Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 435: Ngươi chắc chắn mình có thể quay lại nhà họ La đến vậy sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:34:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi xuống, vị phó chủ nhiệm : “Vậy nếu ý kiến gì, bản hiệp nghị mấy ngày nữa là thể ký. Phí nhận thầu vì là đất rừng nên tính một ngàn rưỡi một năm, thể thấp hơn nữa.”

 

La Tiếu suy nghĩ một chút, giá thật cũng cao, nhưng vẫn mở miệng : “Các vị lãnh đạo cũng mảnh đất hiện tại là rừng gai, bất kể cháu trồng cái gì, thì tiên đều khai hoang, hơn nữa còn vô cùng tốn công sức.

 

Công xã đối với tình huống chính sách hỗ trợ tương ứng nào ạ? Dù mảnh đất đó chờ dọn dẹp xong cũng thể trồng trọt ngay lập tức . Hy vọng các vị lãnh đạo thể hiểu cho, dù một năm cũng là 1500 đồng, con nhỏ.”

 

Vương Thiết Quân cùng các cán bộ khác thương lượng một hồi: “Hiện tại chúng cũng là dò. Ở công xã chúng , cháu là đầu tiên nhận thầu rừng núi. Phí nhận thầu chắc chắn là thể bớt nữa, dù diện tích cháu nhận thầu cũng ngót nghét một trăm mẫu, còn cộng thêm một cái hồ nước.

 

Hay là thế , công xã quyết định miễn cho cháu một năm tiền thuê, bắt đầu tính phí nhận thầu từ năm thứ hai. tiền thì thể bớt nữa, cháu cũng , nếu đổi là đất canh tác thì cái giá chắc chắn .”

 

La Tiếu lúc cũng lòng, cô : “Vậy tiền nhận thầu là nộp luôn mười lăm năm, , mười bốn năm một lúc ạ? Hay là thể nộp hằng năm?”

 

Vị phó chủ nhiệm phụ trách nông nghiệp lên : “Lúc ký hợp đồng trả 50%, trong vòng ba năm thanh toán bộ tiền nhận thầu còn .”

 

La Tiếu : “Như cũng ạ. Cháu hỏi một chút, nếu tương lai hết hạn hợp đồng, cháu quyền ưu tiên nhận thầu tiếp ?”

 

Vị phó chủ nhiệm : “Cái là chắc chắn . khi nhận thầu , tiền thuê chắc chắn theo giá thị trường lúc đó, cái cháu ý kiến gì chứ?”

 

La Tiếu trả lời: “Sẽ ạ, đó là điều hiển nhiên. Cháu còn một vấn đề cuối cùng, đó là khi nhận thầu, các loại cây trồng và cơ sở vật chất đồng bộ xây dựng đất đều thuộc sở hữu của cháu. Điểm chúng ý kiến gì chứ ạ? Dù thì những thứ đó đều cần đầu tư.”

 

Mấy vị cán bộ công xã trao đổi ý kiến, đồng ý với đề nghị của La Tiếu. Cán bộ thôn cũng ý kiến gì, việc coi như xong. Cán bộ công xã mấy ngày nay sẽ nhanh chóng soạn thảo hợp đồng, tuần cô tranh thủ thời gian về ký là .

 

Có điều, bảo lãnh cho cô, dù cô bây giờ vẫn còn nhỏ tuổi, đủ năng lực chịu trách nhiệm pháp lý.

 

Từ công xã , La Tiếu cùng cán bộ thôn trở về, thẳng đến chân núi Đại Thanh Sơn, tìm đến đo đạc đất đai, dấu mốc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-435-nguoi-chac-chan-minh-co-the-quay-lai-nha-ho-la-den-vay-sao.html.]

Theo dõi tài khoản công chúng: Doanh trại lớn của bạn , theo dõi liền tặng tiền mặt, xu!

 

Chờ việc kết thúc thì hai giờ chiều. Thím Cao sớm chuẩn cơm nước. La Tiếu ở nhà họ Cao ăn cơm, chuyện thêm một lúc mới chuẩn bắt xe về thành phố.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Thím Cao gói cho cô ít bánh trôi hấp nhân đậu, tiễn La Tiếu một mạch ngoài thôn.

 

Không ngờ qua khỏi cầu, thấy Triệu Giai Ngưng đang ở ngã rẽ khỏi thôn, đang đợi .

 

Triệu Giai Ngưng thấy La Tiếu tới, liền giữa đường mấy bước: “La Tiếu, tao chuyện với mày.”

 

La Tiếu lười thèm , thẳng qua.

 

Triệu Giai Ngưng vốn định khoe khoang một chút, nhưng thấy La Tiếu thèm đếm xỉa đến , trong lòng chút tức giận, bèn gọi với theo: “Tao báo cho mày , mấy ngày nữa sẽ đến đón tao, mấy ngày nữa tao sẽ về Kinh Thị.

 

Nói thế nào thì tao cũng là cưng chiều từ nhỏ đến lớn, trong lòng , ai thể thế tao. mày yên tâm, về Kinh Thị tao sẽ nhường mày.”

 

La Tiếu vốn để ý đến cô , nhưng những lời , xem đang chơi tâm kế với : “Mày bản lĩnh thì cứ nhà họ La hẵng , đừng đây khoe khoang.”

 

Vừa lúc thấy Triệu Phổ Lâm từ con đường nhỏ tới, La Tiếu châm chọc: “Sao thế, nhà họ Triệu nuôi nổi mày , vứt mày như rác rưởi, mà mày còn đây đắc ý? Cũng thấy hổ.”

 

Triệu Giai Ngưng tức giận mắng: “Tao chuyện tử tế với mày, mày mắng c.h.ử.i ?”

 

La Tiếu khinh thường, trào phúng: “Mắng mày ? Chẳng lẽ tao đúng sự thật ? Chỉ cần nhà họ Triệu còn chút sĩ diện, cũng thể để mày về nhà họ La. Dù thì năm đó, cặp bố ruột hổ của mày, vì mày sống sung sướng, chuyện xa đến mức nào.

 

Nhà họ La và nhà họ Triệu, khó một chút, chính là đội trời chung. Bây giờ mày đây khoe khoang với tao là mày sắp về Kinh thành, còn nhường tao. Mày chắc chắn thể nhà họ La đến ?”

 

 

Loading...