La Hạo Thiên cuối cùng nhịn , mở miệng : “Con gái đổi ở bệnh viện liền trực tiếp đổi đến nhà khác. Nhà đó sắp hạ phóng, là để tìm cho con trai một lý lịch trong sạch, đến mức theo họ hạ phóng chịu tội.
Mà con gái chúng cứ như ở nông trường sinh sống mười ba năm, một ngày học cũng đến trường. Hơn ba tuổi theo những đứa trẻ lớn hơn nó đào rau dại, hơn 6 tuổi liền bắt đầu giúp đỡ nấu cơm, nhặt củi.
Ngày thường chỉ cần là mắng hoặc đánh. Cũng may bà bà nhà họ La là , vẫn luôn mang theo con gái chúng sinh hoạt, chỉ tiếc sống lâu, cũng sớm.
Con gái từ đó liền còn ai che chở, nuôi của La Tiếu đối với nó là đ.á.n.h thì mắng, thẳng đến năm sửa án oan trở về thành. qua năm, họ định xong liền vứt bỏ con gái về thôn Thanh Sơn.
Người đón con trai về thành phố hưởng phúc, kết quả cha ruột của con gái nuôi con căn bản tiếp nhận, trong lúc xô đẩy con gái thương, hôn mê mấy ngày mới tỉnh .
cuối cùng nhà họ Triệu cũng tiếp nhận con gái, rõ ràng: nó con gái , nó là đứa trẻ cha ruột vứt bỏ, họ quản. Con hiểu ?
La Tiếu nó mới mười ba tuổi, một cô bé độc lập lập hộ ngoài sinh hoạt, con nghĩ tới cuộc sống của nó gian nan đến mức nào ? Bây giờ bắt Giai Ngưng về quê sống bên cạnh cha ruột nó con liền cảm thấy khổ?
Con , nhà họ Triệu đó còn gả con gái cho một què vợ, nó mới chỉ mười ba tuổi. vì thành tích của con gái , Trường cấp ba Một Thị trúng tuyển, nhà họ Triệu vì nó cơ hội học lên tới Bắc Kinh đại học, mới nghĩ một nữa bán nó.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chỉ vì sợ nó vạn nhất thi đậu đại học Bắc Kinh gặp gỡ nhà chúng nhận , hỏng cuộc sống hạnh phúc của con gái . Con tỉnh táo Ninh Tuyết Linh, nếu còn chấp mê bất ngộ cuộc sống chúng cũng thể sống tiếp nữa.”
Ninh Tuyết Linh òa lên, là vì chính La Giai Ngưng, hoặc là La Tiếu, tóm là cứ thút thít ở đó.
Thời gian còn sớm, chuyện quyết định , mỗi đều giải tán. Vợ chồng già nhà họ La cũng ở đây, nhà con trai út nhân tiện đưa họ về.
Chờ mấy nhà hết, chỉ còn bốn nhà La Hạo Thiên ở phòng khách. La Tư Ngôn : “Vừa lúc con nghỉ phép, con sẽ đưa Giai Ngưng, tiện thể qua xem em gái.”
La Hạo Thiên : “Được, ba bên xin nghỉ ít, con nghỉ phép con một chuyến cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-260-khong-phan-biet-phai-trai-bi-co-lap.html.]
La Tư Viễn : “Ba, em gái rốt cuộc khi nào về Kinh Thành?”
La Hạo Thiên cũng nên thế nào, tổng thể với con trai là còn thuyết phục con gái. Đành : “Tiếu Tiếu mới đến Trường cấp ba Một Thị báo danh bao lâu, nó hiện tại chuyển chỗ, lẽ trong thời gian ngắn về Kinh Thành.”
Ninh Tuyết Linh xong lời La Hạo Thiên, hỏi: “Nếu La Tiếu trong thời gian ngắn về Kinh Thành, nó khi nào về Kinh, bắt Giai Ngưng về quê ? Dù chúng cũng nuôi Giai Ngưng mười mấy năm.”
La Tư Viễn : “Mẹ, nhất định phân biệt trái như ?”
La Hạo Thiên : “Con vì con gái theo về ? Nó chính là nghĩ tới Giai Ngưng. Ta lúc đó đưa nó về, nhưng nó nếu nó trở , Giai Ngưng ?”
Ninh Tuyết Linh : “Em các con vui giữ Giai Ngưng ở trong nhà, nhưng rốt cuộc chuyện cha nó liên quan gì đến Giai Ngưng? Giai Ngưng lớn lên ở đây từ nhỏ, bắt nó về quê nó sẽ thích ứng.
Hơn nữa ruột nó phán án ? Lúc cũng chăm sóc nó. Nhà chúng nuôi thêm một cũng nuôi nổi. Dù Giai Ngưng cũng sinh sống ở cái nhà mười mấy năm, các con thật sự nhẫn tâm nó trở về chịu khổ ?”
La Hạo Thiên cuối cùng chịu nổi nữa, giận dữ hét: “Nếu em thể thấy nó chịu khổ, em thể mang theo nó dọn ngoài ở. Từ đây chúng đường ai nấy .”
Ninh Tuyết Linh ngờ chồng ngày thường ngoan ngoãn phục tùng cô chuyện như với cô, tức đến suýt chút nữa , liền về phía hai đứa con trai.
La Tư Ngôn : “Con đồng ý ý của ba.”
La Tư Viễn cũng phụ họa : “Con ý kiến, tùy ý.”
Ninh Tuyết Linh chán nản, suýt chút nữa ba cha con tức c.h.ế.t.