Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 488

Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:10:38
Lượt xem: 28

Tự tay nuôi nấng ra một người vô ơn, giờ đây Bạch Lão Tam quả thật đã nếm trải được cái cảm giác vừa tức vừa hận là như thế nào.

Thật sự anh ấy vô cùng hối hận.

Bởi vì ba anh em họ đã chịu khổ từ rất lâu rồi, cũng may anh hai gặp được Lý Trình Trình, cùng nhau kiếm tiền với cô nên cuộc sống của mọi người mới tốt hơn. Không thì, vẫn phải chịu khổ vì Bạch San San nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ta chưa bao giờ hỏi bọn họ kiếm tiền bằng cách nào, họ kiếm tiền trả giá bao nhiêu là m.á.u và nước mắt, Bạch San San lại chẳng thèm để tâm, trong lòng của cô ta chỉ có bản thân cô ta mà thôi.

Điều đó thật sự đã khiến họ hết sức thất vọng.

"Anh ba, bà dì bên cạnh anh là ai vậy?"

"Bà dì? Bạch San San, hay là cô cho rằng mình còn trẻ? Một người hơn ba mươi tuổi lại gọi người mới hai mấy tuổi là bà dì. Nếu mắt cô mù thì mau đến bệnh viện điều trị đi. Cô nhiều chồng cũ như vậy, mỗi người góp một ít là đủ tiền mổ rồi đó." Bạch Lão Tam nắm lấy tay Tang Tuyền xoay người rời đi, không để ý đến Bạch San San nữa.

Loại vô tâm như cô ta, có nói nhiều hơn cũng chẳng có tác dụng gì.

Bạch San San biết mình đã hoàn toàn mất đi anh ba, dù cô ta vẫn luôn đề phòng, không muốn cho anh ba có bạn gái, nhưng lâu nay anh ấy vẫn không về, cô ta có muốn đề phòng cũng chẳng được. Giờ cuối cùng, anh ba cũng có bạn gái.

"Người ban nãy..." Tang Tuyền chần chờ mở miệng. Nếu bọn họ là anh em ruột thì chắc hẳn không nên có mâu thuẫn căng thẳng như vậy chứ nhỉ!

Nhưng khi cô ấy nhớ đến tình huống của mình, lại cảm thấy hết sức bình thường. Bởi vì sau khi ly hôn trở về nhà mẹ đẻ, anh trai với chị dâu còn không cho mình bước vào nhà. Mà điều này chắc hẳn cũng giống như tình huống giữa Bạch San San và Bạch Lão Tam!

Người trong nhà lại chẳng bằng nổi người dưng nước lã, Hoàng Tú Lan và Bạch Lão Tam cho cô ấy thuê nhà, mẹ của Hoàng Tú Lan còn chia sẻ cách kiếm tiền với mình. Giờ cô ấy đã có tiền, có thể nuôi sống chính mình.

Nhà mẹ đẻ còn không cho cô ấy bước vào nhà thì sao có thể giúp mình nhiều như vậy cơ chứ!

"Người ban nãy là Bạch San San, là em gái cùng mẹ khác cha với anh. Trước đó, anh không ở nhà nên không biết chuyện này. Về sau khi anh trở về thì anh cả và anh hai có báo cho anh. Hình như cô ta không thích bọn anh cho lắm, cứ muốn phá hoại hạnh phúc của bọn anh. Trước kia, cô ta còn định phá hoại hôn nhân của anh cả với anh hai. Sau này, nếu cô ta có tìm em thì em cứ mặc kệ là được. Hai chị dâu đều làm lơ Bạch San San, cô ta cũng không dám đi tìm hai chị ấy, càng để ý thì cô ta càng được nước lấn tới thôi"

Bạch Lâm Sơn kể sơ qua chuyện của Bạch San San cho Tang Tuyền nghe, dù sao mình và cô ấy vẫn chưa thân thiết cho lắm, tốt nhất không nên để Bạch San San nói xằng nói xiên rồi...

Dù gì họ cũng chỉ mới quen chưa bao lâu, giữa hai người vẫn chưa tin tưởng nhau nhiều, cũng chẳng đến mức nếu không phải đối phương thì không được. Khác với anh cả, anh hai và hai người chị dâu, họ đã hình thành ăn ý với nhau sau bao nhiêu năm kết hôn, không gì có thể phá nổi. Mấy câu nói râu ria kia của Bạch San San cũng sẽ không ảnh hưởng đến họ.

Nhưng Bạch Lão Tam sợ Tang Tuyền sẽ suy nghĩ nhiều về mấy lời nói kia của Bạch San San, cũng sợ Bạch San San sẽ đi nói xằng nói xiên về những điều mà Tang Tuyền đã trải qua. Tuy chính cô ta cũng nằm trong tình huống như vậy, nhưng lại chẳng ảnh hưởng đến việc cô ta đi tám chuyện người khác.

Bạch Lão Tam không muốn vì đôi câu vài lời của Bạch San San mà Tang Tuyền phải suy nghĩ nhiều.

Tang Tuyền gật đầu nói: "Em biết rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-488.html.]

Cô ấy và Bạch San San chắc hẳn sẽ không có cơ hội để gặp nhau, cô ấy thì ở trong thôn nhà mẹ đẻ của Hoàng Tú Lan, còn Bạch San San thì không biết cô ấy ở đâu nên càng không thể đến gặp nhau được.

Sau khi đưa Tang Tuyền trở về, Bạch Lão Tam cũng về nhà. Giờ giao thông trong thôn đã cực kỳ tiện lợi, anh ấy cũng không ở trong ký túc xá do đơn vị cung cấp, mà vẫn ở trong nhà của mình.

Nơi này là biệt thự do anh cả và chị dâu xây cho mình, bỏ hoang ở đó thì cực kỳ đáng tiếc.

Bạch Lão Tam về nhà tắm rửa gội đầu, vệ sinh sạch sẽ thoải mái xong bèn đi tìm anh cả với chị dâu ở sát bên. Lý Trình Trình đang ngồi trên sofa đọc báo, giờ cô chỉ cần làm bà chủ đưa ra chỉ đạo là được, hoàn toàn không cần phải nhúng tay vào nữa.

Lý Trình Trình thấy Bạch Lão Tam tới thì cười nói: "Em cứ tự nhiên đi!"

Bạch Lão Tam đi đến đối diện Lý Trình Trình rồi ngồi xuống nói: "Chị dâu, hôm nay em đi dạo ở công viên thì gặp Bạch San San."

"Chẳng phải chuyện đó rất bình thường sao? Nơi này chỉ to như vậy, sao có thể không chạm mặt nhau cả đời được." Lý Trình Trình cười hỏi: "Sao? Thấy Bạch San San ly hôn mấy lần nên đau lòng à? Hay lại định ôm hết mọi việc vào mình như trước? Chị nói cho em biết, Bạch San San cực kỳ hỗn láo, chỉ biết vì lợi ích của bản thân, mọi thứ đều do mấy người chiều mà ra. Cuộc sống trước đây khổ biết bao nhiêu, lúc mọi người còn không có cơm mà ăn, riêng tiền tiêu vặt một tháng của cô ta đã mười lăm đồng..."

Lý Trình Trình nhắc đến Bạch San San thì chẳng thèm nể nang gì, cô ta là cô gái được nuông chiều nhất trong thôn, không có cha mẹ, chỉ có ba người anh trai. Họ đều nuông chiều cô ta như mệnh. Mọi người cùng là nhà nông, nhưng Bạch San San lại chưa từng xuống đồng hay làm việc nhà. Còn nguyên chủ của cô đã phải làm việc từ khi còn bé, đến nước còn không đủ uống, càng đừng nói tới việc no bụng, chỉ có thể tự dựa vào bản thân đi tìm đồ ăn bên ngoài, cố gắng mà sống sót.

Cô cũng không sợ Bạch Lão Tam tức giận, giận cứ giận, cùng lắm là từ mặt anh cả, chị dâu như Bạch San San thôi, Lý Trình Trình cũng chẳng cần.

Vả lại, cô còn nhỏ hơn Bạch Lão Tam, anh ấy có muốn nhận cô làm chị dâu hay không cũng không sao cả.

Bạch Lâm Sơn lắc đầu: "Không có, sau này em cũng sẽ mặc kệ chuyện của cô ta. Cô ta thật sự là một người chỉ biết nghĩ cho mình. Hôm nay, cô ta còn trách cả em, lâu rồi không gặp, vừa gặp thế mà đã..."

Bạch Lão Tam không có nói tiếp, dù sao cậu ta cũng đã biết Bạch San San là loại người nào. Người ta đã có người nhà của mình, sau này cũng không cần thiết phải qua lại nữa.

Bạch Lão Đại không ở nhà nên Bạch Lão Tam chỉ ngồi một chút rồi về, vì anh ấy không biết nói gì với Lý Trình Trình, tán dóc ư? Hình như họ chưa thân đến mức đó.

Có điều, Bạch Lão Đại và Lý Trình Trình quả thật đã đối xử rất tốt với anh ấy, dàn xếp hết mọi chuyện của mình một cách thỏa đáng khiến anh ấy vô cùng biết ơn. Đó cũng là lý do tại sao Bạch Lão Tam có thể yên tâm lăn lộn bên ngoài nhiều năm như vậy, vì anh ấy biết trong nhà sẽ có người sắp xếp thỏa đáng mọi chuyện.

Nhìn trong nhà, lại ngó sang thôn bản sinh sống hiện nay, đều là những chuyện mà mọi người không dám nghĩ đến. Chẳng ai ngờ, họ lại có thể trải qua một cuộc sống như vậy cả!

Bạch Lão Đại đi dạo một vòng rồi trở về, dù có tiền, nhưng anh cũng không bỏ đất hoang vì Lý Trình Trình thích ăn trái cây do nhà trồng.

Dưa hấu, dưa chuột, cà chua... Lý Trình Trình đều thích ăn chỉ cần là đồ do nhà mình trồng. Hơn nữa, địa thế nhà họ cũng cao nên thiếu nước, không thể trồng lúa nước, chỉ có thể trồng mấy thứ này. Vả lại, Lý Trình Trình cũng thích ăn mấy loại củ quả ấy.

Chỉ cần cô thích ăn thì anh có đến một trăm loại, không có thì có tìm cả đời cũng cho cô ăn được thứ mình thích.

Hy vọng kiếp sau, ở một thế giới cũng có thể gặp được cô. Anh quả thật không dám nghĩ đến việc cô chung sống với một người khác ở thế giới khác thì không biết mình sẽ như thế nào.

Anh là một người tham lam, vừa muốn có cô ở cả kiếp này và cả kiếp sau nữa.

Loading...