Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 466: Sao ngài nỡ nhẫn tâm như vậy

Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:39:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiều Manh thể tin nổi: “Bác Cả, bác mặc kệ cháu, bắt cháu về bên bố cháu thật ?”

 

Kiều Hải Khánh cũng chút ác cảm với đứa cháu gái . Trước ông luôn nghĩ đây là cháu ruột của , thể quan tâm, mặc kệ ngoài thế nào.

 

đứa cháu gái bao giờ nghĩ cho ông bác Cả một chút nào. Đến nơi là chỉ ăn ngon uống , chờ khác hầu hạ, bao giờ chủ động giúp đỡ chút việc nhà trong khả năng.

 

Hôm nay, nếu nó ăn hết sô cô la mà con gái út Kiều Vũ để dành lâu, ông cũng sẽ cãi to với vợ. Bây giờ Lệ Anh sợ là nhất thời cũng nguôi giận .

 

Ông đành lớn tiếng: “Thu dọn đồ đạc , đưa cháu về. Ta sẽ chuyện rõ ràng với bố cháu. Đây là cuối cùng bác Cả giúp cháu. Sau nếu cháu còn điều, thì cũng đừng chạy đến nhà nữa.”

 

Kiều Manh nhất thời , chỉ ở đó, hề động đậy.

 

Kiều Hải Khánh cũng chút tức giận, bèn tăng thêm ngữ khí: “Ta cháu thấy ?”

 

Kiều Manh nức nở: “Bác Cả, bác rõ cháu trở về sẽ kết cục gì mà, bác nỡ nhẫn tâm như .”

 

Kiều Hải Khánh bỗng nhiên bật : “Vậy cháu rõ cháu đến đây, bác và bác gái sẽ giận , nhưng cháu vẫn đến ? Tại cháu cứ nhất quyết đến nhà bác để xen cuộc sống của bác?”

 

Kiều Manh xong thì sững sờ, cô ngờ hôm nay bác Cả những lời như . Đây mới là lời trong lòng của ông , thật là giả dối.

 

Kiều Hải Khánh : “Ta còn đón chị họ của cháu, cháu nhanh lên một chút.”

 

Kiều Manh hết cách, đành dậy về phòng . Vốn dĩ lúc đến cô cũng mang theo thứ gì, vì thế cô tìm một cái túi lớn, gói ghém mớ đồ ăn vặt mà cô cất trong phòng.

 

Sau đó, cô nhét bộ quần áo mới may của em họ túi, lúc mới , mắt đỏ hoe chuẩn rời .

 

Kiều Hải Khánh thấy góc áo lộ trong túi: “Kiều Manh, đồ của cháu thì mang . Trong túi của cháu đồ của Kiều Vũ ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-466-sao-ngai-no-nhan-tam-nhu-vay.html.]

Kiều Manh : “Bác Cả, bộ quần áo là em họ cho cháu, cháu mang ạ?”

 

Kiều Hải Khánh : “Là cho cháu mượn, là cho cháu luôn? Phải nghĩ kỹ , kẻo lát nữa thêm một chuyến qua đó lấy về. Nếu nhớ lầm, đó là bộ quần áo mới may của Kiều Vũ mấy hôm , thể cho cháu .”

 

Kiều Manh đỏ hoe mắt, lôi bộ quần áo từ trong túi , ném lên ghế sô pha trong phòng khách, hừ một tiếng giận dỗi thẳng sân.

 

Kiều Hải Khánh hành động của cháu gái, khỏi cảm thấy đúng là hồ đồ. Tại vì một đứa cháu gái hiểu chuyện như , mà để vợ con chịu ấm ức cơ chứ?

 

Hôm nay Kiều Manh lẻn phòng Kiều Vũ, lấy trộm thanh sô cô la mà con bé để dành lâu nỡ ăn, vì chuyện mà con bé Vũ nức nở, còn bênh vực Kiều Manh.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Nghĩ những chuyện khốn nạn , ông cảm thấy đúng là đầu óc úng nước thật.

 

Kiều Hải Khánh đưa Kiều Manh đến tận xưởng pha lê, cách xưởng cơ khí xa. Em trai thứ hai của ông, Kiều Hải Lượng, việc ở xưởng pha lê, cho nên cả nhà ở tại ký túc xá của xưởng. Chỗ ở đúng là lớn lắm, nhưng cũng thể đẩy con gái cho ông .

 

Mấy năm nay, chỉ vì sĩ diện, ông để vợ con chịu ít ấm ức. Hôm nay đường , những lời đ.á.n.h giá của mấy bà già trong khu nhà ở về , ông thật sự cảm thấy vô cùng hổ.

 

Kiều Manh khu ký túc xá của xưởng pha lê, liền đường hỏi: “Kiều Manh về ? Mẹ cháu bảo cháu ở bên nhà bác Cả cháu luôn. Cháu đúng là phúc khí thật.”

 

Sau đó, thấy vẻ mặt Kiều Manh còn đắc ý như khi, thấy đàn ông phía , bà bỗng nhiên nghĩ, phía là ông bác Cả ở xưởng cơ khí của Kiều Manh ?

 

vội sang những xung quanh, dùng ánh mắt dò hỏi xem đàn ông là ai.

 

Chỉ một phụ nữ bên cạnh nhỏ: “Vị chính là bác Cả của Kiều Manh.”

 

Người phụ nữ lúc nãy lên tiếng: “Hôm qua bà Triệu Lập Xuân còn khoe là Kiều Manh sẽ ở bên nhà chồng ở xưởng cơ khí ? Sao bây giờ đưa về thế ?”

 

“Xem sắc mặt hai kìa, đều lắm. Hay là xảy chuyện gì ?”

 

 

Loading...