Tiễn Tần Mục Dương , bà Dương (Phùng Thục Mẫn) : “Con bé , mang nhiều đồ thế đến gì?”
La Tiếu : “Đây là con hiếu kính hai vị trưởng bối. Trước đây ở nông trường con khả năng, bây giờ khác , hai vị cứ chờ hưởng phúc ạ.”
Ông Dương (Dương Kiến Thành) : “Được, chúng chờ hưởng phúc của Tiếu Tiếu.”
Phùng Thục Mẫn lườm ông bạn già một cái: “Tiếu Tiếu vẫn còn là một đứa trẻ, ông cũng .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu cũng mặc kệ hai trêu đùa, cô lấy hết đồ . Có hai con cá, hai con gà, hai con thỏ, sáu bảy cân thịt ba chỉ, còn hai cân xương sườn.
Một bao tải khác là rau củ tươi, bao cuối cùng là hai bộ quần áo và một cây nhân sâm ba mươi năm, còn ít táo đỏ, quả khô, mười mấy quả táo và lê.
Hai vợ chồng ông bà Dương thấy, sắc mặt lập tức , Phùng Thục Mẫn hỏi: “Tiếu Tiếu, con đến chợ đen ?”
La Tiếu họ đang nghĩ gì: “Không ạ, là con nhờ quen lấy . Chính là gia đình mà con kể với hai vị đó, con đang châm cứu cho ông lão nhà họ , nên nhờ quản gia nhà họ lo giúp.”
Nếu La Tiếu , sợ là Tết hai vị sư phụ sẽ dám dùng.
Phùng Thục Mẫn lúc mới : “Con đến chợ đen đấy, .”
La Tiếu : “Con , con sẽ .”
La Tiếu thầm nghĩ, chính sách mở cửa, ai còn đến chợ đen nữa. Sợ là bao lâu nữa, quanh đây sẽ mọc lên chợ rau ngay thôi.
La Tiếu giúp hai dọn dẹp đồ đạc, bếp giúp Phùng Thục Mẫn nấu cơm.
Dương Kiến Thành cũng , xuống giúp nhặt rau, ông với La Tiếu: “Tiếu Tiếu, bây giờ sức khỏe của hai chúng đều . Không còn tiền , bọn họ cũng sẽ thường xuyên đến quấy rối nữa. Con cần lúc nào cũng lo lắng cho chúng .”
La Tiếu : “Con ạ. Con sẽ cố gắng học tập, thi về Kinh đô, con sẽ chăm sóc cho hai vị.”
Dương Kiến Thành trầm mặc một hồi : “Trước cho con gọi là sư phụ, là vì lỡ chuyện gì sẽ liên lụy đến con. Bây giờ chuyện qua , lát nữa dâng sửa cách xưng hô .”
Cô vốn định là chọn ngày lành tháng hẵng bái sư cho chính thức, nhưng cũng hai vị quan tâm đến những thứ đó. Chọn ngày bằng gặp ngày, tất cả đều là duyên!
La Tiếu đỏ hoe mắt: “Vâng, lát nữa con sẽ dâng cho sư phụ và sư nương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-402-dap-dau-bai-su-sua-lai-cach-xung-ho.html.]
Chờ rau nhặt xong, rửa sạch để sẵn, cơm cũng cắm, ba lúc mới rửa mặt mũi sạch sẽ, La Tiếu chính thức dập đầu bái sư, dâng sửa cách xưng hô.
Để tiện phân biệt, Dương Kiến Thành bảo La Tiếu gọi thẳng Phùng Thục Mẫn là sư nương.
Chờ dâng , sửa cách xưng hô xong, Dương Kiến Thành cầm cây nhân sâm lên: “Cây nhân sâm ở ?”
La Tiếu : “Là con hái núi Đại Thanh. Trước con hái ba cây, bán hai cây , nên sư phụ cần lo nuôi nổi con .”
Phùng Thục Mẫn : “Tiếu Tiếu, sư nương con thủ tồi, nhưng cũng to gan lớn mật rừng sâu, nguy hiểm lắm.”
La Tiếu gật đầu: “Con ạ.”
Dương Kiến Thành : “Để lát ngâm rượu cây nhân sâm , lúc nào con mang về cho ông bà nội con một ít.”
La Tiếu : “Vâng ạ.”
Ở nhà họ Dương ăn cơm xong, cô để mấy điện thoại, hẹn tối mai sẽ qua ăn cơm chiều Giao thừa cùng hai ông bà, lúc mới rời .
Khi La Tiếu trở về nhà ông bà nội, ba gia đình (hai bác, chú) đến đông đủ.
La Tiếu chào hỏi xong, liền đưa ba hộp Kinh Bát Kiện cho Cả: “Anh Cả, đây là Kinh Bát Kiện em hứa, lát chia cho .”
La Húc Ngôn nhận lấy: “Cảm ơn em gái.”
Bác gái cả Tống Thi Nhã : “Tiếu Tiếu, con lợi hại thật đấy. Ông bà nội kể với chúng . Con ngoan quá, cảm ơn con.”
La Tiếu : “Đó là việc nên ạ. Con mặt Cả, Hai cảm ơn bác Cả và chú út, cảm ơn hai nhà mấy năm nay bao dung cho hai , cảm ơn thấu hiểu cho ông bà nội.”
Thím út Cốc Hồng Quyên lên nắm lấy tay La Tiếu: “Thật mấy năm nay chúng cũng gì cả. Vất vả nhất là ông bà nội. cuối cùng cũng qua cơn bĩ cực , hy vọng thì ngày tháng sẽ dễ chịu hơn.”
Mọi đều hiểu vì La Tiếu như . Mấy năm nay tuy hai nhà họ gì, nhưng cũng bao giờ oán trách ông bà già chỉ lo cho hai đứa cháu trai phòng Nhì. La Tiếu đúng là một đứa trẻ hiểu chuyện.
Ninh Tuyết Linh đang nhặt rau trong bếp, thấy tiếng náo nhiệt trong phòng, lửa giận trong lòng đè cũng đè xuống . La Hạo Thiên đến cửa chính đẩy bếp, thật là quá đáng.