Anh cả La Thiên Thành đang định dậy, Kiều Quyên : "Chắc chắn tìm chúng , nhà đủ cả , ăn cơm ."
Anh hai La Thiên Minh tiếng đập cửa dồn dập, liền sân về phía cổng chính, tiện miệng hỏi: "Ai ?"
Bên ngoài cổng vang lên: "Đây nhà La Bân ạ?" Người đó chắc lắm nên hỏi một câu.
La Thiên Minh đòi nợ , bây giờ hễ tìm La Bân là trong lòng run sợ, nhưng thể .
Mở cổng , La Thiên Minh thấy một thanh niên hai mươi mấy tuổi: "Cậu là...?"
Cậu thanh niên : "Chú ơi, cháu là con trai út nhà họ Lý ở con hẻm phía , ở xưởng dệt bông. Vừa tan về, cháu thấy La Bân nhà đang đ.á.n.h tập thể ở đường Kiến Xa, chú mau qua xem , đổ m.á.u ạ."
La Thiên Minh sợ hãi, vội chạy ngoài. Chạy vài bước mới hô lên: "Cảm ơn nhé."
Trong phòng, Phùng Tuệ thấy ai , liền ngoài xem thì thấy chồng chạy mất. Bà vội chạy sân, thấy con trai út nhà họ Lý sắp , liền vội nhanh vài bước gọi : "Này, đợi , là con trai nhà họ Lý ở phía ?"
Con trai út nhà họ Lý đáp: "Vâng ạ, thím, cháu là Lý Khoát, con trai út nhà họ Lý."
Phùng Tuệ lo lắng : "Có chuyện gì ? Sao chú Thiên Minh nhà cháu chạy thế?"
Lý Khoát : "Thím ơi, cháu về thấy La Bân đang đ.á.n.h tập thể ở đường Kiến Xa, chú Thiên Minh lo lắng nên chạy ạ."
Phùng Tuệ Lý Khoát: "Không thể nào, La Bân nhà ngoan lắm, thể đ.á.n.h tập thể , chắc chắn là nhầm ."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lý Khoát còn định gì đó thì Phùng Tuệ : "Mau về nhà ăn cơm , năng hồ đồ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-166-danh-nhau-tap-the.html.]
Bà xua tay bảo Lý Khoát , còn thì trở sân, thực trong lòng cũng yên.
La Bân từ khi trở về hợp với bà, nào chuyện cũng mấy câu là cãi . Mấy tháng nay cũng gây ít chuyện, còn vì nợ nần cờ b.ạ.c mà khiến nhà hai khi chia nhà thiếu một gian bếp.
đây đều là hàng xóm láng giềng, đ.á.n.h tập thể thì ho gì. Nếu để hàng xóm thấy thì danh tiếng còn nữa. Cậu con trai út nhà họ Lý đúng là lắm chuyện.
Phùng Tuệ cũng là một kỳ quặc, may mà khác bà đang nghĩ gì, nếu chắc sẽ c.h.ế.t. Đến lúc nào mà còn lo giữ thể diện.
cuối cùng vẫn yên tâm, bà về phòng dặn con gái và con trai út ăn cơm , cởi tạp dề ngoài.
Khi bà đến, khu đất ở đường Kiến Xa là một mớ hỗn độn, còn nhiều vết máu. Lúc bà thật sự hoảng hốt. Hỏi qua đường mới , một đưa đến bệnh viện, còn mấy công an đưa .
Từ qua đường, bà mới thật sự đ.á.n.h tập thể ở đây.
Cũng rảnh hỏi thêm, đồn công an ở ngay phía , bà đến đó xem , nếu ai thì mới đến bệnh viện. Không là do trời nóng do lo lắng, mồ hôi đầu bà chảy ròng ròng xuống mặt.
Khi đến đồn công an, bà liếc mắt một cái thấy chồng La Thiên Minh đang đó với vẻ mặt khó coi.
Nhìn trong, mặt đất năm, sáu trai đang xổm, trong đó cả con trai cả La Bân.
Bà vội nhỏ giọng hỏi: "Thiên Minh, rốt cuộc xảy chuyện gì?"
La Thiên Minh mặt mày rầu rĩ: "Cụ thể vẫn rõ lắm, lúc đến thì họ công an ngăn , một đưa đến bệnh viện."
Phùng Tuệ nức nở : "Thiên Minh, sẽ chuyện gì chứ, nó... nó còn nhỏ, thể tù hỏng danh tiếng ."