Lục Nghị Thần : "Vậy em ăn cơm , về đưa cơm cho Thạch Đầu. Thằng bé mà em về chắc chắn sẽ vui."
La Tiếu gật đầu: "Anh mau về , để lâu đồ ăn sáng nguội mất. Trưa nay hai em qua đây ăn cơm nhé."
Lục Nghị Thần , La Tiếu ăn xong bữa sáng mới thu dọn đồ đạc đến trường. Cô còn mang theo một ít đặc sản phương Nam là vải sấy và nhãn nhục.
Thầy Cát thấy La Tiếu trở về cũng thở phào nhẹ nhõm, mở miệng liền hỏi: "Thời gian qua lơ là học tập đấy chứ?"
La Tiếu đáp: "Thầy Cát, thầy cứ yên tâm. Em ngày nào cũng sách, chắc chắn sẽ thầy thất vọng ạ."
Hai trò chuyện một lúc, xong chuyện chính, La Tiếu : "Thầy Cát, đây là đặc sản phương Nam, em mang về một ít để các thầy cô nếm thử. Một chút tấm lòng của em thôi ạ."
Thầy Cát đang định từ chối, La Tiếu chạy . Đến cửa, cô còn đầu : "Thầy Cát, em lớp nhé, lâu gặp."
Thầy Cát bật , một giáo viên khác bên cạnh : "Ôi chao, cô bé La Tiếu thật lòng."
Trong lớp, các bạn học thấy La Tiếu lâu xuất hiện cũng đều kinh ngạc, đó nghĩ đến ngày mai thi cuối kỳ thì cũng hiểu .
Bạn cùng bàn Tiêu Nhã kích động dậy: "La Tiếu, cuối cùng cũng chịu về . phục thật đấy."
La Tiếu : "Có việc nên xin nghỉ một thời gian. À , tớ mang đồ ăn ngon về đây."
Nói , cô lấy một phần vải sấy và một phần nhãn nhục: "Cậu nếm thử ."
Tiêu Nhã : "Coi như còn lương tâm."
Tiêu Nhã ăn một miếng vải sấy tấm tắc: "Ngon thật, thịt mềm dẻo, ngọt thanh mà còn mùi thơm nữa. Cảm ơn Tiếu Tiếu nhé."
La Tiếu : "Sến c.h.ế.t ." Nói xong, cả hai cùng bật .
Các bạn học xung quanh cũng xúm , mỗi lấy vài miếng ăn thử. là ngon. La Tiếu dứt khoát đưa hai gói đồ cho Tiêu Nhã để chia cho cùng nếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-322-toi-phuc-cau-that-day.html.]
Có lẽ vì những món ăn vặt , hoặc lẽ vì cảm thấy La Tiếu cũng khó gần, nên mối quan hệ giữa và La Tiếu trở nên thiết hơn . Lớp trưởng và lớp phó học tập còn cho La Tiếu mượn vở ghi chép.
La Tiếu cũng từ chối, chỉ một buổi sáng xem xong vở của cả hai , còn lướt qua cả những môn phụ.
Trưa về nhà, cô chuẩn hấp cơm, hầm hai con cá khô mang từ phương Nam về, xào một đĩa khoai tây sợi chua cay, một bát canh trứng, thật hảo.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cô đặt nồi cơm lên bếp thì tiếng chạy . La Tiếu , Thạch Đầu liền lao tới: "Chị ơi, cuối cùng chị cũng về ." Nói , mắt bé hoe đỏ.
La Tiếu : "Lại đây, để chị xem trai nhỏ của chị thế ?"
Lục Nghị Thần thấy hai thiết, trong lòng chút khó chịu. Anh những thứ trong bếp : "Muốn món gì, chuẩn giúp em."
La Tiếu đáp: "Anh rửa sạch hai con cá khô đó, chặt khúc ngâm . Lát nữa hầm ăn. Rồi xào khoai tây sợi chua cay, canh trứng."
Lục Nghị Thần liếc Thạch Đầu một cái: "Thôi đấy, lớn tướng mà còn bám thế."
Thạch Đầu chút ngượng ngùng, bực bội : "Anh thì bám lắm đấy, tiếc là lớn quá ."
Nói xong câu , bé ôm lấy La Tiếu. Hai bên cạnh đều sững sờ. Lục Nghị Thần nghiến răng đ.á.n.h , còn La Tiếu thì nhịn bật .
Lục Nghị Thần vội vàng theo những gì La Tiếu . Bây giờ, Lục Nghị Thần phụ bếp thành thạo. Chẳng mấy chốc, chặt cá xong, rửa sạch hai ngâm chậu.
Sau đó, bắt đầu thái khoai tây sợi. Người thời đa gọt vỏ, nhưng Lục Nghị Thần nào cũng rửa nhiều . Anh là đặc biệt ưa sạch sẽ.
Khi Lục Nghị Thần chuẩn xong xuôi rau củ và gia vị, Thạch Đầu cũng thôi quấn quýt. La Tiếu bắt tay xào nấu, Lục Nghị Thần liền bắt đầu giao việc cho Thạch Đầu.
La Tiếu : "Em mang về ít cá khô , đủ cho chúng ăn một thời gian."
Lục Nghị Thần : "Bao nhiêu tiền trả em."
La Tiếu bật : "Nhất thiết tính toán rạch ròi ?"
Lục Nghị Thần nghiêm túc : "Đây là nguyên tắc. Không thể cứ đến ăn chực, em còn bù thêm đồ ăn . Thế thì ngại dám đến nữa."