Nông trường mấy năm nay nhiều rời phản thành, nhưng còn một bộ phận nhỏ tiếp tục lưu nơi lao động. La Tiếu đến gác cổng duỗi đầu bên trong.
Thấy rõ bên trong, kêu lên: “Ông Tần.”
Người bên trong tiếng kêu, tìm theo tiếng , La Tiếu nửa ngày mới : “La Tiếu, con gái nhỏ nhà họ La.”
La Tiếu : “Là cháu, ông Tần vẫn còn nhớ rõ cháu.”
Ông Tần ha hả : “Thay đổi nhỏ a, xem về thành phố sống tồi.”
La Tiếu là thù oán tất báo, giấu giếm La Thiên Minh, kể chuyện của cho ông Tần .
Ông Tần vỗ một cái lên đùi : “La Thiên Minh báo chí chính là cha cô, , đúng, cha nuôi cô?”
La Tiếu gật gật đầu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ông Tần lúc mới lẩm bẩm : “Chẳng trách, cái là thể thông. Vợ chồng La Thiên Minh thật thứ .”
Nhìn La Tiếu biến hóa quá nhiều mắt: “Cô đây là trở về tế bái bà nội cô?”
La Tiếu gật đầu : “ , trở về tế bái bà nội cháu, nếu là bà cháu sợ là sớm còn.”
Ông Tần La Tiếu : “Nên trở về thăm, nên trở về tế bái. Lão bà tử La những năm đó thiếu che chở cô, bất quá hiện tại , tìm về cha ruột của chính , ngày lành còn ở phía đó.”
La Tiếu cáo từ ông Tần, sâu bên trong nông trường, mà là dọc theo một con đường nhỏ của nông trường về phía mộ bà nội La. Đại khái nửa giờ, mới đến nơi.
La Tiếu đem chén hoành thánh đóng gói đặt tới mộ bà nội La. Chén chính là La Tiếu bỏ tiền mua ở quán hoành thánh, mặt ngoài túi da trâu ướt.
Đây vẫn là La Tiếu thu gian đường, gần xuống xe mới lấy , nếu là cứ để ở ngoài suốt đường sợ là nước canh sớm còn gì.
La Tiếu từ trong bao cầm đồ hộp cùng mấy viên đường , thắp nến, đốt giấy, khái (quỳ) đầu mộ bà nội La, lúc mới lải nhải những chuyện xảy mấy tháng nay.
Cuối cùng đối với mộ bà nội La cúi một cái, : “Bà nội, cháu , thời gian đến thăm , cảm ơn những năm đó vẫn luôn che chở cháu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-278-te-bai-bao-an.html.]
Chờ La Tiếu bao lâu, đứa trẻ lên núi cắt cỏ liền thấy đồ vật mộ, cũng ai chê bai là cúng phẩm, trực tiếp vui vẻ phân ăn.
La Tiếu xuống núi về phía nơi nguyên chủ từng ở, căn nhà cũ hiện tại chia cho khác ở. Mặc dù là mấy tháng nay biến hóa lớn, vẫn là nhận nàng.
Người tới vây xem càng ngày càng nhiều, La Tiếu móc đường trong bao phân cho vây đây. Mọi ở La Tiếu là trở về tế bái bà nội nhà họ La, đều khen La Tiếu là đứa trẻ .
Có mời La Tiếu về nhà ăn cơm trưa, La Tiếu còn đến nông trường một chuyến, đó còn đ.á.n.h xe, cho nên xin miễn ý của .
La Tiếu tới nông trường thấy trường trưởng Chương đang ở đó xem văn kiện, nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong một tiếng mời .
La Tiếu nhấc chân , trường trưởng Chương sửng sốt nửa ngày, hỏi: “Cô bé nhà ai?”
La Tiếu : “Trường trưởng Chương, ngài nhớ rõ cháu, cháu là La Tiếu a.”
Trong ký ức nguyên chủ, trường trưởng Chương còn tính chính nghĩa, cũng giúp đỡ nguyên chủ vài . Tới một chuyến dễ dàng, vẫn là đến cảm tạ một chút ân tình năm đó nguyên chủ.
Trường trưởng Chương : “Cô là La Tiếu nhà lão bà bà La?”
La Tiếu : “ .”
Trường trưởng Chương lên vòng quanh La Tiếu một vòng: “Thật đúng là gái lớn mười tám đổi, cô bé đổi thật nhỏ. Cô đây là trở về tế bái bà nội cô ?”
La Tiếu : “Phải, trở về tế bái bà nội cháu, cũng trở về thăm nông trường.”
Nói từ trong bao móc mấy bình nấm thịt vụn chuẩn đó, còn hai bao đường đỏ trong bao Lục Nghị Thần: “Trường trưởng, cảm ơn những năm đó ngài bảo vệ cháu, mấy thứ ngài ngàn vạn đừng từ chối, đây là chút tâm ý của cháu.”
Trường trưởng Chương : “ cũng gì, cô thật sự cần ghi tạc trong lòng.”
La Tiếu nhàn nhạt : “Ở ngài xem tới lẽ gì, chính là với cháu mà là ân tình lớn như trời.”
Nói xong còn đối với trường trưởng Chương cúi một cái, : “Cảm ơn.”