Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 40: Nhặt được bảo bối

Cập nhật lúc: 2025-11-13 07:44:25
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

La Tiếu xem giờ còn kịp, liền một chuyến đến trạm phế liệu, xem may mắn tìm mấy cuốn sách giáo khoa cấp ba còn thiếu . Không ngờ ông bác gác cổng vẫn còn nhận cô.

 

La Tiếu trong, tìm kiếm nửa ngày chỉ tìm một cuốn sách y học đóng chỉ, vẫn tìm mấy cuốn sách cấp ba còn thiếu. Chuẩn ngoài thì một hòn đá vấp , suýt nữa ngã.

 

Đợi khi cô vững, chuẩn thì thấy hòn đá đó một mảng nhỏ lộ một chút màu xanh. Cô khỏi cúi xuống nhặt lên, kỹ, tim đập khỏi nhanh hơn.

 

Đây là nguyên thạch trong truyền thuyết ? Chỉ là vứt ở đây. Vừa lúc , ông bác gác cổng tìm đồ, : "Tìm thứ cần tìm ?"

 

Thấy La Tiếu cầm hòn đá chặn cửa , ông hỏi: "Cháu gái, cháu cầm nó , đó là của ông già dùng để chặn cửa."

 

La Tiếu : "Vừa hòn đá suýt nữa cháu vấp ngã. hòn đá trông khá ."

 

Ông cụ : "Nếu cháu thích, ở góc tường ngoài còn mấy hòn nữa. Ngoài thì cũng chẳng tác dụng gì."

 

La Tiếu : "Vậy cảm ơn bác ạ, cháu về viền cho bồn hoa."

 

Thế là, La Tiếu tiện tay mang luôn hòn đá ngoài. Đến chân tường đất bên ngoài xem qua, quả thật vứt mấy hòn đá bắt mắt, chỉ là bằng hòn tay cô.

 

Thật , La Tiếu cũng chắc chắn đây là nguyên thạch . hòn tay cô, lẽ vì cọ xát với mặt đất lâu ngày, một mảng lớn bằng móng tay lộ màu xanh lục.

 

Có khả năng là đây tịch thu, nhận nên vứt góc. Hơn nữa, cả hòn tay , tổng cộng sáu hòn, La Tiếu nhặt hết gùi mang đến cổng lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-40-nhat-duoc-bao-boi.html.]

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Ông bác thấy La Tiếu chỉ tìm một cuốn sách, liền xua tay bảo cô . La Tiếu : "Còn mấy hòn đá nữa ạ."

 

Ông cụ đột nhiên bật , : "Mấy hòn đá vứt ở đó cũng chiếm chỗ. Cháu bé cũng thật là, cái gì chứ?"

 

La Tiếu thấy ông bác bảo cô cứ lấy , trong lòng luôn cảm thấy ngại ngùng, liền : "Bác ơi, thứ cháu cũng ngại lấy . Hay là thế , bác cứ xem thu một ít, cháu cũng yên tâm hơn."

 

Ông cụ càng lớn hơn, : "Cháu bé thật là lạ, thu tiền của cháu, cháu chịu. Vậy thì thế , cháu đưa tổng cộng ba hào là ."

 

La Tiếu tay tiền lẻ, lấy một tờ 5 hào, : "Đây là 5 hào ạ. Bác luôn chiếu cố cháu, cũng cần trả cháu . Phần còn bác mua bao t.h.u.ố.c hút ạ."

 

Nói xong liền chạy xa, chạy vài bước còn tinh nghịch vẫy tay với ông bác: "Bác ơi, tạm biệt ạ."

 

Đi đến một góc , lúc mới cất sáu hòn đá to bằng nắm tay lớn trong gùi gian. Xem giờ còn sớm, nhanh chóng về thôi, buổi chiều còn nữa.

 

Chỉ là khỏi công xã bao xa, liền thấy hai ngã bãi sông cây cầu lớn, bên cạnh còn một chiếc xe đạp đổ. Gần trưa, đường ai.

 

Vừa là mới ngã, vì bánh xe vẫn còn đang . La Tiếu vội vàng chạy qua, cao lo lắng hỏi: "Các cô ?"

 

Một trong hai , một cô gái, thấy hỏi , lập tức lên, gọi phụ nữ đang ngã mặt đất: "Mẹ, , , đừng con sợ."

 

La Tiếu thấy cô gái đang dùng sức lay phụ nữ trung niên đang bất tỉnh, vội vàng lên tiếng ngăn cản: "Đừng lay bà , xem xem thương ở ."

 

 

Loading...