Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 248: Gánh thì nặng mà đường thì xa

Cập nhật lúc: 2025-11-15 05:11:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tiếu thu dọn xong, liền vác gùi lên núi. Cô sâu núi một chuyến, nghĩ ba năm học cấp ba , cô cần núi sâu mỗi tuần một . Dị năng của cô chắc chắn thể khôi phục như .

 

nếu bản nỗ lực, e rằng cơ hội thăng cấp chút nào, cô còn thăng cấp lên cấp ba để giúp Lục Nghị Thần chữa khỏi vết thương ở chân.

 

Lần núi cô chọn một con đường khác, xem thể gặp loại d.ư.ợ.c liệu quý hiếm nào , dù dân làng xung quanh sẽ dễ dàng sâu núi.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Hiện tại bước chân của La Tiếu nhanh hơn ít. Vì bây giờ là buổi chiều, nên cô cũng trì hoãn thời gian hái những d.ư.ợ.c liệu thông thường, sâu trong núi, cô tìm một chỗ đ.á.n.h tọa.

 

La Tiếu thiền hơn hai tiếng, hấp thụ tinh hoa cỏ cây xung quanh để dị năng của nâng cao. Mở mắt những cây cỏ lấy cô trung tâm dị năng nuôi dưỡng, so với đây càng thêm xanh .

 

Cảm nhận một chút dị năng trong cơ thể, nâng lên nhưng vẫn còn kém xa để thăng cấp. Xem chạy núi sâu nhiều hơn, nếu đến bao giờ mới thể thăng cấp.

 

Xem để dị năng thăng cấp, gánh thì nặng mà đường thì xa !

 

Nhìn đồng hồ, hơn ba giờ, thể sâu trong nữa, vì cô chọn con đường chuẩn về, đường gặp những d.ư.ợ.c liệu lâu năm hoặc gian còn thiếu đều thu gian, chuẩn tối về trồng d.ư.ợ.c điền.

 

Cô còn thu ít loại sợi nấm, thu phát triển thành một mảng, nước suối nhỏ thêm , La Tiếu hái nhiều cất kho hàng gian.

 

Chờ đến mùa đông tìm cơ hội thích hợp còn thể kiếm một khoản tiền, muỗi nhỏ cũng là thịt mà, ha ha!

 

Còn một loại rau dại khó tìm chân núi La Tiếu cũng thu ít gian, nghĩ trồng một mảng, khi nào ăn thì tùy ý ăn. Sau sinh hoạt ở thành phố, rau dại ăn tiện.

 

Không ngờ con đường còn gặp một thung lũng nhỏ, bên trong giống như đồng cỏ, còn tiếng nước chảy róc rách truyền đến. Diện tích lớn lắm, trong thì tầm thường, bên trong thế mà còn ít động vật nhỏ.

 

La Tiếu đồng hồ thấy thời gian còn kịp, liền thu gùi gian, cầm một con d.a.o găm từ gian trong tay, chậm rãi . Có lẽ nơi bình thường ai , nên các loài động vật nhỏ cảnh giác như trong rừng.

 

Lợi dụng ẩn trong gian, La Tiếu dùng hơn một giờ, thu một thỏ, gà rừng, vịt trời, dê núi hoang, hươu hoẵng gian, còn thu mấy con nai, trừ nai hoa còn mấy con nai sừng tấm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-248-ganh-thi-nang-ma-duong-thi-xa.html.]

Đi dọc theo những chỗ nước, thỉnh thoảng thể thấy một ổ trứng gà rừng, trứng vịt trong bụi cỏ. La Tiếu nửa ngày gãi gãi đầu vẫn nhặt, cô phân biệt những quả trứng ấp nở .

 

Chuẩn rút lui thì thấy động tĩnh lớn, theo âm thanh , liền thấy một đàn lợn rừng từ cửa thung lũng . Chúng động tĩnh quá lớn, những động vật nhỏ chạy trốn khắp nơi.

 

La Tiếu nhanh chóng di chuyển đến con đường chúng nhất định qua, ẩn . Lần thu gian đều là lợn rừng nhỏ, lúc gặp cũng thể bỏ qua, ăn thịt đều dựa chúng.

 

Cách chừng hai mét, cô thu hơn mười con lợn rừng gian, bộ ném lên núi trong gian. Lần mới thấy thỏa mãn.

 

Nhân lúc đàn lợn chạy uống nước, cô nhanh chóng rút lui. Tuy gian và vũ lực, nhưng cũng dám xem thường những con lợn rừng , nếu để chúng tấn công thật, e rằng thể xuống núi ngay . Mặt trời ngả về tây .

 

Trên đường khỏi thung lũng về, cô gặp cây hồng, cây hạt dẻ và cây hạch đào, đều thu mấy cây gian, ăn cho tiện.

 

Còn phát hiện nho dại ở gần chỗ xuống núi, ăn một quả chua ngọt ngon miệng, liền thu hai cây nhỏ gian. Chỗ xem như bên ngoài, La Tiếu nghĩ chắc chắn dân làng thường xuyên núi chỗ , thôi thì để cho họ.

 

Trời gần tối La Tiếu mới xuống núi, cô chuẩn sẵn một con thỏ hoang và một con gà rừng xách tay.

 

Không ngờ xuống thấy Lục Nghị Thần đang đợi ở con đường nhất định qua khi xuống núi về thôn.

 

La Tiếu còn ngẩn một chút: “Anh Lục, ở đây?”

 

Lục Nghị Thần nhận lấy gùi của La Tiếu: “Sau lên núi cố gắng buổi sáng, thời gian sẽ đầy đủ hơn, buổi chiều trong rừng tối sớm, an .”

 

La Tiếu đang quan tâm , cũng phản bác, trong lòng thì ấm áp, chút ngượng ngùng : “Em .”

 

Về đến nhà, La Tiếu lấy một phần nấm trong gùi rửa sạch, chuẩn tối xào nấm thịt băm, cũng tiện cho Lục Nghị Thần và Thạch Đầu mang theo, tiện cho họ dùng.

 

Bỗng nhiên La Tiếu nghĩ, cũng quá quen tay , lo lắng quá nhiều, nhưng nghĩ còn Thạch Đầu, thì vẫn thôi.

 

 

Loading...