Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 234: Giao dịch, giúp người

Cập nhật lúc: 2025-11-15 05:11:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, cô bận rộn trong gian. Cô bánh kẹp thịt, bánh hành (hành thái bánh), bánh bao chay (màn thầu), bánh bao, bánh bao cuộn, còn hấp một ít bột hai loại (hai trộn lẫn mặt) để dự phòng.

 

Bắt một con lợn rừng con nặng một trăm cân núi xuống, thịt ngay. Cô ít thịt khô ngũ vị hương, thịt khô cay, còn ít thịt vụn (ruốc thịt), tương ớt, tương nấm cất kho.

 

Cuối cùng còn nấu cháo bát bảo, cháo gạo tẻ và cháo gạo kê cất kho. Chờ xong cô mới cảm thấy mệt c.h.ế.t .

 

Cô dùng nước giếng trong gian đun một nồi nước, tắm nước nóng xong mới thu dọn khỏi gian. Nhìn đồng hồ gần 8 giờ tối, cô vội vàng ngụy trang một chút, chạy đến khoảnh sân bên ngoài thành.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lúc đến nơi, cô vòng quanh vài vòng, xác nhận an xong mới bước căn nhà đó. Vừa mới chuyển hết đồ , cô thấy đang tới.

 

Chỉ liếc mắt một cái thấy Ninh Thụy. Giao dịch diễn nhanh, cô nhận hai trăm mười sáu đồng tiền. Nhìn chiếc xe xa, La Tiếu mới thu đồ vật , nhanh chóng về nhà. Gần đến khu nhà , cô thấy hai bà lão đeo băng đỏ (hồng tụ chương - băng tay dân phòng hoặc tuần tra) .

 

La Tiếu rước rắc rối, bèn tìm một khoảnh đất hình tam giác, trong gian. Vừa lúc tháo bỏ lớp ngụy trang, đổi thành dáng vẻ ban đầu. Nghĩ rằng xa, cô mới khỏi gian.

 

Chỉ là khi đến con hẻm nhỏ phía nhà , cô thấy một chiếc xe đạp ngã ở đầu hẻm, còn tiếng "a nha, a nha", là ngã nhẹ. Mặc dù trời khuya, nhưng cô thể mặc kệ .

 

vũ lực, nếu là kẻ cũng sợ, cô bèn bước tới:

“Cần giúp đỡ ạ?”

 

Người lẽ đỡ đau hơn một chút, :

“Phiền cô giúp đến nhà thứ 5 phía , nhà cánh cửa gỗ đỏ đó, bảo họ đỡ lên là .”

 

La Tiếu :

“Được.”

 

Nói xong cô chạy nhanh về phía đó, gõ cổng lớn. Cô bên trong :

“Sao hôm nay về muộn thế, chờ cả nửa ngày , về nữa là mì sẽ nhão hết…”

 

Mở cửa mới phát hiện chồng , bên ngoài một cô gái xinh :

“Cô gái, cô tìm ai?”

 

La Tiếu :

“Dì ơi, ở đầu ngõ phía một chú té ngã, chú nhờ cháu đến tìm dìu chú ạ.”

 

Khúc Mai Mai lúc chút luống cuống, sân gọi lớn:

“Giang Ba, Giang Hồng mau đây! Ba các con ngã ở đầu ngõ , mau xem ông !”

 

Hai trai lớn nhỏ chạy khỏi sân, cả nhóm cùng chạy về phía đầu ngõ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-234-giao-dich-giup-nguoi.html.]

Khúc Mai Mai chạy đến gần:

“Lão Giang, ? Sao ngã thế?”

 

Người đàn ông đất :

“Không đứa trẻ nào để cục đá ở đầu hẻm, cua còn mang theo chút dốc, thế là ngã thẳng cẳng luôn.”

 

Giang Ba :

“Ba, ba còn cử động ? Nếu cử động thì để con cõng ba lên bệnh viện. Nếu , con sẽ mượn cáng về khiêng ba ?”

 

Người đàn ông đất, tức là chồng của Khúc Mai Mai, Giang Đông Lễ, :

“Không , chỉ là trẹo mắt cá chân, đầu gối e là đập mạnh, còn thì .”

 

Biết chồng nguy hiểm, lúc bà mới với La Tiếu:

“Cô gái, thật sự cảm ơn cô. Nếu cô, lão Giang nhà e là vẫn còn bò ở đây.”

 

La Tiếu thấy , liền :

“Chuyện nhỏ thôi mà dì, cần cảm ơn ạ. Thôi cháu đây, mau đưa chú đến bệnh viện .”

 

Nói xong cô định , Khúc Mai Mai giữ La Tiếu :

“Cô gái, cô ở nhà nào, còn đến cảm ơn .”

 

La Tiếu bật :

“Dì ơi, đây chuyện gì lớn, cần cảm ơn ạ. Hơn nữa, ngày mai cháu xa , nên thật tiện. Chờ đến tháng 9 nếu dì thời gian, cháu ở con hẻm phía , nhà thứ ba đó ạ, hoan nghênh dì đến chơi.”

 

Khúc Mai Mai :

“Căn nhà của lão Lý là cô mua ?”

 

La Tiếu nhạt :

“Vâng ạ. Dì ơi chuyện gì chúng , dì mau đưa chú đến bệnh viện ạ.”

 

Khúc Mai Mai :

, đúng . tên là Khúc Mai Mai, em gái tên là Khúc Lệ Lệ.”

 

La Tiếu lúc mới , vì lúc mua nhà, Khúc Lệ Lệ dẫn đến thẳng đây. Cô :

“Thì là chị của chị Lệ Lệ, cách xưng hô của cháu thật là loạn cả lên .”

 

Khúc Mai Mai đang định gì, thì tiếng Giang Đông Lễ kêu ‘a’ một tiếng đau đớn.

 

 

Loading...