Cán bộ thôn bàn bạc, hỏi tên họ, địa chỉ của hai tên đồng bọn bên ngoài, mời phụ của cả năm đứa đến rõ sự tình, cho họ hai con đường lựa chọn.
Thứ nhất, đền bù tiền bán máy cũ, cộng thêm tiền vi phạm hợp đồng cũng do năm gia đình gánh vác. Mặt khác, để cho bọn chúng một bài học, bộ chi phí sửa chữa xưởng xay xát cũng do năm nhà chia đều, nếu thì thể gương cho dân làng.
Thứ hai, nếu đồng ý, thì sẽ báo công an trực tiếp đến xử lý, việc cứ theo phán quyết mà thi hành.
Người lớn của năm gia đình bàn bạc, chắc chắn là thể báo công an , đành c.ắ.n răng gánh vác chuyện . Tính toán , mỗi nhà nộp 480 đồng.
Người thu mua đồ của bọn họ cũng dám ầm ĩ, bởi vì thu mua đồ ăn cắp. Nếu nghiêm túc truy cứu, báo công an, cũng sẽ liên lụy, cho nên tự cho chở máy móc mới về trả .
Hiện tại, nhà chi Hai của họ La chỉ một La Thiên Minh lương, trong nhà một đồng tiết kiệm. Đã qua một ngày mà mới xoay xở hơn ba mươi đồng. Hàng xóm láng giềng đa đều khéo léo từ chối họ.
Ba mươi đồng trong tay họ, là lúc đường gặp Diêu Thừa Tuyên và vay của . Sáng nay vốn định sang nhà bác Cả vay một ít, nhưng ông cả, bà chị dâu vẫn còn ghim thù vụ thăng chức hụt . Tiền vay , còn cãi một trận.
Nhận sách mới, La Tiếu dự định sẽ ở Cát Thị một thời gian, chữa trị xong chân cho Lục Nghị Thần mới nơi khác. Lần cô nghĩ kỹ, sẽ về phía Nam một chuyến, đó lên Nội Mông, đến vùng chăn nuôi đổi ít bò, cừu con về nuôi trong núi của gian.
Tan học, cô cùng Tiêu Nhã đeo cặp sách ngoài. La Thiên Minh và Phùng Tuệ đều nhận La Tiếu. Nếu Trương Hiểu gọi tên La Tiếu, lẽ họ chờ đợi trong vô vọng.
Trương Hiểu chạy tới: “La Tiếu, tớ bảo tớ mang đồ cho . Sáng nay tớ đến muộn nên thời gian đưa.”
Nói cô đưa một cái túi lưới tới: “Toàn là đồ bổ dưỡng, cầm lấy .”
La Tiếu nhận, mà nhàn nhạt mở miệng: “ thiếu thứ . Lần từ Kinh đô về cũng mang ít, cứ giữ mà dùng. Với , vô công bất thụ lộc, đó là nguyên tắc của .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tay Trương Hiểu đang cầm đồ khựng : “Chuyện chúng rơi xuống sông, tớ vẫn cảm ơn . Cứ coi như đây là quà cảm ơn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-424-nguoi-that-dung-la-mat-day.html.]
Kể từ Trương Hiểu cô kể lể mặt trong đại viện, La Tiếu quyết định giữ cách với nhà họ Trương. Có thể lúc đó bà chỉ thuận miệng cho sướng mồm, nhưng cô nghĩ đến những lời đó sẽ mang bao nhiêu phiền phức cho khác ?
La Tiếu : “Nếu là quà cảm ơn, thì cũng muộn đấy. Vả , lúc đó cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, giống như việc nhờ xe jeep của các thôi.”
Trương Hiểu La Tiếu sẽ nhận, đành : “Vậy thôi . Thời gian còn sớm, mau về nhà , tớ cũng lấy cơm đây.”
lúc , La Thiên Minh và Phùng Tuệ tới: “Tiếu Tiếu, nhớ con quá.”
La Tiếu lạnh một tiếng: “Sao thế, ở bên chuẩn lâu như mới dám mặt ? Bà nhớ , nhớ như thế nào? Nhớ mà cũng mang theo chút quà nào, chỉ bằng một cái miệng suông thôi ?”
Lần , Phùng Tuệ thật sự sững sờ tại chỗ. Bà ngờ mới một năm gặp, con ranh miệng lưỡi lợi hại như .
La Thiên Minh vội : “Tiếu Tiếu, chúng chỉ là đến thăm con, ngờ con đổi nhiều quá. Vừa nếu bạn học gọi tên con, chúng còn nhận . Xem khi trở về với bố ruột, con sống .”
La Tiếu : “ , ít nhất cần việc quần quật, cần đ.á.n.h chửi, ăn no mặc ấm, thương yêu. Thế nào, hai nhận con trai về , chắc cũng đang sống vui vẻ hòa thuận, hạnh phúc mỹ mãn lắm nhỉ.”
Lúc , ít học sinh từ trong trường đều về phía bên . La Thiên Minh xong lời La Tiếu, chút gì.
Phùng Tuệ : “Dù thế nào nữa, khi đó điều kiện nó là như , chúng cũng nuôi con lớn khôn ? Điểm con thể thừa nhận, đúng .”
La Tiếu đột nhiên lớn, đến mức chảy cả nước mắt. Cười xong, cô mới : “Bà thật đúng là mặt dày. Bà kể những ngày tháng sống ở nông trường cho các bạn học của ?”
La Thiên Minh thấy lời , vội vàng xua tay: “La Tiếu, hôm nay chúng đến đây để kiếm chuyện. Chúng việc nhờ con giúp đỡ.”