Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 13: --- Mời Hoắc tướng quân dùng bữa
Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:18:02
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Vân Đình sững sờ, đó hiểu .
Trên mặt vẫn là vẻ thản nhiên, nhưng giọng điệu dịu nhiều: “Ta nhất định thời gian, cần đợi.”
Nói xong, liền nhanh nhẹn lật lên ngựa, mất.
Giang Đường bất lực nhún vai, thôi , cứ lo xong việc gửi đồ mắt, những chuyện còn hãy .
Có câu trả lời của Hoắc Vân Đình, Giang Đường liền ngừng nghỉ chạy về trang viên, bắt đầu thu xếp những thứ cần gửi ngày mai.
Quần áo, giày dép của bốn , còn ngân phiếu may bên trong quần áo.
Ngoài , Giang Đường còn gói thêm một ít mì sợi, muối ăn, thịt khô và bánh nướng khô.
Lại tìm hai hũ mứt quả khô cho , để mẫu và đại tẩu thỉnh thoảng cũng thể ngọt miệng.
Cả sô cô la hứa với Giang Nam Tinh cho nhà ăn, cũng bỏ một ít.
Ngoài , còn bắt chước nét chữ của nguyên chủ một bức gia thư đơn giản, cùng với gia thư do Nam Tinh , gói chung .
Ngày hôm , vì bận tâm chuyện hôm nay, Giang Đường dậy sớm.
Kể từ nấu ăn, hai đứa trẻ đều đặc biệt thích món ăn nàng , cộng thêm nàng bình thường ở trang viên rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, cho nên gần đây cơm nước đều do nàng tự tay chuẩn .
Nghĩ đến lời Hoắc Vân Đình khi hôm qua, hôm nay rốt cuộc đến ?
Vốn tưởng là loại đàn ông sắt đá, thẳng tính điển hình, nhưng hôm qua, Giang Đường mới nhận , hóa đàn ông cũng một mặt phúc hắc.
nghĩ cũng dễ hiểu, một đàn ông từ nhỏ mất Nương , từ nhỏ lăn lộn trong triều đình và quân doanh, thể đơn giản ?
Nghĩ đến đây, Giang Đường liền hạ quyết tâm, bất kể đến .
Cứ chuẩn sẵn những nguyên liệu thể dùng, cùng lắm thì bọn họ ăn nhiều một chút là .
Ăn xong bữa sáng, Hoắc Thiên Phóng hôm nay Giang Đường sẽ tiệc lớn đãi Hoắc Vân Đình, liền trở nên vô cùng phấn khích.
Giang Đường mắt, bất giác cảm thấy xót xa, đứa bé , chắc là thấy cha sắp đến, mới vui mừng đến .
nếu vạn nhất đến, thì sẽ thất vọng bao?
Giang Nam Tinh bên cạnh thấy , nhịn nhắc nhở: “Cô cô, chắc chắn vì đồ ăn ngon mà vui mừng ?”
Dù hai sống cùng nhiều ngày như , bao giờ Thiên Phóng nhắc đến đàn ông .
Ở cổng thành, Hoắc Vân Đình vốn định đến quân doanh ngoài thành.
Đến khi đến cổng thành, mới đột nhiên nhớ chuyện hôm qua hứa với nữ nhân sẽ phái gửi đồ.
Liền đầu hướng về phía Sơ Mặc lệnh: “Ngươi phái một đến trang viên tìm Giang Đường lấy hành lý.”
Lời dứt, vì , đột nhiên nghĩ đến sự hợp tác đạt giữa hai .
Đã là ngoại thất, nhưng từng đến trang viên thăm, thể thống gì ?
Nghĩ đến đây, Hoắc Vân Đình liền đột ngột , “Thôi , tự một chuyến.”
Nói đoạn, liền hướng về phía trang viên phóng ngựa.
Sơ Bạch ở phía vẻ mặt tức giận, “Tướng quân sẽ thật sự coi trọng Giang Đại tiểu thư đó chứ? Vừa rõ ràng mà, chẳng lẽ bữa cơm đó quan trọng đến ?”
Sơ Mặc nheo mắt , “Ít nhảm , thì ngươi thể .”
Nói cũng vội vàng Thúc ngựa đuổi theo.
Sơ Bạch thấy , phục hừ một tiếng: “Các ngươi đều thể thiếu , ngược xem xem, nữ nhân bày là Hồng Môn Yến gì?”
Đợi ba đến trang viên, từ xa thấy hai đứa trẻ ngoan ngoãn sách mái hiên mát mẻ trong sân.
Đến gần hơn mới phát hiện, hai đứa trẻ đang Tam Tự Kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-13-moi-hoac-tuong-quan-dung-bua.html.]
Nói đúng hơn, là Giang Nam Tinh đang dạy Hoắc Thiên Phóng.
Hoắc Thiên Phóng chút khó khăn, từng chữ từng chữ bật .
may mắn là thể thành một câu chỉnh.
Ba khỏi với ánh mắt khác, ngờ Hoắc Thiên Phóng bỏ đây mấy ngày, như biến thành một khác.
Trước thấy là chỉ nhe răng trợn mắt, bây giờ cũng vẫy tay chào hỏi .
Còn ở một bên khác của sân, Giang Đường đang cùng Xuân Hạnh trong bếp, bận rộn chiên tiểu tô nhục.
Trong bột nhão của tiểu tô nhục nàng cho thêm một ít hạt tiêu xay nhỏ, khi ăn sẽ chút vị tê tê nhẹ, càng thơm hơn.
Xuân Hạnh đang đốt lửa ngửi thấy mùi thơm đó, nhịn nuốt nước bọt.
Giang Đường thấy , kẹp một miếng đưa cho nàng: “Thử hộ xem, mùi vị thế nào?” Ở cùng mấy ngày, Xuân Hạnh cũng phần nào hiểu tính tình của Giang Đường, nàng ghét nhất là giả khách khí, liền trực tiếp nhận lấy, cắn một miếng liền ứ ứ gật đầu: “Tiểu thư, món ngon quá, từ nhỏ đến lớn nô tỳ từng ăn món nào ngon như .”
Giang Đường lắc đầu, tiếp tục lật dở sườn heo trong nồi, đó đổ nước sốt chua ngọt pha .
Định dùng một nồi nhỏ khác để hầm trứng hấp tôm.
Mấy món chắc Nam Tinh và Thiên Phóng đều thích ăn, cho dù Hoắc Vân Đình và những đến, cũng sẽ thừa .
Đang nghĩ, ngoài viện đột nhiên vang lên một tràng tiếng bước chân, Giang Đường nghiêng đầu , thì là Hoắc Vân Đình tới.
Không ngờ y thật sự sẽ đến, hơn nữa Sơ Mặc và Sơ Bạch đều cùng.
Ba nam nhân to lớn, sức ăn vẻ nhiều.
Đang nghĩ như , ánh mắt của Hoắc Vân Đình cũng đột nhiên chuyển sang.
Bốn mắt , Giang Đường đột nhiên cảm giác phát giác, khẽ mỉm ngại ngùng gật đầu, coi như chào hỏi.
Ngay đó, nàng vội vàng thêm hai bát gạo lớn từ hũ gạo , vo sạch thổi cơm.
“Xuân Hạnh, mang hai đĩa thịt chiên giòn chiên ngoài, để hai đứa nhỏ, và cả Hoắc tướng quân cùng bọn họ nếm thử , lát nữa nguội sẽ còn ngon nữa.”
Xuân Hạnh vội vàng rửa tay sạch sẽ, bưng ngoài.
Nhân lúc bốn bề vắng , Giang Đường vội lấy một bắp cải chua, một giỏ giá đỗ, lấy thêm ít ớt và hoa tiêu từ gian để dùng.
Trong lu nước ở bếp sẵn cá tươi, Giang Đường vớt con cá lóc lớn nhất , lanh lẹ thái thành từng lát mỏng trong suốt, định lát nữa món cá nấu cải chua.
Giang Đường rõ khẩu vị của Hoắc Vân Đình, nhưng nghĩ bụng nam nhân thường xuyên chinh chiến bên ngoài, khẩu vị ít nhiều cũng nên nồng đậm chút, bèn định thêm một món Thịt luộc cay Tứ Xuyên.
Để tránh gây nghi ngờ, Giang Đường còn đặc biệt gắp bỏ ớt và hoa tiêu chiên ngoài, dù hương vị cũng ngấm là .
Những món còn , chỉ cần vài món ăn kèm đơn giản là xong.
Gần đây trời thu trong xanh, khí hậu , mấy ngày nay bốn đều dùng bữa trưa mái che trong sân.
Cho nên hôm nay Xuân Hạnh cũng nghĩ nhiều, trực tiếp bày hết đồ ăn sân.
Giang Đường vốn định lên tiếng nhắc nhở, nhưng đó thấy Hoắc Vân Đình phản ứng gì, bèn cũng gì thêm.
Đợi khi đồ ăn chuẩn đầy đủ, Giang Đường mời Hoắc Vân Đình, “Hoắc tướng quân, bữa cơm hôm nay là do mời, xin mời thượng tọa.”
Hoắc Vân Đình sân viện đơn sơ và mái che sơ sài , khỏi bật , thế mà cũng thượng tọa ư?
Đây là đầu tiên y khác mời khách mà ăn cơm ngay trong sân.
Tuy nhiên, y thường xuyên chinh chiến bên ngoài, từng trải qua điều kiện còn sơ sài hơn thế nhiều, nên cũng cảm thấy gì.
Hoắc Vân Đình xuống, Giang Đường bảo Hoắc Thiên Phóng sát bên cạnh y, đó là Giang Nam Tinh.
Đợi Giang Đường xuống, thấy Sơ Mặc và Sơ Bạch bất động trong sân, bèn đầu Hoắc Vân Đình.
Hoắc Vân Đình khẽ gật đầu, “Không ngoài, các ngươi cùng xuống ăn .”
---