Triệu Giai Ngưng thẳng văn phòng của ban lãnh đạo đội sản xuất. Các cán bộ thôn đang họp đều ngước cô.
Đội trưởng thấy đó là cô con gái nhà họ Triệu từ thành phố trở về liền hỏi: "Cháu gái nhà họ Triệu, cháu việc gì ?"
Triệu Giai Ngưng mắt hoe đỏ, đáp: "Thưa đội trưởng, cháu thể dùng điện thoại của thôn để gọi cho bố nuôi ạ?"
Một bên cạnh lên tiếng: "Muốn dùng điện thoại của đội thì trả tiền đấy."
Triệu Giai Ngưng lí nhí: "Bây giờ cháu tiền, nhưng nuôi thương cháu. Chỉ cần gọi điện thoại, họ sẽ sớm gửi tiền cho cháu, lúc đó cháu sẽ trả phí điện thoại. Cháu xin các chú, các bác."
Một đám đàn ông nỡ khó một cô gái nhỏ. Cao Giải Phóng : "Thế , cháu về gọi bố cháu qua đây một chuyến. Nếu ông đồng ý, sẽ cho cháu gọi. Còn nếu ông đồng ý thì cũng đành chịu."
Một là ông cũng sợ lòng của hóa chuyện , hai là vì mối quan hệ thiết với La Tiếu, ông cô con gái của nhà họ Triệu gọi cú điện thoại đó. Dù thì ai cũng về vị trí của nấy, phiền chẳng hơn .
Triệu Giai Ngưng tỏ khó xử: "Hôm nay cháu đến đây là giấu bố cháu. Tình hình của cháu chắc các chú các bác cũng rõ. Cháu thật sự nông, chỉ học thôi. tiền cháu mang về cháy hết, nhà cháu bây giờ cũng tiền cho cháu học. Cháu chỉ thể cầu xin sự giúp đỡ từ bố nuôi. Cháu xin các chú, các bác hãy giúp cháu."
Căn phòng im lặng một lúc, đó một đàn ông lớn tuổi lên tiếng bênh vực Triệu Giai Ngưng: "Đội trưởng , dù cũng chỉ là một cuộc điện thoại. Cháu nó cũng là đợi bố nuôi gửi tiền về sẽ trả ngay. Nhìn cũng tội nghiệp quá."
Mọi đều về phía đội trưởng Cao Giải Phóng. Ông : "Ai đó báo cho Triệu Phổ Lâm một tiếng."
Nói , ông mở hộp điện thoại, hiệu cho Triệu Giai Ngưng gần quan tâm nữa.
Triệu Giai Ngưng một lúc lâu mới kết nối với bên xã, yêu cầu chuyển máy. Đợi thêm một lúc nữa mới gọi đến cơ quan của Ninh Tuyết Linh, nhưng bà ở đó. Triệu Giai Ngưng bật ngay trong điện thoại.
Cô còn nhờ máy chuyển lời tới rằng, cô ở đây học, thật sự chịu nổi nữa. Cuối cùng, cô còn suy sụp rằng hãy bảo Ninh Tuyết Linh đến đón cô về kinh thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-310-cau-xin-giup-do-va-su-phan-no.html.]
Sau khi cúp máy, Triệu Giai Ngưng quả là một lợi hại, cô lập tức lấy bình tĩnh. Cảm thấy cơ hội hiếm , cô nhờ chuyển máy đến văn phòng của La Hạo Thiên. Khi những trong ban lãnh đạo cách xưng hô của Triệu Giai Ngưng, họ mới bố ruột của La Tiếu đều là cán bộ. Chẳng trách Triệu Giai Ngưng lóc t.h.ả.m thiết đến .
Đặt cảnh của bất kỳ ai chắc cũng chịu nổi sự chênh lệch . Khi điện thoại kết nối, đầu dây bên vang lên: "Alo, ai ?"
Triệu Giai Ngưng cuối cùng kìm nữa: "Bố, là con, Giai Ngưng đây."
Bên , La Hạo Thiên im lặng vài giây hỏi: "Có chuyện gì ?"
Triệu Giai Ngưng : "Bố, tiền con mang về cháy hết . Anh Ba, Tư về kể với bố ? Giờ con học nữa, bố thể giúp con ạ?"
Nói cô nức nở. La Hạo Thiên , trong lòng cũng thấy khó chịu. Dù cũng nuôi nấng mười ba năm. Trong khi đó, con gái ruột đến giờ vẫn thiết với họ. Nếu bây giờ cho Triệu Giai Ngưng hy vọng, e rằng con gái ruột sẽ càng về nhà.
Vì thế, ông đành nhẫn tâm : "Giai Ngưng, chuyện bố e là giúp con."
Triệu Giai Ngưng tiếng từ điện thoại truyền đến, tức đến hộc máu, gào lên: "Con gọi bố mười ba năm, chẳng lẽ bố nỡ trơ mắt con chịu khổ mà quan tâm ? Sao bố m.á.u lạnh như ?"
Giọng La Hạo Thiên lạnh băng truyền đến: "Con gái ruột của mười mấy năm trời học, nỗi khổ đó của nó thì tìm ai để ? Tất cả chuyện thể trách ai khác, đều là do ruột của con gây ."
Nói xong, ông cúp máy, nhưng trong lòng vô cùng day dứt, vì con gái ruột La Tiếu, vì Triệu Giai Ngưng. Con gái ông nếu ở nông trường gặp bụng thì chẳng tương lai. Triệu Giai Ngưng... Haiz!
Đột nhiên, ông nghĩ điều gì đó, liền gọi thẳng đến cơ quan của Ninh Tuyết Linh. Biết bà ở đó, ông hỏi: "Vừa ai gọi điện cho cô ?"
Từ đó, ông đúng là gọi đến, nhưng là ai, cũng nội dung cuộc gọi.
La Hạo Thiên cúp máy, đó gọi thêm vài cuộc nữa mới bắt đầu công việc của .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.