
Quả nhiên, bọn cướp chân núi vốn đang c.h.é.m g.i.ế.c kịch liệt, đột nhiên hô lên: “Trên núi cháy !”
Đám cướp liền ào ào xông lên, chuẩn cứu hỏa.
Nhìn thấy đại quân của Thanh Phong Trại đều rút về núi, Hoắc Gia quân do Hoắc Vân Đình dẫn từ quân doanh về cổ vũ tinh thần, la hét truy đuổi c.h.é.m giết.
Sơ Mặc thầm kêu : “Chết Tướng quân, Giang tiểu thư vẫn còn mắc kẹt trong sơn trại.”
Trong mắt đen thẳm của Hoắc Vân Đình một tia hoảng loạn chợt lóe qua, hai lời liền lao về phía núi.
Các tên sơn tặc thấy Hoắc Vân Đình truy đuổi ngừng, kẻ vứt binh khí, kẻ bỏ ngựa, tứ tán bỏ chạy.
Giang Đường vốn dĩ đang chạy dọc theo con đường lớn xuống núi, đợi khi thấy từ núi lên, mới vội vàng chạy sang con đường nhỏ bên cạnh.
Đang định nhân lúc ai chú ý mà tiếp tục chạy xuống núi.
Đột nhiên liền thấy Hoắc Vân Đình cưỡi ngựa lao lên, Giang Đường tức khắc như chỗ dựa, chạy vọt về phía .
“Hoắc Tướng quân!”
Hoắc Vân Đình cúi đầu xuống, liền thấy Giang Đường mặt mày đầy tro bụi, khắp cũng lấm lem, nhưng may mắn là chút m.á.u vết thương nào.
Ngầm thở phào một .
Trực tiếp cúi một cái, ôm nàng lên ngựa, đặt : “Sơ Mặc, Sơ Bạch, các ngươi ở dẹp sạch Thanh Phong Trại, đưa nàng xuống núi .”
Trên núi lửa cháy ngút trời, tiếng rên rỉ vang vọng.
Vốn dĩ hoảng sợ, nếu tiếp tục ở , chắc sẽ hóa ngây dại.
Hai tên Tây Nhung nhân thấy Giang Đường thoát , hơn nữa lên ngựa của Hoắc Vân Đình, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Chắc chắn là con tiện nhân phóng hỏa! Chúng đều nàng lừa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-50-hoac-van-dinh-bi-thuong.html.]
“Vây lấy bọn chúng, tuyệt đối thể để bọn chúng trốn thoát!”
Hai tên kéo nỏ, đuổi theo Hoắc Vân Đình.
Lúc , đám sơn phỉ cũng dồn đường cùng, rằng chỉ liều c.h.ế.t một phen mới hy vọng thoát .
Thế là lượt nhặt binh khí lên, vùng dậy chống cự.
Hoắc Vân Đình một đường bảo vệ Giang Đường, ứng phó với mưa tên phía .
Hai đến chân núi, hai tên Tây Nhung nhân đuổi theo.
Có thể Tây Nhung phái đến gian tế, vốn dĩ là cao thủ, vốn dĩ Hoắc Vân Đình một chọi hai miễn cưỡng thể ứng phó, thêm việc bây giờ còn bảo vệ Giang Đường, khó tránh khỏi phân tâm.
Một phút đề phòng, vai liền trúng một mũi tên của đối phương, con ngựa cũng hoảng sợ.
Giang Đường đại kinh thất sắc, vội vàng nắm chặt dây cương.
Hoắc Vân Đình trực tiếp đổi kiếm sang tay trái, vài hiệp cuối cùng tiêu diệt tên Tây Nhung nhân bỏ chạy tại chỗ.
11_Đợi Sơ Mặc kịp đến, Hoắc Vân Đình sắc mặt chút , vài nhanh chóng dùng xe ngựa đưa Hoắc Vân Đình trở về.
Suốt đường , Giang Đường đều cố gắng giữ cho Hoắc Vân Đình tỉnh táo, tránh để ngủ .
Liền luyên thuyên chuyện với .
Hoắc Vân Đình khàn giọng hừ một tiếng: “Chỉ là vết thương nhỏ thôi, cần quá lên.”
Giang Đường chút áy náy: “Nếu ở đây, hai tên chắc chắn thể thương Tướng quân.”
“Nếu , ngươi cũng sẽ bắt.”
“...Dường như cũng .”
“Bọn chúng thương ngươi ?”
“Không , bọn chúng bắt là để uy h.i.ế.p , tự nhiên dám gì .”
“Thế thì .”
“Hôm nay ngươi gặp Tây Nhung, còn dám theo Tây Bắc ?”
“Tự nhiên, bọn chúng dám bắt , càng Tây Bắc, tận mắt xem bọn chúng Tướng quân diệt trừ như thế nào.”
Hoắc Vân Đình khẽ một tiếng, kéo đến vết thương.
“Tướng quân, chậm một chút.”
“......”
Đợi xe ngựa phi nhanh đến Tướng quân phủ, phủ y cũng đồng thời kịp đến.
“Tướng quân, sự tình nên chậm trễ, nhanh chóng rút mũi tên .”
Thấy Giang Đường sợ đến sắc mặt trắng bệch, Sơ Mặc vội vàng nhắc nhở: “Giang tiểu thư, nàng vẫn nên ngoài , lát nữa sẽ dọa nàng.”
Giang Đường khẽ lắc đầu: “Ta , cần bận tâm đến .”
Bất luận thế nào, Hoắc Vân Đình cũng vì bảo vệ nàng mới trúng tên, nàng ở xem thể giúp gì .
Hoắc Vân Đình liếc nàng một cái, sang phủ y : “Rút .”
Dù chuẩn tâm lý để ở , nhưng khi tay của phủ y chạm đầu mũi tên, Giang Đường vẫn bản năng nhắm mắt .
Sau đó theo bản năng vươn tay che mắt Hoắc Vân Đình.
“Sẽ xong nhanh thôi.”
Hoắc Vân Đình thầm trong lòng, đây đầu rút tên.
Cảnh tượng đẫm m.á.u đến , cũng từng thấy.
Tuy nhiên, cảm nhận sự ấm áp mềm mại mắt, Hoắc Vân Đình vẫn hài lòng hừ một tiếng, đồng thời mũi tên cũng rút .
Vết thương khi băng bó cầm máu, nhưng sắc mặt phủ y càng khó coi hơn.
“Vết thương vai sâu.”
“ đầu mũi tên độc.”
Vừa lời , mắt Sơ Mặc lập tức đỏ ngầu: “Độc gì? Ta bây giờ sẽ Thanh Phong Trại tìm bọn chúng đòi giải dược!”
Lúc , chỉ hy vọng Sơ Bạch tay quá mạnh, thể giữ vài tên sống sót để hỏi giải dược.
Chỉ mong Thanh Phong Trại cháy hết...
---