La Tiếu chắp tay thành hình chữ thập, với Viên Duy Thành: “Chú út, ơn mà, xe kéo chứ chú vác , chú mà.”
Viên Duy Thành cho tức , đây là coi như phu khuân vác: “Không nhiều quá nhé, chú sợ thời tiết nóng thế , mang về đến nơi hỏng hết .”
La Tiếu : “Sẽ , chú tàu cũng chỉ mất bốn ngày thôi. Cháu chọn những quả chín quá, đợi chú về đến kinh thành là ăn.”
Khi Viên Duy Thành rửa sạch dưa lê và ăn thử, còn tiện nữa, vì nó thật sự quá ngon.
Rất nhanh, La Tiếu nấu xong tất cả các món ăn. Khi Lục Nghị Thần bước , liền thấy Viên Duy Thành đang trong sân. Cả hai đều sững sờ.
Viên Duy Thành dậy, mắt đỏ hoe: “Sao ở đây?”
Lục Nghị Thần thật sự ngờ gặp Viên Duy Thành ở đây: “Sao ở đây?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hai đồng thời hỏi cùng một câu, La Tiếu lúc : “Hai quen ?”
Cả hai cùng gật đầu.
La Tiếu mời họ xuống chuyện: “Vừa đồ ăn cũng xong , ăn chuyện .”
Viên Duy Thành : “Sao cố chấp như , cũng để tin tức gì cho em, đều lo lắng cho .”
Lục Nghị Thần thở dài một : “ bây giờ sống .”
Viên Duy Thành bây giờ thể ép quá, lẽ vẫn vượt qua cú sốc trong lòng, liền : “Anh bạn, chuyện xảy , cuộc sống vẫn tiếp tục, về phía . Bây giờ cũng kết cục gì, ?”
“Cậu nghĩ cho khác, thì cũng nghĩ cho Dật Đình một chút. Sau khi chuyện của , cô vẫn luôn tìm . Nếu nhờ chuyển lá thư đó, cô sợ là đ.á.n.h với Lạc Cẩm Văn .”
Ăn cơm xong, La Tiếu ở nhà dọn dẹp, Viên Duy Thành lái xe đưa Lục Nghị Thần đến trạm xá mang cơm cho Thạch Đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-135-noi-tinh-cua-nguoi-dong-doi.html.]
Từ cuộc chuyện của họ lúc nãy, La Tiếu mới , hóa vết thương của Lục Nghị Thần là do hãm hại, và kẻ đó còn trừ khử . Tiếc là Lục Nghị Thần mạng lớn sống sót trở về.
chân thương đến dây thần kinh, bỏ lỡ thời gian chữa trị nhất, nên tàn tật.
Và công lao suýt nữa Lạc Phương Nguyên, con trai của Lạc Tử Minh, là bạn của cha , cướp mất. Điều đau lòng hơn nữa là Lục Tân Nghĩa, cha của Lục Nghị Thần, con trai ngậm bồ hòn ngọt.
May mà Lục Nghị Thần hồ đồ, hơn nữa nhà ngoại của cũng thế lực, trực tiếp đưa kẻ đó tòa án quân sự. Vì chuyện , Lục Nghị Thần cũng trở mặt với cha ruột.
Ai, thật là mỗi nhà mỗi cảnh!
Không mất bao lâu, Viên Duy Thành trở về.
La Tiếu cùng đến nhà bí thư chi bộ và đội trưởng một chuyến. Hóa xe còn đồ lấy xuống, mỗi nhà hai chai rượu và một túi kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.
Đến nhà bí thư chi bộ cũng ở quá lâu, tặng quà, hàn huyên vài câu .
Đến nhà đội trưởng, vì đây La Tiếu ngoài Lục Nghị Thần , nhà họ Cao là duy nhất giúp đỡ cô, nên Viên Duy Thành nảy một ý tưởng.
Vì hỏi La Tiếu cùng về Bắc Kinh sống , và cô thẳng thừng từ chối.
Hàn huyên vài câu, đội trưởng hỏi một câu: “Tối nay ngủ ở ?”
Viên Duy Thành thẳng thắn : “Tối nay ngủ ở chỗ Lục Nghị Thần, là đồng đội của .”
Đội trưởng lúc mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì , còn định nếu thật sự thì cứ ở nhà một đêm.”
Viên Duy Thành xong chút cảm động, hiểu ý của đội trưởng: “Nghe La Tiếu lúc cô bé đến làng, ngoài đồng đội của là Lục Nghị Thần, các vị là gia đình duy nhất tay giúp đỡ. Là chú của La Tiếu, xin cảm ơn các vị.”