Ninh Tuyết Linh đó, miệng há hốc, bóng dáng hai em họ hòa đám đông, biến mất hút, mà ánh mắt bà vẫn thể thu về.
Bà ngây ngẩn như phỗng, trong lòng là cảm giác hụt hẫng và hỗn loạn tột độ. Từ khi ly hôn với La Hạo Thiên, năm đứa con một đứa nào nhớ đến bà, một đứa nào gọi điện hỏi thăm bà sống .
là một lũ vô lương tâm, coi như bà công cốc sinh dưỡng bọn chúng. Nghĩ cuộc sống hiện tại của , bà thấy phiền muộn chịu nổi.
Hôm nay bà cùng bạn đến đây đón , nhưng vạn ngờ thấy hai em họ ở đây. Bà cũng ngờ đứa con trai xe lăn 20 năm trời mà thể bình thường! Hôm nay tại hai đứa nó xuất hiện ở đây?
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bà cũng thấy La Húc Viễn từ trong trường thi , mà là lúc nãy, khi hai họ chuyện, bà mới phát hiện. Thằng Hai , còn thằng Cả thì ? Có nó cũng khỏi ? Lũ thật quá đáng, chuyện lớn như mà hề báo cho bà một tiếng.
Người bạn bên cạnh đón , sang thấy Ninh Tuyết Linh đang ngẩn ngơ: “Tuyết Linh, bà ?”
Ninh Tuyết Linh đẩy một cái mới sực tỉnh, vội vàng thu cảm xúc: “Không . Vừa thấy quen, nhớ chút chuyện nên thất thần.”
Hai em La Tiếu về nhà ngay. Họ xếp hàng mua một con vịt , đó tìm bốt điện thoại công cộng, gọi cho Tư : “A lô, xin chào, phiền cho tìm La Tư Viễn ạ.”
Chỉ bên : “Chờ một lát.”
Đợi một lúc mới nhấc máy: “A lô, La Tư Viễn đây. Ai ?”
La Tiếu : “Anh Tư, là em, Tiếu Tiếu đây.”
“Tiếu Tiếu! Anh Hai thi thế nào ?”
“Chắc là cũng ạ. Bọn em định mai leo Vạn Lý Trường Thành. Anh đổi ca với khác để mai cùng ?”
“Được chứ. Lát nữa tìm đổi ca liền. Vậy tan về thẳng nhà ông bà nội ăn cơm luôn. Bố công tác nhà, về nhà cũng ăn cơm một , chán lắm.”
“Vâng, để em về với bà. Vậy tan cứ qua thẳng bên nhé.”
Cúp điện thoại Tư, cô gọi một cuộc cho Ba, La Tư Ngôn: “A lô, xin chào, phiền cho tìm La Tư Ngôn. là em gái .”
“Đồng chí ơi, năm phút nữa cô gọi nhé. Chỗ xa đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-492-hut-hang-va-hon-loan-tot-do.html.]
La Tư Ngôn từ sân huấn luyện thì gọi: “La Tư Ngôn, điện thoại! Em gái gọi !”
La Tư Ngôn là điện thoại của em gái, vội với mấy chiến hữu đang cùng: “Các , điện thoại.”
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của La Tư Ngôn, chiến hữu : “Thằng nhóc vui thế? Nó em gái từ bao giờ , giờ .”
“ mà, Tết đến giờ, nó nhận mấy cái bưu kiện liền. Không là đối tượng đấy chứ?”
“Đi, chúng qua đó hóng hớt xem .”
Bên , La Tư Ngôn chạy tới, chờ một lát thì điện thoại reo lên: “A lô, Tiếu Tiếu ?”
“Anh Ba, Hai thi xong . Mai bọn em định leo Vạn Lý Trường Thành để xả . Anh xin nghỉ phép ? Có cùng ?”
“Được chứ! Lát nữa xin nghỉ. Ăn cơm xong bắt xe về.”
“Muộn thế còn xe ? Thật sự thì chúng gặp ở điểm du lịch cũng . Anh cần vội vã thế .”
“Không , kịp chuyến xe cuối cùng. về đến nhà chắc cũng muộn, em bảo ông nội để cửa cho là .”
Cúp điện thoại xong, La Tư Ngôn bước khỏi phòng điện thoại vây : “Nói! Có đối tượng ? Thành thật khai báo!”
“Nói bậy bạ gì đấy. Đó là em gái , em gái ruột của .”
“La Tư Ngôn, thằng nhóc , đây bao giờ nhắc đến em gái . Đừng lừa bọn .”
“Lừa các gì. Chuyện dài lắm. Đợi khi nào thời gian kể cho. Giờ ăn cơm , lát nữa còn xin nghỉ phép.”
“Xin nghỉ phép gì? Còn đối tượng. Vừa điện thoại xong xin nghỉ. Cậu lừa bọn khổ quá đấy, tiểu đội trưởng La.”
“Lừa các cái gì? Anh Hai hôm nay thi đại học xong. Em gái gọi điện rủ mai bọn họ leo Vạn Lý Trường Thành. Giây phút quan trọng như thế, thể vắng mặt ?”