Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 67: Gặp phải đồ ngốc

Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:06:57
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

La Tiếu cầm khăn mặt xoay khỏi phòng bệnh, phòng nước rửa mặt, buộc tóc đuôi ngựa, thu dọn xong xuôi mới trở phòng bệnh, hỏi Kiều Dục cần tìm đến giúp vệ sinh .

 

Thấy lắc đầu, trong lòng cô muôn vàn cảm xúc, nhưng mặt vẫn bình tĩnh, cầm theo ống tre đựng cháo hôm qua rời khỏi phòng bệnh.

 

tiên tìm đến một cái điện thoại công cộng cách bệnh viện xa, gọi điện cho em họ của Kiều Dục là Tống Văn Bân ở trường trung học một, cho tình hình của Kiều Dục.

 

Lúc mới tìm chỗ ăn một bữa sáng đơn giản, mang theo một phần cháo trong ống tre, một quả trứng luộc và bốn cái bánh bao trở về bệnh viện. Số phiếu gạo ít ỏi trong tay cô dùng hết sạch.

 

Cháo tối qua cho Kiều Dục là cô lấy từ trong gian của . cháo đó là dùng nước giếng trong gian nấu, thể cho ăn nhiều , để tránh tự rước phiền phức.

 

Trở phòng bệnh, cô nhờ đàn ông chăm sóc bệnh nhân ở giường bên cạnh giúp đỡ nâng dậy. Nói lời cảm ơn xong, cô sang hỏi Kiều Dục: "Anh tự ăn đút cho ?"

 

Đừng hiểu lầm, vì cánh tay của đồng chí Kiều Dục cũng thương, nhấc lên đặt xuống e rằng vết thương sẽ rách .

 

La Tiếu cũng tự phục , cứu cứu đến mức : "Thôi, thôi, vẫn là để đút cho , để tránh thương."

 

Kiều Dục nhớ , khi ngất ngày hôm qua, cô gái nhỏ còn bảo đừng ngủ, chắc là ngày hôm qua dọa nhẹ.

 

Cô cầm một cái bánh bao đặt tay trái của Kiều Dục, : "Bánh bao tự ăn, cháo sẽ đút cho ."

 

Kiều Dục : "Vậy cảm ơn cô."

 

Đợi khi một ống tre cháo uống xong, bánh bao cũng bụng. Khi La Tiếu rửa sạch ống tre trong phòng nước, trở phòng bệnh, thì thấy giường của Kiều Dục một thanh niên đang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-67-gap-phai-do-ngoc.html.]

 

Kiều Dục thấy La Tiếu đến, liền kể chuyện La Tiếu cứu . Không ngờ Tống Văn Bân khinh bỉ liếc La Tiếu một cái, : "Đây là một kẻ trèo cao ."

 

Lời tuy giọng lớn lắm, nhưng La Tiếu và đôi con ở giường bên cạnh thấy rõ ràng.

 

La Tiếu ha hả hai tiếng, như đồ ngốc, : "Đồng chí Kiều, nhà của đến , cũng nên đây. khi , là nên trả tiền viện phí mà ứng ?"

 

Nói , cô liền lấy từ tờ biên lai nộp phí hôm qua đưa qua.

 

Sau đó thêm: "Còn về tiền cơm tối qua và sáng nay, thì thôi . Dù cũng coi như là một hùng quên khác, coi như mời ."

 

Sau đó, cô đặt ống tre và muỗng tre bên ngoài lên bàn, : "Cái để cho , dù bây giờ ở đây cũng ly uống nước. Anh yên tâm, những thứ từng dùng qua, lát nữa ly thể vứt ."

 

Cái cho Kiều Dục dùng qua, nên La Tiếu cũng định lấy . Nếu Kiều Dục cần, cô sẽ trực tiếp mang ngoài vứt .

 

Kiều Dục còn kịp gì, thì Tống Văn Bân ở bên cạnh mở miệng : "Đồ vật cô vẫn là mang , cô đây là còn để kỷ niệm ở đây ."

 

Kiều Dục lời của em họ càng ngày càng kỳ quặc, chút tức giận : "Câm miệng, mày thái độ gì ?"

 

Tống Văn Bân còn gì nữa, thì mấy công an phá án ngày hôm qua bước . Nữ công an : "Tiểu La, thật cảm ơn em, lỡ thời gian của em."

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

La Tiếu : "Không ạ, nửa đêm hôm qua vị đồng chí tỉnh , cháu vốn định tìm các chị đấy ạ."

 

Đồng chí công an kể chuyện ngày hôm qua cho Kiều Dục, đó thấy Kiều Dục lấy một cái giấy chứng nhận giơ lên.

 

 

Loading...