Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tàu hỏa rít lên vun vút, gần đến giữa trưa, La Tiếu nhớ đến hai con . Cô nghĩ mang theo con nhỏ bất tiện đến toa ăn, liền lấy hộp cơm chuẩn sẵn từ chiếc túi đeo chéo.
Cô dậy về phía toa xe của hai con , ngang qua chỗ nối toa, thấy ai ở cửa, liền dừng ở đó một chút. Hộp cơm cháo trắng, tay cô thêm một gói giấy dầu, bên trong đựng một cái bánh hành và hai cái màn thầu bột lẫn.
Không cô lấy đồ hơn , chủ yếu là sợ quá thu hút sự chú ý.
Vị quân tẩu thấy La Tiếu đến, vội : “Em gái.”
Thấy rõ đồ vật tay La Tiếu, chị gì, chút lúng túng : “Em gái, em gì ?”
La Tiếu : “Chị dâu, chị mang theo con nhỏ lấy cơm tiện, em đưa chút đồ ăn qua cho chị, chị đừng khách sáo với em. Không sự hy sinh của quân nhân cuộc sống hạnh phúc của chúng , các chị xứng đáng kính trọng, em điều là nên .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-239-mot-duong-ve-nam.html.]
Chị quân tẩu đỏ hoe mắt, đây là đầu tiên với chị lời . Ở trong thôn, còn nhạo chị gả cho quân nhân tuy tiền trợ cấp, nhưng chuyện lớn nhỏ gì thì đàn ông cũng ở bên cạnh.
lời cô gái mắt , chị cảm thấy thoải mái, chị cảm thấy chồng bảo vệ đất nước, bản bảo vệ gia đình nhỏ của , trong lòng khỏi dâng lên một cảm giác tự hào.
Chị cảm kích : “Cảm ơn em gái, chị tên là Điền Phương, đây là con trai chị, tên là Cảnh Kính Quân, do chồng chị đặt tên.”
La Tiếu với đứa bé, : “Chị dâu, chị mang hộp cơm ?”
Điền Phương : “Có, , ở trong túi ghế.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu đặt đồ tay lên bàn nhỏ, xổm xuống kéo túi tìm hộp cơm, đẩy túi trở ghế.