Lục Nghị Thần : “Vậy báo danh xong, còn về một chuyến ?”
La Tiếu : “ đến trường tính , nếu việc thì cứ bảo trưởng thôn gọi điện thoại là , hôm nay hỏi điện thoại trường học.”
Lục Nghị Thần : “Vậy lưu điện thoại đơn vị của , qua tìm em, dù cũng quá xa trường học của em.”
La Tiếu thoáng qua Lục Nghị Thần: “Anh điều đến đơn vị nào ở thành phố ?”
Lục Nghị Thần : “Ngay gần phía trường học của em, ở Đồn công an Hồng Kỳ.”
La Tiếu : “Anh Lục, thật là năng lực, đến bao giờ?”
Lục Nghị Thần theo phòng bếp giúp đỡ: “Chẳng Thạch Đầu học . Mấy ngày hôm thằng em họ nó ít lời nó tổn thương, còn nếu nó học ở trường tiểu học trong thôn, sẽ liên kết với trẻ con trong thôn bắt nạt nó.
Vừa lúc lời thấy, Thạch Đầu ngày đó ủ rũ. Vốn dĩ bên đây điều qua , vẫn luôn đồng ý, lúc em cũng đến thành phố học, Thạch Đầu chắc chắn cũng nỡ xa em, đơn giản cũng thủ tục luôn.”
Chờ họ ăn cơm xong, trong thôn cũng náo nhiệt lên. Cao Tố Hoa phát hiện ngủ ở ven đường, là Nhị Đản ngốc trong thôn phát hiện, nó còn tiến lên kéo ôm bà .
Chờ Triệu Phổ Lâm qua đến nơi, Cao Tố Hoa mới tỉnh , việc đầu tiên là sờ tiền trong túi, sờ một , sờ nữa vẫn , tiếp theo là sờ khắp vẫn .
Sau đó bà đ.á.n.h mắng Nhị Đản ngốc, khăng khăng Nhị Đản ngốc trộm tiền của bà . Mẹ Nhị Đản cũng là đanh đá, cãi một hồi với Cao Tố Hoa.
Có hỏi: “Tố Hoa bà mất bao nhiêu tiền?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Sắc mặt Cao Tố Hoa khó coi, nhưng rốt cuộc cũng mất bao nhiêu.
Lại hỏi: “Bà Phổ Lâm ơi, bà ngủ ở đây?”
Cao Tố Hoa sợ mất mặt: “ nào ngủ ở đây, là sáng sớm ngoài té xỉu ở đây, thì đừng .”
Người hỏi chuyện khinh thường : “Nhìn quần áo bà kìa, đều sương sớm ướt, còn ngoài té xỉu, ai tin?”
Triệu Phổ Lâm ghét bỏ mất mặt kéo Cao Tố Hoa về nhà. Chờ về đến sân nhà , Triệu Phổ Lâm Cao Tố Hoa hỏi: “Bà rốt cuộc cái gì?”
Cao Tố Hoa : “ thể gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-253-kho-coi.html.]
Triệu Phổ Lâm : “Cái giọng điệu của bà thể lừa khác, nhưng lừa , còn ?”
Cao Tố Hoa : “Thật sự gì, ông còn tin ?”
Triệu Phổ Lâm mặt đen : “Tốt nhất bà đừng chuyện gì khác , nếu cho bà tay.”
Cao Tố Hoa đang đau lòng khoản tiền đến tay của , thật là tức c.h.ế.t bà , cũng cái tên c.h.ế.t tiệt nào sờ , nhưng chuyện bà còn thể với khác, thật là tức c.h.ế.t bà .
Bất quá nghĩ đến La Tiếu sợ là đời cũng cần mong thoát khỏi núi sâu, trong lòng bà cũng coi như dễ chịu một chút, ít nhất cô sẽ hỏng chuyện của con gái bà . Hai trăm đồng tiền mất thì mất , tuy rằng đau thịt đến chịu .
La Tiếu lúc cố ý tìm đội trưởng một chút, bảo ông việc thì cứ gọi điện thoại đơn vị của Lục Nghị Thần là . Chuyện của Lục Nghị Thần đội trưởng cũng , bên trạm máy móc nông nghiệp ngày hôm qua phái đến bàn giao xong .
Chỉ là là thôn bên cạnh, trong thôn dùng xe sợ là sẽ tiện như nữa.
La Tiếu từ ủy ban đội , thẳng ngoài thôn, xa liền thấy Thạch Đầu và Lục Nghị Thần đang chờ cô ở phía .
Cao Tố Hoa cơm xong gọi mấy cô con gái ăn cơm, đều xuống thấy con gái thứ hai Triệu Tiểu Mai, lúc mới hỏi: “Tiểu Thảo, chị hai con ?”
Triệu Tiểu Thảo : “Con , sáng giờ con thấy chị .”
Cao Tố Hoa về phía con gái út: “Tiểu Vân, sáng con thấy chị hai con ?”
Triệu Tiểu Vân chằm chằm bánh ngô bàn: “Không ạ, sáng giờ con vẫn luôn thấy chị hai, thể ăn ? Con đói .”
Cao Tố Hoa tức giận : “Ăn, ăn, ăn, chỉ ăn.”
Cao Tố Hoa dậy hậu viện, dạo một vòng cũng thấy con gái thứ hai, lúc Triệu Phổ Lâm : “Ăn cơm , thể con bé ngoài việc, để cho nó hai cái bánh ngô, đói bụng lát nữa nó sẽ về.”
Cao Tố Hoa luôn cảm thấy , từ sự kiện , con gái thứ hai liền thích khỏi cửa lắm, đều ở trong nhà dọn dẹp nhà, nấu cơm, cho dù giặt quần áo ở sông cũng tránh lúc đông .
Nếu ngoài, cô chắc chắn sẽ một tiếng. Cho đến khi ăn cơm xong vẫn thấy về, lúc Cao Tố Hoa mới lo lắng, trong lòng dự cảm lành.
Nghe thấy bên ngoài tiếng ồn ào, Cao Tố Hoa dậy liền ngoài, lúc cũng sắp đến giờ công, bà còn định tìm con gái thứ hai một chút.
Chương Quốc Khánh thôn Chương Thụ đến đón dâu, theo ý Cao Đào Hoa, Chương Quốc Khánh mang đến cho Cao Đào Hoa hai bộ quần áo, còn mang theo ít trái cây bánh kẹo đến. Cao Thuận Nghĩa cũng giữ lời, đưa cho Cao Đào Hoa 50 đồng tiền áp đáy hòm.