Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 114: ---Đi gặp cố nhân

Cập nhật lúc: 2025-08-22 12:59:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Định Viễn run rẩy đón lấy thánh chỉ.

Ông xem xem mấy hàng chữ đó, vẫn cảm thấy như đang mơ.

Không nhịn gọi Giang Chi Hoài, “Chi Hoài, con xem xem, đây là thật ?”

Giang Chi Hoài gật đầu mạnh mẽ, “Không sai, phụ , Hoàng thượng khai ân xá tội cho chúng .”

Nghe lời Giang Chi Hoài, Giang Định Viễn lúc mới nhớ điều gì đó, “Đường nhi, Hoàng thượng vô duyên vô cớ ban cho con thứ ?”

Giang Đường sớm nghĩ kỹ lý do, chỉ mỉm giải thích, “Trước đây, khi con ở Tây Bắc đồn trú biên cương thấy nhàm chán, ngẫu nhiên từ Tây Vực mà vài giống hạt, trồng mấy loại hoa màu cho năng suất cao. Lần Hoàng thượng đích đến, chuyện , đặc biệt ban thưởng cho con.”

Giang Chi Hoài xong, lúc mới tin tưởng.

“Tốt, Đường nhi , ban đầu giữ con kinh thành là bảo tính mạng con, ngờ cứu cả nhà chúng .”

Bạch Mai Mai vẫn luôn sốt ruột chen , giờ phút cuối cùng cũng cơ hội.

Nàng ngừng khen ngợi, “ , nhờ Đường nhi, cả nhà chúng cuối cùng cũng thể rời khỏi cái nơi quỷ quái , cần chịu gò bó nữa .”

Giang Đường cũng , “Cha, Nương , hai ngày nay hãy suy nghĩ thật kỹ ? Đợi đội của chúng nghỉ ngơi vài ngày, là chúng thể rời .”

Giang Chi Hoài ngỡ ngàng, “Tiểu , từ đại doanh Tây Bắc của Hoắc tướng quân mà đến , cần về nữa ư?”

Giang Đường khẽ sững sờ, cúi thấp mắt, “Không về nữa, Đường nhi những nơi khác xem .”

Tuy Giang Đường rõ, nhưng nhà nàng cũng lập tức hiểu chuyện gì.

Hoắc Vân Đình tạm thời yêu cầu hộ giá hồi kinh, đồng thời họ nhận thánh chỉ xá miễn.

Một bên là đại tướng quân chiến công hiển hách.

Một bên là thứ dân từ nơi lưu đày .

Dù thế nào nữa, cũng cùng một đường.

“Ôi, thôi , về thì về.”

đó, thấy kinh thành chúng cũng đừng về nữa, thiên hạ rộng lớn bao, nơi nào mà chỗ cho chúng đặt chân.”

Giang Đường thở phào một , , “ , cha Nương , cũng về cái kinh thành đó nữa, chi bằng chúng Giang Nam .”

“Ta thấy kiến nghị của Đường nhi tồi.”

Trong lúc mấy đang trò chuyện, đại tẩu Tô Xu xong bữa tối và bưng .

“Tiểu , các ngươi vất vả cả ngày , nhà chuẩn gì nhiều, cứ ăn tạm chút gì lót .”

Giang Chi Hoài cũng vội vàng đưa bát đũa, “ , tiểu , mau nếm thử tay nghề của tẩu, bây giờ nàng nấu ăn ngon.”

Giang Đường quả thật chút đói, bèn kéo Nam Tinh cùng xuống.

“Cha, Nương , đại ca, đại tẩu, cũng ăn cùng .”

Gia đình lâu ngày đoàn tụ, dường như vô vàn chuyện để .

Trước đây ở kinh thành những quy tắc ăn chuyện cũng sớm vứt bỏ đầu.

Tô Xu cũng liên tục gắp thức ăn cho Nam Tinh, chằm chằm đầy mong chờ khi thấy cháu ăn.

“Nam Tinh, ăn nhiều con.”

Nhìn Nam Tinh bây giờ thể cường tráng, khác hẳn với đứa trẻ ốm yếu khi mới chia xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-114-di-gap-co-nhan.html.]

Tô Xu nhịn mà mắt đỏ hoe, “Tiểu , Nam Tinh bây giờ nuôi như , thật sự là nhờ cả.”

Giang Nam Tinh hì hì ăn cơm, an ủi mẫu , “Nương , cô cô nấu cơm ngon, bệnh căn của con cũng trị khỏi , cô cô còn tìm thầy giáo dạy học, cho con luyện võ rèn luyện thể, bây giờ thể con khỏe lắm.”

Giang Chi Hoài thấy con trai ăn như , khỏi ha hả, “Xem cô con bỏ ít công sức con, khi con lớn lên hiếu thuận với cô cô thật đấy.”

Tô Xu cảm kích Giang Đường, “Tiểu , tẩu thật sự cảm ơn thế nào cho , yêu cầu gì cũng thể với tẩu.”

Giang Đường thấy nàng cứ cảm ơn mãi dứt, nhịn mà quở trách, “Tẩu tẩu, tẩu đừng cứ cảm ơn mãi thế, đây cũng với tẩu , Nam Tinh là cháu ruột của , chăm sóc nó cũng là bổn phận.”

“Hơn nữa, Tô đại ca cũng luôn giúp đỡ chúng , cũng nhờ , một đường hộ tống chúng đến đây.”

Giang Chi Hoài gật đầu, “ , cũng nhờ Thúc của Nam Tinh, lát nữa chúng cảm ơn thật .”

Bữa cơm kéo dài đến muộn mới tan vì những câu chuyện dứt giữa những .

Mãi đến ngày hôm , Giang Đường mới thời gian thăm những cùng tới.

Thấy Tô Càn trực tiếp tìm nhà trống ở Ô Sát Lĩnh để an cư cho . Ngay cả chỗ ở tạm thời của Tác lão và Liêu phu tử cũng sắp xếp đàng hoàng.

Nàng khỏi đầy cảm kích, “Tô đại ca, tối qua đa tạ , đáng lẽ những chuyện do lo liệu mới .”

Tô Càn thèm để tâm mà xua tay, “Có gì mà khách khí, cả nhà các ngươi đột ngột đoàn tụ, chắc chắn vô vàn chuyện để , vả đây đều là chuyện nhỏ, những phụ trách ở đây chúng của Hoắc tướng quân mà đến, đều khách khí.”

Giang Đường khổ một tiếng, ngờ đến lúc vẫn thể hưởng thụ sự che chở mà Hoắc Vân Đình mang .

Không bây giờ về đến kinh thành ?

Thấy Giang Đường lơ đãng, Tô Càn khẽ ho một tiếng, chuyển chủ đề, “ , tối qua sai thăm dò gần đây, ở đây hề xảy dịch hạch, xem dịch hạch lây lan đến đây, vả nơi ở thưa thớt, chắc sẽ chuyện gì , cũng đừng quá lo lắng, cứ ở đây nghỉ ngơi một thời gian thật , đợi nghĩ kỹ chúng sẽ rời .”

Giang Đường khẽ ừ một tiếng, “Được, chúng sẽ bàn bạc kỹ lưỡng .”

Hai ngày nay, Giang Đường kể cho nhà về chuyện nàng kinh doanh buôn bán ở kinh thành và Tây Bắc.

Cộng thêm của hồi môn của mẫu và đại tẩu mang từ căn nhà ở kinh thành cũng ít.

Ban đầu Giang Đường đổi của hồi môn thành bạc để hai mang theo phòng , nhưng nhà nàng đều khăng khăng từ chối nhận.

Giang Đường đành tạm thời cất giữ, đợi đến Giang Nam.

Rồi sẽ lấy bạc cho gia đình.

Còn về cha Nương nàng, mấy ngày ở chung, Giang Đường xác định họ giống , xuyên từ thời hiện đại đến.

Giang Đường cũng bận tâm đến chuyện nữa.

Chỉ cần dung mạo giống , ít nhất cũng cho thấy sự xuất hiện của nàng đơn giản chỉ là trùng hợp.

Có lẽ, hai họ chính là cha Nương của nàng ở thế giới song song cũng chừng.

Trong lúc Giang Đường và nhà đoàn tụ, tận hưởng tình .

Liêu phu tử cũng tìm cơ hội dẫn Hoắc Thiên Phóng đến Ô Sát Lĩnh dạo khắp nơi.

Hoắc Thiên Phóng hiểu, “Phu tử, Tô đây là nơi thị phi, bảo chúng đừng lung tung, chúng về sớm ?”

Liêu phu tử mỉm nhạt, “Ta lung tung, mà là gặp một cố nhân bằng hữu, con cùng ?”

Hoắc Thiên Phóng chợt hiểu , “Vậy cố nhân đó cũng là học sinh của phu tử ?”

“Cũng coi là !”

“Được, Thiên Phóng sẽ cùng phu tử .”

---

Loading...