Ninh Tuyết Linh từ bếp , La Tiếu mang về lễ vật, bà liền nghĩ ngay đến khuôn mặt của cô em chồng Cốc Hồng Quyên, chính là nhờ dùng lọ kem trị tàn nhang mà La Tiếu gửi về nên da mặt mới đổi lớn như .
Bà bất giác về phía đó, tâm trạng chút phức tạp. Vừa lúc cô thì bà đang ở trong bếp phụ giúp, nên cũng lỡ mất màn chào hỏi. Mấy tháng gặp, con bé đúng là càng lớn càng xinh .
La Tiếu đặt đồ xuống, : “Trước đây con về phương Nam một chuyến, qua bên đó tìm một vị t.h.u.ố.c núi, nhân tiện trao đổi của mấy nông dân trồng ở địa phương. Tất cả đều là mới năm nay, ông nội thể pha một ấm uống thử ạ.”
Ông cụ La là mới nhất, liền gọi cô cháu gái lớn La Giai Lâm bên cạnh pha , còn luôn miệng dặn dò pha thế nào.
La Hạo Thiên về phía con gái: “Con về phương Nam gì?”
La Tiếu cũng thèm để ý đến sắc mặt của ông : “Dạ, một vị t.h.u.ố.c chỉ ở núi phía Nam mới , nên con một chuyến.”
La Hạo Thiên : “Về nếu cần gì, con thể với ba hoặc các , để nhờ bạn bè tìm gửi về cho con. Một con gái ngoài nguy hiểm lắm.”
Hai em nhà họ Viên theo về, trong lòng thầm nghĩ: “La Tiếu mà gặp nguy hiểm? E là nào đụng La Tiếu mới gặp nguy hiểm thì .”
La Tiếu : “Con võ, ba cần lo lắng .”
Trà nhanh bưng lên. Vừa xa thể ngửi thấy hương thoang thoảng, bây giờ La Giai Lâm rót cho mỗi trưởng bối một ly.
Mọi thấy ông cụ nâng ly lên, đầu tiên là đưa lên mũi ngửi một lát, đó mới nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ, qua mấy giây mới lên tiếng: “Trà ngon! Trà khi miệng thì chát, nhưng hậu vị ngọt, thưởng thức kỹ thơm. Không tồi, đúng là ngon!”
La Tiếu : “Ông nội thích là ạ.”
Bác cả của La gia, La Hạo Hiên, cũng nâng ly lên uống một ngụm, : “Trà đúng là tồi. Lần ba ở chỗ Bộ trưởng Lương cũng uống một , ông chỗ đó khó khăn mới kiếm hai lạng, ba cảm thấy còn ngon bằng .”
Ông nội La gia ý vị sâu xa cô cháu gái của một cái. Trà đúng thật là loại đỉnh cấp, xem cô cháu gái nhỏ của ông đúng là chút bản lĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-338-day-la-dang-oan-ba-sao.html.]
La Tiếu : “Lúc về mỗi nhà cầm một phần nhé, con chuẩn hết .”
Cậu cả Ninh Hoành Đạt : “Vậy là chúng hưởng sự hiếu thảo của Tiếu Tiếu .”
Cậu hai Ninh Hoành Bác cầm lấy gói bàn ngửi một hồi, về phía La Tiếu: “Trà chắc tốn ít tiền , tiêu hết tiền tiết kiệm của cháu ?”
La Tiếu : “Không tốn tiền ạ. Con chỉ là khám bệnh từ thiện cho dân địa phương một ngày, còn cho họ ít thuốc, nên đây là trong thôn tặng, con lựa một ít mang về.”
Mọi La Tiếu khám bệnh từ thiện liền tỏ hứng thú. Chú út Ninh Hạo Thanh : “Tiếu Tiếu, y thuật của cháu thể xem bệnh cho ?”
La Tiếu : “Những bệnh thông thường thì vấn đề gì ạ. Nếu là bệnh nan y thì xem vận may, nếu đúng là sở trường của con thì thể, còn nếu tiếp xúc qua thì nghiên cứu mới .”
Ninh Tuyết Linh xong mấy lời , cảm thấy La Tiếu quá khiêm tốn, liền cắt ngang cuộc chuyện của họ: “Rửa tay chuẩn ăn cơm thôi.”
Sau đó, nhân lúc đều đang về phía phòng ăn, bà đến gần La Tiếu, nhỏ giọng : “Con gái thì vẫn nên khiêm tốn một chút, đừng lời quá chắc chắn, kẻo khó xử.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu liếc bà : “Xem bà vẫn hiểu rõ về con. Con bao giờ suông.”
Nói xong, cô dậy rời , bỏ một Ninh Tuyết Linh ngây ở đó. Bà La Tiếu từng theo thầy học y ở nông trường, nhưng nó mới bao lớn mà dám mạnh miệng như . Bà chẳng qua chỉ là sợ nó mang tiếng nên mới nhắc nhở một câu.
Bà gì sai ? lời của nó là ý gì? Rằng bà hiểu nó? Đây là đang oán bà ?
Bữa cơm tối hôm nay đặc biệt phong phú, tất cả đều quan tâm đến La Tiếu. Thím út Cốc Hồng Quyên : “Tiếu Tiếu, cháu xem mặt thím là đỡ hơn nhiều ?”
La Tiếu sang, những vết tàn nhang mặt bà mờ ít, làn da cũng mịn màng và căng bóng hơn , quan trọng nhất là cảm giác thím út tự tin hơn nhiều.