Ba họ mỗi ăn một cái, còn đều để Lục Nghị Thần mang , nhờ chia cho những đồng nghiệp, bạn bè quan hệ hoặc còn nợ ân tình. Điều khiến Lục Nghị Thần vô cùng cảm động.
La Tiếu nghĩ, chiếc lò nướng chắc chắn cũng là nhờ vả khác mới , hơn nữa đồng nghiệp trong đơn vị còn chia cho cua và tôm. Có qua mới toại lòng . Vừa còn lén thu một ít gian nữa, hì hì!
Buổi chiều tan học, La Tiếu nhanh chóng gặp Thạch Đầu cùng bến xe.
Hai mua vé lên xe, đang chuẩn tìm chỗ thì gặp Trương Hiểu. Trương Hiểu mặt cũng thấy La Tiếu, vẻ mặt vui mừng : “La Tiếu, mau đến đây .”
La Tiếu kéo Thạch Đầu qua: “Hôm nay học ?”
Trương Hiểu : “Tuần tớ sẽ là bạn cùng trường với . Tớ chuyển đến trường Nhất Trung, chúng thể thường xuyên gặp mặt.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu đáp: “Vậy thì quá.”
Chỉ Trương Hiểu thở dài một : “Tiếc là học cùng lớp với , tớ phân lớp hai, may mà ở gần.”
La Tiếu : “Lớp hai cũng mà.”
Trương Hiểu hỏi: “La Tiếu, ở ký túc xá mấy?”
La Tiếu trả lời: “Tớ ở trường, tớ là học sinh ngoại trú.”
Trương Hiểu kêu lên một tiếng kỳ quái: “Thế thì tớ ăn cơm ở căng-tin cùng .”
Trương Hiểu chợt nhớ điều gì, lúc mới chỉ đàn ông bên cạnh : “La Tiếu, đây là cả của tớ, Trương Siêu, đang tại ngũ trong quân đội. Hôm nay nghỉ phép nên cùng tớ đến trường thủ tục.”
Trương Siêu gật đầu với La Tiếu, La Tiếu cũng nhàn nhạt đáp một câu: “Chào .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-302-chuyen-nam-xua-hon-uoc-tu-nho.html.]
Chờ La Tiếu xuống, Trương Hiểu : “La Tiếu, tớ từ khi chuyện của , cứ tự trách mãi thôi. Mẹ cảm thấy năm đó nếu vệ sinh, tráo đổi, cũng sẽ chịu khổ ở bên ngoài nhiều năm như .”
Lời quả thật sai. Nếu lúc đó bà đợi mới vệ sinh, thì cho Cao Tố Hoa cơ hội tay. Chính vì bà tự ý rời khỏi vị trí mà nguyên chủ trả giá bằng cả cuộc đời. năm đó cũng chỉ là giúp đỡ, còn thể gì đây?
Nghe Trương Hiểu xong, La Tiếu chỉ khẽ một cách khó nhận , : “Chuyện qua , bây-giờ tớ sống , với dì đừng để trong lòng nữa.”
Nói xong, La Tiếu cúi đầu, thầm nghĩ tự trách thì ích gì. Kiếp , nguyên chủ chịu khổ cả đời, đến c.h.ế.t mới giải thoát. Kiếp , nếu cô đến, kết cục liệu khá hơn bao nhiêu?
Trương Hiểu chuyện dù tự trách thế nào cũng gây tổn thương cho La Tiếu. Dù cô cũng chịu khổ ở nhà nuôi mười ba năm, trở về thôn Thanh Sơn sống một . Cô cũng thể ép La Tiếu tha thứ cho gia đình .
Xe nhanh chóng khởi hành. Ngồi bên trong, Trương Siêu ngờ đây chính là cô bé mà vẫn luôn nhắc đến. Một chút sơ suất năm xưa gây sai lầm lớn, khiến ba đều cảm thấy với nhà họ La.
Anh nhớ từng kể, lớn năm đó còn đùa rằng nếu trong bụng dì Ninh là con gái thì hai nhà sẽ định hôn ước từ nhỏ.
Trương Siêu đầu , nghiêm túc La Tiếu. Trước đây từng đến nhà bác La, gặp cô con gái bế nhầm, hình như tên là Giai Ngưng gì đó. lúc đó nhà họ La hề nhắc đến chuyện năm xưa, cũng để tâm.
Bây giờ ngờ gặp con gái ruột của dì Ninh. hiện tại hai nhà xảy chuyện như , e rằng lời năm đó cũng thể xem là thật nữa.
Trương Hiểu vốn hợp tính với La Tiếu, nhưng ngờ xảy chuyện rẽ ngang như . Chỉ vì sự sơ suất của mà mối quan hệ hai nhà trở nên chút khó xử.
Xe xóc nảy suốt chặng đường. La Tiếu và Thạch Đầu đến nơi . Sau khi chào tạm biệt hai em Trương Hiểu, họ liền xuống xe.
Trương Hiểu La Tiếu xuống xe : “Anh cả, em cứ cảm thấy khi xảy chuyện , em sợ sẽ thể bạn với La Tiếu nữa. Trong lòng chắc chắn cũng oán trách , nếu vệ sinh giữa đường, tráo đổi.
Nghe mười mấy năm nay sống khổ, gia đình đối xử với chút nào. Lần đầu tiên em gặp, gầy lắm, chỉ cao lêu nghêu, trông như giấy .”
Bỗng nhiên, Trương Hiểu nhớ điều gì đó: “Anh cả, từng là hứa hôn với dì Ninh, hai nhà sẽ định hôn ước từ nhỏ ? Vậy bây giờ con gái ruột của dì Ninh là La Tiếu, thế chẳng là…”