Cao Thuận Nghĩa liếc vợ , lời đầu đuôi, cái gì thế ? Ông cũng tiếp, duỗi tay lấy điếu cày chuẩn hút một . Sau bữa ăn mà hút một , cảm giác thật là sung sướng.
Lý Tú Lan chút vui, tát một cái cánh tay Cao Thuận Nghĩa: " đang chuyện nghiêm túc với ông đấy, ông hút cái thứ độc hại đó gì?"
Thuốc lá sợi tay Cao Thuận Nghĩa rơi vãi khắp giường đất. Ông chút tức giận : "Nói chuyện thì chuyện , bà đ.á.n.h gì? Bà xem , t.h.u.ố.c lá sợi rơi đầy ."
Lý Tú Lan : "Cả ngày ông cũng cái gì hồn, chỉ hút, hút cái thứ t.h.u.ố.c lá sợi sặc c.h.ế.t đó."
Cao Thuận Nghĩa thu dọn : " thì hút Đại Tiền Môn, Hoàng Kim Diệp đấy, bà cho ."
Đợi Cao Thuận Nghĩa thu dọn xong, Lý Tú Lan tiếp: "Ông xem, gả con bé La Tiếu đó cho thằng ba nhà chúng thì thế nào?"
Động tác tay Cao Thuận Nghĩa dừng một chút: "Con bé chịu ? Sợ là , đừng nghĩ đến chuyện ho đó."
Lời là , nhưng thật Cao Thuận Nghĩa hút t.h.u.ố.c nghĩ đến khả năng của việc .
La Tiếu là một ngoại lai, nếu bỏ chút công sức, e rằng việc cũng là thể. Một cô bé mồ côi thật còn dễ khống chế, giống như con dâu cả, động một chút là lóc về nhà đẻ gọi , phiền phức quá.
Lý Tú Lan hừ lạnh một tiếng, : "Nó là một đứa mồ côi, còn tìm tử tế gì nữa. Sau nếu đính hôn với thằng ba nhà chúng , việc gì chúng còn thể giúp đỡ nó.
Nếu vì nó một ngày thể kiếm bảy công điểm, bà nghĩ thể để ý đến nó ? Hơn nữa, thằng ba nhà chúng tuy lùn một chút, nhưng La Tiếu tuy gầy nhưng cao. Tương lai sinh cháu trai còn thể bù một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-55-bi-nguoi-ta-de-y.html.]
Cao Thuận Nghĩa lạnh lùng vợ : "Nói bậy bạ gì đấy. Thằng ba mới 16 tuổi, còn thể cao lên. Người khác thì thôi , bà là mà cũng theo, lỡ như để thằng ba thấy thì nó sẽ khó chịu lắm."
Lý Tú Lan : "Đây chẳng là đang chuyện với ông trong phòng chúng . đây cũng là vì thằng ba mà suy nghĩ thôi."
Cao Thuận Nghĩa lên tiếng nữa. Dù , là chuyện , hỏng cũng tổn thất gì. Nếu thật sự thành, khi còn tiết kiệm tiền thách cưới, cũng coi như là một chuyện .
Sáng hôm , mưa tạnh, nhưng việc ngoài đồng cũng . La Tiếu liền chuẩn hôm nay sẽ thành phố, dùng cái tem máy may . Để tiện cho , cô vẫn quyết định mua một cái để trong gian.
Dù trong tay cũng tiền bán nhân sâm. Vốn dĩ cô định mua căn nhà , nhưng nghĩ , bây giờ mua quá nổi bật, khi còn tự rước phiền phức cần thiết.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vẫn là nên âm thầm kiếm tiền thì hơn. Hơn nữa, ba năm , nếu ngoài học đại học, e rằng cũng sẽ về nữa, dù về cũng sẽ ở lâu.
Ăn sáng xong, cô mang theo hai phần đồ ăn vặt đóng gói hôm qua, khóa kỹ cổng lớn ngoài. Đến cổng nhà Lục Nghị Thần, thấy tiếng động trong sân, lúc mới gõ cửa.
Lục Nghị Thần mở cửa, thấy là La Tiếu: "Sớm , việc gì ?"
La Tiếu đưa đồ vật tay qua: "Đây là đồ ăn vặt cháu chuẩn hôm qua. Lượng nhiều, nhưng là một chút tấm lòng của cháu. Lát nữa khi nào thời gian, giúp cháu mang cho chiến hữu của , cháu một tiếng cảm ơn.
Một phần khác là chuẩn cho , cũng nếm thử tay nghề của cháu. À, đúng , những món thể để vài ngày, nên cũng cần vội vàng đưa, tiện đường mang qua là ."
Lục Nghị Thần đồ vật đưa qua, thật chút khó xử. Anh và chiến hữu quan hệ tồi, cần cố ý đưa những thứ . cô bé mang đến .