Người đẩy suýt nữa ngã, lùi vài bước mới vững. Chờ kịp phản ứng, Khổng Ngọc Như chạy ngoài.
Trong sân hô: "Đây là định bỏ trốn ."
Khổng Ngọc Như thấy lời , chạy càng nhanh hơn.
Đội trưởng Thạch Đầu hỏi: "Thạch Đầu, thương ?"
Thạch Đầu lắc đầu : "Cậu đội trưởng, cháu thấy mợ hai bỏ đồ túi, nhưng rõ là cái gì."
Đội trưởng xong lời , liền phân công mấy canh giữ hiện trường, còn ông thì dẫn đuổi đến nhà họ Tôn.
Khổng Ngọc Như về đến nhà , đóng chặt cổng , đó tìm chỗ giấu đồ trong túi . Mặc cho bên ngoài gõ cửa thế nào cũng mở.
Đội trưởng cử xuống ruộng tìm Tôn Bảo Khánh về, kể tình hình cho .
Tôn Bảo Khánh ngờ Khổng Ngọc Như đến nhà Lục Nghị Thần gây chuyện. Đây là sống nữa, là nghĩ kỹ, là thấy đủ mất mặt.
Anh liền , buổi sáng phụ nữ cứ ngẩn ngơ, còn về sớm là nấu cơm. Công việc của xong, chỉ ở đồng giúp đỡ.
Bây giờ gọi về mới phụ nữ gây chuyện.
Khổng Ngọc Như vẫn một mực gì cả. Đội trưởng bảo bà mở cửa, bà cũng mở. Tôn Bảo Khánh sốt ruột, quát trong: "Bà định gì? Không sống nữa, là tù mấy năm?"
Anh ở nhà máy mấy tháng, công đoàn nhà máy thường xuyên tổ chức cho công nhân phổ biến pháp luật, ít nhiều cũng một chút. Người đàn bà căn bản là ngu vô tri.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-178-bo-tron.html.]
Hôm nay cũng thật trùng hợp, Lục Nghị Thần lúc lái máy kéo trở về. Trên xe còn mấy bao lương thực tinh, là do nhờ mua.
Mọi thấy tiếng máy kéo, trong lòng bất giác chút hoảng sợ. Lục Nghị Thần trong thôn họ. Nghe ở trạm nông cụ của công xã , là thành phố lớn, bối cảnh vững chắc. Ngày thường trong thôn cũng dám đến gần trêu chọc vị .
Họ bất giác lo lắng cho Khổng Ngọc Như, sợ bà thật sự lấy đồ của , đưa bà tù.
Vừa mới đỗ xe, dỡ lương thực từ máy kéo xuống, thấy tiếng kêu của Thạch Đầu từ sườn núi đối diện, tiếng kêu xé lòng.
Anh hoảng sợ, cũng lo đến lương thực nữa, trực tiếp khóa cửa phòng máy kéo chạy về nhà.
La Tiếu đó theo đội trưởng về, thấy Thạch Đầu , mới nghĩ đến nồi thức ăn của còn đang hầm bếp, liền vội vàng chạy về nhà .
Lục Nghị Thần đến cổng nhà , thấy Thạch Đầu mắt đỏ hoe vì : "Có chuyện gì ?"
Thạch Đầu : "Mẹ của Tôn Thắng Viễn đến nhà , lúc đầu là xin t.h.u.ố.c trị sẹo của con, đó con hết , bà tin, liền lục lọi trong phòng. Con ngăn , bà đẩy con còn đ.á.n.h con.
Sau đó con thấy bà lấy thứ gì đó bỏ túi. Cậu đội trưởng dẫn đến, bà liền chạy mất."
Lần Lục Nghị Thần thật sự nổi giận. Anh là chút ưa sạch sẽ, phụ nữ đó dám động đồ của . Nếu tự đưa đến cửa thì đừng trách .
Lục Nghị Thần từ gian phòng bên cạnh đẩy chiếc xe đạp của , : "Không ai phòng."
Rồi với Thạch Đầu: "Thạch Đầu đừng sợ, lát nữa sẽ về."
Nói , xuống sườn núi. Đội trưởng thấy Lục Nghị Thần từ sườn núi xuống, thấy về phía cây cầu mà khỏi thôn, trong lòng thở dài một .
Tôn Bảo Khánh vốn định ngăn , nhưng Lục Nghị Thần xe nhanh, căn bản ý định để ý đến họ. Tôn Bảo Khánh trong lòng nghĩ, xong .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.