Thím Cao thấy Lục Nghị Thần , vỗ đùi: “Đấy, xem. Chân , tâm trạng cũng lên. Cười lên trông thế , cứ nhiều , các cô gái càng thích.”
Lục Nghị Thần thấy La Tiếu đang đó xem trêu, liền : “Vâng ạ. Thím, cháu sẽ nhiều hơn. Đợi lúc cháu cưới vợ, nhất định mời thím đến uống rượu mừng.”
Thím Cao : “Được, thím chờ câu của cháu đấy.”
Lục Nghị Thần và La Tiếu cùng thôn. Mọi thấy chân Lục Nghị Thần còn khập khiễng nữa, ai cũng xúm chào hỏi, hỏi đông hỏi tây.
La Tiếu trụ sở đội nộp tiền, cầm lấy biên lai thu tiền mua nhà. Thủ tục giấy tờ nhà đất hẹn vài hôm nữa thống nhất, xong xuôi sẽ thông báo cô đến lấy.
Xong việc, La Tiếu liền ngoài chờ đồng đội của Lục Nghị Thần đến lấy rau. Anh bạn đồng đội tên Khâu Văn Lễ của vô cùng hài lòng với rau củ ở đây. La Tiếu cũng tính đắt, lấy giá bằng với giá cô bán cho Hoắc Vũ Hạo.
Giữa trưa, hai em nhà họ Triệu là Triệu Lợi Trung và Triệu Lợi Quân cùng đến tìm La Tiếu để cảm ơn. La Tiếu cũng cho Hắc Đậu và Đạp Tuyết ngửi mùi của hai em.
Lúc hai em thấy Hắc Đậu và Đạp Tuyết, ban đầu cũng sợ hãi. Sau đó thấy chúng nó chỉ ngửi ngửi mùi chứ cắn, hai em lập tức sang thích hai con chó.
Triệu Lợi Quân bạo dạn : “Em thể sờ nó ?”
La Tiếu : “Có chị ở đây trông thì em thể sờ. nếu chị ở đây thì em tự ý sờ nó đấy, cẩn thận nó cắn.”
Triệu Lợi Trung ngăn cản em trai. Dù cũng thường xuyên đến đây hái rau, khó tránh khỏi tiếp xúc.
Thấy em trai sờ xong, mới kéo em , cúi gập cảm ơn La Tiếu: “Cảm ơn chị cho chúng em cơ hội , để chúng em thể tiếp tục học. Chị yên tâm, chúng em sẽ việc thật .”
La Tiếu : “Không cần đến sớm quá . Đến sớm vườn cũng mở cửa. Làm đến giờ thì , đừng để trễ học.”
Cậu Triệu Lợi Trung : “Chị yên tâm, chúng em nhất định sẽ học hành chăm chỉ, việc chăm chỉ.”
La Tiếu gật gật đầu: “Mau về , ông bà đang đợi các em đấy.”
Triệu Lợi Trung : “Vâng ạ, chúng em về .”
Khâu Văn Lễ lúc đến cũng lái xe ba gác, chở về một xe đầy ắp. Anh hẹn đến lấy hàng sẽ gọi điện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-491-dung-la-mot-co-nhoc-ranh-manh.html.]
Thời gian vội vã trôi qua. Cửa hàng lương thực dầu ăn mà Hoắc Vũ Hạo và La Tiếu hùn hạp mở. Sau đợt khuyến mãi khai trương, danh tiếng lan xa. Vì khu là khu nhà tập thể, phần lớn là công nhân viên chức nhà máy và cơ quan, sức mua là mạnh.
Tuy rau củ đắt hơn ở chợ một chút, nhưng hương vị thì ngon hơn hẳn, vì việc buôn bán của cửa hàng vô cùng phát đạt. Thêm nữa, dâu tây và dưa lê cũng lượt tung thị trường, càng ăn càng khấm khá.
Hai trong tiệm xuể. Họ thuê thêm Doãn Đông. Vợ con giờ đón về nhà điều dưỡng, thể rời . Công việc trong nhà máy cũng thể tiếp nữa. Vừa trong tiệm thiếu , công việc hợp với , thể thường xuyên chạy về nhà trông nom.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu thi cuối kỳ xong liền về Kinh thị. Kỳ thi đại học thời đó vẫn diễn tháng Bảy. La Húc Viễn sẽ tham gia kỳ thi năm nay, La Tiếu dự định về để động viên .
Một ngày kỳ thi, La Húc Viễn đụng đến sách vở nữa. La Tiếu đưa đến điểm thi một chuyến để quen với cảnh, đó dắt công viên dạo một vòng cho thư thái tinh thần.
Sáng sớm hôm , ăn xong bữa tiệc “trăm điểm” mà bà nội cố ý chuẩn , ba em cùng khỏi nhà. Anh cả lên xe buýt , La Tiếu cùng hai đến điểm thi.
Lúc La Húc Viễn bước cổng trường thi, La Tiếu : “Anh Hai, cố lên! Anh là giỏi nhất!”
La Húc Viễn , cho em gái một nụ tự tin, đó bình tĩnh xoay bước trường thi.
Khi hồi chuông kết thúc môn thi cuối cùng vang lên, La Húc Viễn bước chân nhẹ tênh khỏi trường thi. Anh ôm chầm lấy em gái, bên tai cô: “Cảm ơn em, Tiếu Tiếu.”
Nghe câu , mắt La Tiếu ươn ướt. Cô để hai thấy, vội vàng điều chỉnh cảm xúc, : “Anh Hai, mai đúng hôm Cả nghỉ. Lát nữa về gọi điện cho Tư, bảo đổi ca, chúng cùng leo Vạn Lý Trường Thành.”
La Tiếu tiếp: “Gọi cả cho Ba nữa, xem về .”
La Húc Viễn : “Được, đều Tiếu Tiếu nhà hết.”
La Tiếu ngẩng đầu La Húc Viễn: “Anh xem, nếu bố giận chúng ?”
La Húc Viễn khẽ: “Ai bảo bố công tác đúng mấy ngày gì.”
La Tiếu : “Vậy lát nữa chúng gọi điện cho bố, cố ý kể chuyện mai leo Vạn Lý Trường Thành, cho bố ghen tị chơi.”
La Húc Viễn cốc đầu La Tiếu một cái: “ là một cô nhóc ranh mãnh.”
Hai em họ về phía , mà hề chú ý tới một trong góc đang chằm chằm họ, miệng lẩm bẩm thể tin nổi: “Sao thể? Chuyện từ khi nào? Chuyện căn bản là thể nào...”