Chương Thanh Phong cô bé mắt, thành thật gật đầu: “ , chúng sắp rời . Ba sợ cảnh đau lòng, nên để tới xử lý căn nhà . thật, lòng thể thoải mái .”
La Tiếu : “Vậy Chương cứ dẫn xem một vòng . Nếu thích nơi và trở thành chủ nhân mới, thì nơi sẽ luôn chào đón gia đình về ôn kỷ niệm xưa.”
Nghe , tâm trạng của Chương Thanh Phong lập tức khá lên ít. Ông dẫn La Tiếu một vòng. Căn nhà quả thật tệ, đúng như lời mấy , diện tích hề nhỏ.
Phía năm gian nhà chính, hai bên mỗi bên ba gian nhà ngang. Xem đây nhiều hộ gia đình chia ở, vì trong sân còn đắp cả bếp lò. Lớp sân thứ hai (nhị tiến) cũng năm gian nhà chính, nhưng hai bên nhà ngang chỉ hai gian, tình cảnh cũng tương tự như sân .
Đây là một căn nhà hai lớp sân, nhưng phía lớp sân thứ hai còn một sân rộng chừng bốn phần đất, trông như một khu vườn hoa, giữa sân còn xây một cái đình hóng mát. Xem chủ nhân cũ của căn nhà cũng là một sống tinh tế.
Chỉ tiếc là hiện tại còn thấy chút dáng vẻ tinh xảo nào, tất cả đều xới lên thành từng mảnh, lẽ những ở đây dùng để trồng rau, còn dựng thêm ít lán trại tạm bợ, trông vô cùng lộn xộn.
Xem xong sân, Chương Thanh Phong : “Căn nhà tuy bây giờ cho nông nỗi , nhưng chỉ cần dọn dẹp , chắc chắn sẽ cô thất vọng.” Lúc , ông bỗng một mong mãnh liệt, hy vọng mua căn nhà chính là cô bé mắt.
La Tiếu : “Cái sân đúng là tệ. Thật đáng tiếc, phá hỏng thành thế .”
Chương Thanh Phong thoáng qua sân quen thuộc: “Căn nhà lúc đó tu sửa bộ, vật liệu đều dùng loại nhất. Cho nên chỉ cần tu sửa , nó sẽ khôi phục dáng vẻ ngày xưa. Chỉ là chúng sắp , thể thấy nữa.”
La Tiếu thể hiểu tâm trạng của Chương Thanh Phong, nhưng thấy ông vẻ buồn bã, cô thuận miệng : “Sau khi sửa sang xong, thể chụp ảnh gửi cho các , để giải nỗi tương tư.”
Mắt Chương Thanh Phong lập tức sáng lên: “Cô quyết định mua căn nhà ?”
La Tiếu gật đầu: “ , thích nơi . Cái sân dọn dẹp xong chắc sẽ tao nhã.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chương Thanh Phong chân thành : “Cô bé , cảm ơn cô. Vẫn nên xưng hô với cô thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-358-quyet-dinh-mua-nha.html.]
La Tiếu : “ tên là La Tiếu.”
Chương Thanh Phong : “Mua nhà là chuyện lớn, nhà cô khi nào qua xem nhà?”
La Tiếu : “Căn nhà là tự mua. hiện tại vẫn đủ 18 tuổi, sổ đỏ thể tên ?”
Chương Thanh Phong suy nghĩ một lát: “Chuyện chắc thành vấn đề. căn nhà giá một vạn đồng, cô đủ tiền ?”
Ông thầm nghĩ, nếu thật sự , thì giảm giá một chút. Có đôi khi con là , hợp duyên thì những thứ khác còn quá quan trọng nữa.
La Tiếu : “Gom góp một chút chắc là đủ. hỏi, nếu tu sửa căn nhà , thì nên tìm ở ?”
Chương Thanh Phong , : “Hôm nào cho cô tên và địa chỉ của một . Cô thể đến tìm ông , chỗ ông thợ gì cũng thể tìm giúp cô, nghĩa khí, đáng tin cậy. Cô cứ là Chương Thanh Phong giới thiệu cô qua.”
Hai hẹn 3 giờ chiều mai gặp ở đây, La Tiếu lúc mới rời .
Dù cô vẫn còn nhỏ, cũng để chút thời gian gọi là để "gom tiền" chứ, ? Nếu đồng ý ngay lập tức hoặc là sáng mai, cô nghĩ là thiếu tiền. Dù căn nhà một khi bán , chắc chắn sẽ ngay.
Lúc La Tiếu trở về nhà họ Viên, cũng mới lục tục về. La Tiếu gian lấy một ít táo và lê, xách tay.
Viên Gia Ninh thấy La Tiếu về, liền chạy ào tới: “Tiếu Tiếu, còn mua cả hoa quả về thế? Nếu ăn, trong phòng kho đấy.”
La Tiếu : “Tớ rửa mấy quả cho nếm thử. Tớ thấy đường bán, nên chọn một ít.”
Viên Gia Ninh nhận lấy túi lưới tay La Tiếu: “Vậy tớ rửa đây. Cậu nghỉ ngơi . Tớ pha , đang định mang lên thư phòng cho ông nội.”