Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 113: Thạch Đầu đáng thương

Cập nhật lúc: 2025-11-14 09:13:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm nay trăng sáng vằng vặc, đường rõ. Cô nhanh, phát hiện vẫn luôn theo phía .

 

Cổng trạm xá đóng, nhưng vẫn để một cửa nhỏ để . Mấy phòng bệnh đều tắt đèn, La Tiếu cũng ngại gõ cửa phòng trực.

 

các phòng bệnh cũng chỉ một dãy, cô liền ngóng từng phòng. Số viện cũng nhiều.

 

Cuối cùng, ở ngoài một phòng bệnh, cô thấy tiếng ai đó đang thút thít. La Tiếu đẩy cửa , trong phòng ba giường bệnh, nhưng chỉ giường ở giữa là .

 

Một bóng nhỏ bé co ro, La Tiếu bỗng thấy đau lòng khôn xiết. Điều chẳng giống hệt tuổi thơ của cô kiếp ? Ba ngày nào cũng bận rộn, chẳng thời gian ở bên cô. Lúc đó công việc kinh doanh của họ lớn, trong nhà chỉ một giúp việc.

 

Cô giúp việc đó mỗi tuần đều về nhà một ngày. Nếu hôm đó ba ở nhà thì còn đỡ, nhưng phần lớn thời gian họ đều về muộn. Có một , đêm mưa sấm sét, lúc đó cô cũng chỉ lớn hơn Thạch Đầu bao nhiêu.

 

Lúc , cô cũng bất lực ôm chặt lấy thút thít như thế . Ngay lập tức, cô cảm thấy và Thạch Đầu thật sự chút đồng bệnh tương liên.

 

La Tiếu gõ nhẹ cửa, khẽ gọi: “Thạch Đầu.”

 

Thạch Đầu ngừng , nhưng dám cử động. Sợ bé hoảng, La Tiếu liền : “Thạch Đầu, đừng sợ, là chị La Tiếu đây.”

 

Thạch Đầu là La Tiếu, định đầu cửa, nhưng lẽ động đến vết thương , bé đau đến mức rên rỉ.

 

Trong lúc đó, La Tiếu giường bệnh. Vì vết thương ở lưng nên hôm nay Tiểu Thạch Đầu vẫn luôn sấp.

 

Thạch Đầu nức nở hỏi: “Chị La Tiếu, chị đến muộn thế ?”

 

La Tiếu nương theo ánh trăng lưng Thạch Đầu, thật sự đáng sợ. Cả lưng nổi đầy những bọng nước. Nhìn thấy chiếc quần bé đang mặc, cô hỏi: “Thạch Đầu, ngoài lưng , ở m.ô.n.g và chân bỏng ?”

 

Hỏi xong câu , La Tiếu cũng kìm nước mắt, thầm nghĩ Khổng Ngọc Như đúng là đồ hậu, thể ác độc như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-113-thach-dau-dang-thuong.html.]

 

Thạch Đầu chút ngượng ngùng : “Có một chút ạ, chị La Tiếu đừng lo.”

 

Sự hiểu chuyện của Thạch Đầu càng La Tiếu thêm đau lòng.

 

La Tiếu liếc phòng bệnh trống : “Thạch Đầu, cả của em ?”

 

Nghe La Tiếu hỏi, Thạch Đầu im lặng một hồi: “Cậu cả ngày mai còn , thể ở đây với em , nên lúc tối về làng . Mợ hai đưa họ Thắng Viễn bôi t.h.u.ố.c xong cũng về làng ạ.”

 

Cơn giận của La Tiếu bùng lên: “Vậy buổi tối cũng ai mang cơm cho em, ?”

 

Thạch Đầu lí nhí: “Buổi trưa em ăn no lắm , ạ.”

 

La Tiếu lấy từ trong gùi một ống tre, bên trong là cháo gà rau củ. Đây là món cháo cô nấu mấy hôm và cất trong gian, vốn định bữa khuya cho Thạch Đầu, nhưng xem giờ chỉ thể coi là bữa tối.

 

Cô hé cửa một chút để ánh trăng lọt phòng, đưa thìa cho Thạch Đầu: “Uống hết bát cháo .”

 

Đôi mắt Thạch Đầu vẫn còn ngấn lệ, trông càng thêm đáng thương.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Thạch Đầu khẽ : “Cảm ơn chị La Tiếu.”

 

Vì cả lưng đều là bọng nước nên bất tiện. La Tiếu lấy một chiếc ghế từ góc phòng cho bé. Chiếc ghế thấp hơn giường, vặn để đặt ống tre lên, như Thạch Đầu sẽ gắng sức.

 

Thấy Thạch Đầu bắt đầu ăn cháo, La Tiếu hỏi: “Thạch Đầu, hôm nay bác sĩ bôi t.h.u.ố.c cho em ?”

 

Tay múc cháo của Thạch Đầu dừng một chút, chút buồn bã : “Hôm nay bác sĩ bôi t.h.u.ố.c cho em một , nhưng mợ hai của em chỉ hai mươi đồng đó thôi, dùng hết thì thôi, bà sẽ lo nữa.”

 

 

Loading...