Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 487
Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:10:37
Lượt xem: 26
Đồng chí nữ mà Bạch Lão Tam xem mắt tên là Tang Tuyền, năm nay hai mươi tám tuổi, sinh cho chồng trước hai đứa con trai và một cô con gái. Sau khi ly hôn, cả nhà chồng trước đã giành lại hết ba đứa nhỏ, không cho cô ấy nuôi nấng đứa nào.
Bây giờ, Tang Tuyền cũng không lo lắng cho mấy đứa nhỏ lắm. Bởi vì, chồng trước và cô gái trong thành phố kia vẫn chưa ổn định. Đợi đến khi mẹ kế gả vào, lại có bầu đứa con khác, tình huống của ba đứa nhỏ chắc hẳn sẽ trở nên khó khăn.
Có điều, lúc ấy chúng cũng lớn. Nếu mẹ kế muốn bắt nạt chúng thì chúng có thể chạy, không cần thiết phải đứng ở đó mặc mẹ kế đánh đập chửi rủa.
Nhưng chồng trước có thể kết hôn với cô gái trong thành phố kia hay không còn chưa chắc, giờ đã quan tâm đến chuyện này thì hơi sớm. Đợi đến ngày hôm sau sau khi Tang Tuyền rời khỏi thôn, mọi người mới phát hiện nhà cô ấy ở đã cháy và trở thành một đống đổ nát khiến họ thổn thức không thôi.
Đàn ông lên thành phố dọn gạch, chưa thăng quan tiến chức phát tài đã muốn đổi vợ, chẳng biết là quá tự tin về bản thân hay là không biết tự lượng sức mình nữa. Dọn gạch trong thành phố thì một ngày có thể kiếm được mấy đồng chứ, có vậy thôi đã huênh hoang rồi.
Còn có bà mẹ chồng kia nữa, giành nuôi ba đứa nhỏ không nhường cho người ta một đứa. Hay là cảm thấy mình có thể sống lâu trăm tuổi, có thể nuôi nấng chúng lớn khôn?
Nhưng giờ mẹ của mấy đứa trẻ đã mất, tất cả mọi người đều cảm thấy đáng tiếc, quả thật là không công tốn sức sinh ba đứa con cho gia đình người ta mà chính mình lại chẳng nhận được cái gì. Có điều, họ lại không biết Tang Tuyền đã rời khỏi nơi này và bắt đầu một cuộc sống mới.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tang Tuyền ở lại trong thôn nhà mẹ đẻ của Hoàng Tú Lan mới biết được mọi người ở đây đều làm ra tiền, không giống như nhà mẹ đẻ hay nhà chồng của cô ấy, hoàn toàn không biết đến những cách kiếm tiền ấy.
May mà sau khi ly hôn Tang Tuyền mới biết được những cách kiếm tiền đó, không thì chỉ với những cách làm ra tiền ấy, dù có ly hôn thì những người trong nhà chồng cũng sẽ không thả cô ấy rời đi.
Sau đó, Tang Tuyền đã đi theo mẹ của Hoàng Tú Lan để kiếm tiền. Giờ vừa hay là đầu xuân năm mới, trên núi có rất nhiều rau dại, chỉ cần chịu khó đi hái là có thể kiếm được tiền.
Bên nhà mẹ đẻ và nhà chồng cũ của cô ấy đều có rau dại, nhưng Tang Tuyền không dám đi vào ban ngày, vì sợ bị người ta nhận ra. Song, cô ấy vẫn chọn đi vào buổi tối, cầm đèn pin đi thì dù bị người khác thấy cũng không sợ.
Bởi vì, người sợ sẽ là người khác.
Một người "đã chết" lại xuất hiện trước mặt mọi người vào buổi tối thì họ sẽ chỉ cho rằng cô ấy quay lại để trả thù. Mà như vậy, còn có thể dọa đám người nhà chồng cũ của cô ấy.
Nhưng tiếc là Tang Tuyền đi mấy buổi tối liền vẫn không gặp được người nhà chồng cũ hay nhà mẹ đẻ. Hơn nữa, cô ấy cũng lặng lẽ chú ý đến con mình. Nếu có cơ hội, Tang Tuyền chắc chắn sẽ dẫn mấy đứa nhỏ đi, không thì chúng sẽ chẳng thể có được một cuộc sống tốt đẹp dưới bàn tay của người cha ruột và bà mẹ kế.
Vả lại, một gia đình như vậy cũng không thể nuôi dạy được con trẻ nên người. Cuộc đời của những đứa trẻ chắc chắn sẽ bị hủy hoại trong tay bọn họ.
Lúc sau, Bạch Lão Tam đi đến cục cảnh sát nhận việc. Năm xưa, đồng nghiệp của cậu ta bị phân đến cục cảnh sát, giờ cậu ta cũng được phân đến cục cảnh sát. Khoác trên mình bộ đồng phục phẳng phiu khiến cậu ta trông cực kỳ phong độ, ai nhìn cũng xao xuyến.
Khi Bạch Lão Tam mặc đồng phục về nhà thì bị người trong thôn thấy, họ đều bước tới hỏi thăm cậu ta đã có bạn gái chưa, muốn tìm một người bạn đời thế nào. Bạch Lão Tam khẽ cười nói với mọi người bản thân đã có bạn gái, không cần mọi người phải lo lắng cho mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-487.html.]
Cậu ta biết sau khi mình đi làm, chắc chắn sẽ có rất nhiều người giới thiệu bạn gái cho mình nên mới vội vàng xem mắt để chọn ra bạn đời. Mọi người chỉ biết giới thiệu bạn gái cho cậu ta, chứ không bao giờ tìm một cách đàng hoàng. Nhưng Hoàng Tú Lan lại khác, chị ấy chắc chắn sẽ tìm một cô em dâu dễ chung sống không đặt điều thị phi với mình, nên tất nhiên sẽ nghiêm túc hết mình.
Mỗi một đồng chí đến xem mắt với Bạch Lão Tam đều đã được Hoàng Tú Lan điều tra, ít nhất sẽ không có vấn đề. Nhưng những người trong thôn thì chỉ muốn kéo gần mối quan hệ với anh ấy, lôi kéo làm quen, còn có thật lòng hay không thì chưa biết.
Sau khi Bạch Lão Tam đi làm, chỉ có chủ nhật mới rảnh, bèn hẹn gặp Tang Tuyền ở trong thành phố. Bởi vì ở trong thành phố có rất nhiều chỗ chơi, có thể đi dạo trong công viên hoặc đi dạo phố rồi ăn chút gì đó. Trong trấn không có rạp chiếu phim, muốn xem phim phải lên thị trấn, khi nào rảnh có thể lên thị trấn xem phim.
Khi Bạch Lão Tam và Tang Tuyền đi dạo trong công viên lần thứ tư đã gặp được Bạch San San cũng đang đi dạo với đàn ông ở đó. Bạch San San nhìn thấy Bạch Lão Tam cũng hết sức bất ngờ.
Ban đầu, cô ta còn cho rằng mình hoa mắt, sau đó nhìn kỹ lại vài lần mới dám chắc là anh ba của mình.
Vì thế, Bạch San San đã bảo người đàn ông đi cùng đến quán ăn chờ mình, mình đi vệ sinh một chút, lát nữa sẽ đi tìm anh ta sau. Bạch San San dụ người đàn ông kia rời đi mới đi tìm Bạch Lão Tam. Sau đó, cô ta đi đến trước mặt Bạch Lão Tam, khó chịu hỏi: "Anh ba, anh trở về lúc nào thế? Sao anh về mà không tìm em?"
"Tôi tìm cô làm gì?" Bạch Lão Tam cũng cực kỳ khó chịu, nhớ đến những chuyện mà cô ta đã làm thì lại bực mình: "Cô làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình, giật chồng người khác có nói với tôi không? Cô cho rằng tôi không biết chuyện của cô với Chu Hữu Tường hả? Còn chưa ly hôn đã dan díu với Cát Thiên Minh, sao trước đây tôi lại không phát hiện ra cô là người như vậy nhỉ? Nếu biết thì dù có vứt tiền đi tôi cũng không nuôi cô đâu."
Trước đây, tiền bạc trong nhà đều ưu tiên dành cho một mình Bạch San San, ăn ngon mặc đẹp, tất cả đều để phần hết cho cô ta, không ngờ cuối cùng lại nuôi nấng cô ta trở nên như vậy.
"Anh ba..." Bạch San San vô cùng bất ngờ, anh ba vừa gặp mình không phải quan tâm hỏi han, mà là trách móc mình.
"Đừng gọi tôi là anh ba, có phải cô cũng muốn cắt đứt quan hệ với tôi như đã làm với anh hai không?" Trước đây, anh ấy yêu thương cô ta bao nhiêu thì giờ lại hối hận bấy nhiêu, quả thật là không đáng tý nào.
Nếu đối xử tốt với mình thì mình cũng sẽ không hối hận nhiều như vậy.
Bạch San San biết, đến cả anh ba cũng đã từ bỏ mình, nhưng cô ta chỉ cảm thấy tức giận chứ không buồn, vì giờ cô ta đã có cha ruột. Trước đây, có ba người anh nuôi mình, giờ đã có cha ruột nuôi, cuộc sống của cô ta tốt như vậy thì sao có thể đau buồn được?
"Anh ba, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Nãy giờ em chưa làm gì có lỗi với anh mà? Tuy em đã làm tổn thương rất nhiều người, nhưng em đã làm gì tổn hại tới anh đâu!" Chu Hữu Tường, Cát Thiên Minh và những người bạn trai từng bị cô ta đá còn chưa nói gì, anh nói cái gì chứ?
"Đừng gọi tôi là anh ba, cô có phải em gái tôi không còn chưa biết được đâu!" Cha mẹ đã qua đời nên chuyện này cũng không thể đi đối chứng được.
An Thanh Hoa từng quen với ông Hạ thì lẽ nào Bạch San San sẽ là con của ông ấy và An Thanh Hoa ư? Không thể là con nuôi của An Thanh Hoa sao?
Trước đây, họ cũng không thấy An Thanh Hoa mang thai thì sao họ biết được?
"Anh ba..." Bạch San San không ngờ giờ anh ấy không những ghét mình mà còn không thể chấp nhận nổi việc chảy chung dòng m.á.u với cô ta nữa.
Bạch Lão Tam nén cơn giận xuống nói: "Nếu biết sẽ dạy ra một người như cô thì trước đây tôi đã không gửi tiền trợ cấp về nhà, nuôi cho cô trắng trẻo mập mạp, không ngờ cô lại đền đáp chúng tôi như vậy."