Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 485

Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:10:33
Lượt xem: 17

Bạch lão tam đã có ý định kết hôn, vậy đương nhiên là muốn tìm một người có thể chung sống lâu dài, nắm tay nhau cùng nhau đi nốt quãng đời còn lại, hơn nữa đối tượng anh ấy tìm không giống như những người khác, nếu để Bạch San San biết còn không biết cô ta sẽ nói móc đối phương thế nào đâu!

Trước lúc anh cả và Lý Trình Trình bên nhau, Bạch San San cũng chướng mắt chị dâu cả, cũng châm chọc nói móc chị dâu cả, sau đó cũng ghét bỏ dáng người chị dâu hai. Bạch San San luôn luôn tìm được cách để đả kích đối phương, chờ đến lúc anh ấy kết hôn, chắc chắn Bạch San San sẽ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, bởi vì đối tượng anh ấy xem xét đến có hơi đặc biệt.

Ly dị hoặc chồng mất anh ấy đều có thể chấp nhận, chỉ cần người tốt là được.

Nhưng mà người không hiểu thì phỏng chừng sẽ cảm thấy anh ấy điên rồi.

Anh ấy thật sự không nghĩ đến chuyện tìm người trẻ tuổi, những người mới mấy hai mươi tuổi đó dù họ đồng ý thì anh ấy cũng không cần, tuổi tác chênh lệch quá nhiều là không có trách nhiệm với đối phương.

Anh ấy có thể chấp nhận chênh nhau lớn nhất là mười tuổi, nhiều hơn một tuổi cũng không được, cho dù không được thì anh ấy cũng sẽ không thay đổi điều kiện, bây giờ anh ấy có cháu trai cháu gái, ở với nhau là có ba người rồi, anh ấy cũng không cần có đứa con của chính mình.

Trong khoảng thời gian ăn tết, phần lớn mọi người trong thôn đều đi chúc tết người thân, cho nên mấy ngày liên tục, thôn An Cư đều rất náo nhiệt, thôn An Cư là thôn có điều kiện tốt nhất nên thôn nào cũng hâm mộ bọn họ, cho nên những họ hàng dù ở xa cũng đến nhà người thân ở thôn An Cư chúc tết.

Mẹ của ba anh em nhà họ Bạch cũng chính là nhà mẹ đẻ của An Thanh Hoa bên kia, thật ra nhiều năm nay bên kia không qua lại gì với bên này rồi, nhưng sau khi Lý Trình Trình có tiền, bọn họ lại quay lại, chẳng qua lúc bọn họ đến, Lý Trình Trình nhờ người đưa toàn bộ đồ bọn họ đem đến trả về không thừa, không thiếu, cũng không hơn dù chỉ một chinh một cắc, cô muốn nói với bọn họ: bên này không muốn qua lại với họ.

Cho nên sau đó bên kia cũng không đến để tự chuốc lấy nhục nữa.

Dù sao thì năm đó bọn họ chịu khổ như vậy mà bên kia không cho nổi một củ khoai lang đỏ, một củ khoai tây, nếu bên kia cho thì đương nhiên bọn họ sẽ đền ơn đáp nghĩa, có qua có lại, nhưng mà người ta lại ngại mấy đứa nhỏ nhà họ Bạch là gánh nặng nên chưa từng xuất hiện.

Cho nên hiện tại cũng đừng trách anh em nhà họ Bạch bọn họ lạnh nhạt vô tình.

Tháng giêng năm mới, Hạ Vân Lai và Bạch Thư Yên cũng kết hôn, nhưng họ không thông báo cho người trong thôn, cũng không mời người trong thôn, bởi vì họ sợ sau khi thấy Hạ Vân Lai những thôn dân sẽ kể cho cha và mẹ kế của anh ấy.

Hạ Vân Lai lái xe đến thôn An Cư, lặng lẽ đón Bạch Thư Yên đi, xe ra khỏi thôn An Cư, nhà Bạch Thư Yên mới nổ pháo, mọi người đều không biết rốt cuộc Bạch Thư Yên gả cho ai, sau đó người nhà họ Bạch mới đến huyện thành tham gia hôn lễ của Hạ Vân Lai và Bạch Thư Yên, ngày hôm sau nhà Bạch Thư Yên lại làm tiệc rượu ở trong thôn.

Mọi người không thấy đối tượng của Bạch Thư Yên lần nào, chuyện chung thân đại sự của Bạch Thu Yên cứ như vậy mà được giải quyết.

Cũng có người hỏi thăm đối tượng của Bạch Thư Yên là ai, nhà họ Bạch đều nói là bạn học cũ của Bạch Thư Yên, hai người họ đã quen biết nhiều năm, cảm thấy đối phương khá tốt, cho nên lựa chọn kết hôn với nhau.

Đương nhiên bọn họ cũng biết mẹ kế của Hạ Vân Lai không phải dạng vừa, trước kia thiếu chút nữa là bà ta đánh c.h.ế.t Hạ Vân Lai, cha của Hạ Vân Lai là cái loại đầu chỉ có đàn bà, hoàn toàn không để ý đến con trai mình, cho nên mẹ kế của Hạ Vân Lai mới được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, đương nhiên là bọn họ không thể để cho bên kia biết thành tựu bây giờ của Hạ Vân Lai, bằng không chắc chắn bên kia sẽ không màng liêm sỉ mà đến cửa, ép Hạ Vân Lai đưa hết tài sản cho đứa em trai cùng cha khác mẹ kia.

Vì thế Bạch Thư Yên có thể thuận lợi gả cho Hạ Vân Lai bọn họ rất vui mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-485.html.]

Hết tết rồi mọi người ai phải làm việc thì làm việc, ai phải đi học thì đi học, Bạch Lão Tam còn chưa đến lúc phải đi cho nên vào trong núi đi dạo.

Chờ đến khi đi làm sẽ không có nhiều thời gian như vậy nữa.

Lý An An bên kia.

Mạnh Thanh Thanh hỏi thăm nhiều nơi cuối cùng cũng đã thành công giúp Lý An An nhận nuôi hai bé gái, một đứa đặt tên là Lý Minh Tinh, đứa còn lại là Lý Minh Nguyệt, ý ví hai cô bé ấy giống như là mặt trăng và ngôi sao trên trời vậy, bọn họ kỳ vọng rất cao vào hai cô bé.

Biết Lý An An không có kinh nghiệm nuôi trẻ nên Mạnh Thanh Thanh mời một thím ở trong thôn An Cư đến trông trẻ, thời điểm này tiền lương một tháng một trăm đã là nhiều rồi, trong nhà có tiền chống đỡ được vậy nên thuê người cho Lý An An được nhẹ nhàng hơn.

Lý An An muốn bồi dưỡng hai đứa nhỏ để hai đứa nó có thể thành công lọt vào mắt xanh của Lý Trình Trình, cho nên cô ta còn cùng với bảo mẫu đưa Lý Minh Tinh và Lý Minh Nguyệt đến tòa nhà nghệ thuật do Lý Trình Trình xây cho mọi người để nghe kể chuyện, nghe nhạc và xem người ta học khiêu vũ.

Tuy rằng nhận nuôi là hai bé gái nhưng cũng không thể kém con của Lý Trình Trình quá nhiều, cô ta muốn hai đứa con của mình phải ưu tú hơn con của Lý Trình Trình mới được.

Người của nhà họ Lý, nhất là những cô dì chú bác, sau khi biết Lý An An nhận nuôi hai đứa nhỏ thì trong lòng đều cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Nếu Lý An An không lấy chồng không sinh con thì sau này nhà và tiền của cô ta sẽ thuộc về con của bọn họ, kết quả Lý An An lại lập tức nhận nuôi hai bé gái, đến lúc đó không còn phần của bọn họ nữa rồi.

Nghe thấy lời phản đối của mọi người Lý An An cảm thấy buồn cười, may mắn mẹ của cô ta giúp cô ta nhận nuôi hai đứa nhỏ, nếu không sau này cô ta c.h.ế.t thì tài sản của cô ta sẽ bị anh em họ lấy đi chia cho con của họ.

Lý An An mắng thẳng mặt bọn họ, cô ta muốn nhận con nuôi thì nhận, muốn nuôi mấy đứa thì nuôi, chỉ cần cô nuôi chúng nó tốt thì không ai có tư cách quản chuyện của cô ta.

Những người đến cửa phản đối cuối cùng đều bị mắng đến muối mặt mà ra về, Lý An An đã nhận con nuôi xong bọn họ có phản đối cũng không có tác dụng gì, nếu lúc vừa nhận được tin tức đã lập tức ra tay, nhiều người nhiều lời nói về mấy mặt xấu khi nhận con nuôi thì có lẽ còn có thể ngăn cản, nhưng bây giờ mọi chuyện đã xong rồi, có ngăn cản cũng không để làm gì nữa.

Lý An An cũng cảm thấy may mắn bản thân có hai đứa con gái, nếu không chắc chắn tài sản của cô ta sẽ bị mấy người kia xâu xé chia đi. Nhìn cô ta tiêu tiền, nhìn cô ta ăn uống, hẳn là bọn họ đều đang đau lòng đấy nhỉ? Bởi vì cái cảm giác này giống như là cô ta đang ăn tiêu bằng tiền của bọn họ vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sang năm mới không bao lâu, bà cụ Triệu Hiểu Nga của nhà họ Lý đã qua đời, sau khi Lý Minh Sơn qua đời, ông ta được an táng ở cạnh Ngô Tú Châu, Triệu Hiểu Nga không muốn kiếp sau còn phải dây dưa với Lý Minh Sơn nữa nên không cho bọn nhỏ hợp táng bà ấy với Lý Minh Sơn, bà ấy muốn được chôn một mình trên một ngọn núi, hy vọng kiếp sau không phải gặp lại Lý Minh Sơn nữa.

Chuyện nhỏ có thể không cần đi nhưng hiếu hỉ là việc lớn cần phải đến, tuy nhiên Lý Trình Trình không tự mình qua mà để Bạch lão nhị đi viếng hộ cô, thay mặt cô đi là được rồi, dù sao không phải chỉ mình cô như vậy, có nhiều người cũng nhờ người ta đi viếng hộ mà.

Lý Trình Trình không muốn gặp mấy người nhà họ Lý, cả gia đình nhà họ Lý không có ai tốt cả, cùng lắm thì được có Triệu Hiểu Nga và Mạnh Thanh Thanh hơi tốt một chút vì không bắt nạt Lý Trình Trình.

Chuyện Lý An An nhận nuôi hai bé gái, Lý Trình Trình cũng có nghe nói, nếu đời này Lý An An không kết hôn vậy nhận nuôi hai đứa bé cũng khá tốt, sẽ không phải chịu cảnh cô độc như bác sĩ Quách.

Chẳng qua cô không biết người ta đang nhăm nhe con trai của cô mà thôi.

Loading...