Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 361
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:11:13
Lượt xem: 18
"Đây là em họ tôi Tiểu Khiết." Trình Nhã cũng không nói cho Lôi Minh biết tên thật của Quý Khiết, bởi vì sợ người ta liên tưởng đến bà dì ba nhà họ Quý rồi tiếp cận Quý Khiết, dù sao ai mà chẳng muốn leo lên trên.
Sau đó Trình Nhã nói với Quý Khiết: "Tiểu Khiết, đây là Lôi Minh, bác sĩ Lôi làm trong bệnh viện của bọn chị, trước kia học trung y trong đại học trung y, thi đỗ vào bệnh viện, mặc dù bây giờ còn chưa tốt nghiệp nhưng năng lực làm việc của bác sĩ Lôi rất tốt, thi đỗ các giấy chứng nhận rồi, viện trưởng mong ngóng đào người về đây lắm."
"Chào bác sĩ Lôi." Quý Khiết mỉm cười với Lôi Minh, có thể được bà nội cô ấy chọn trúng đã chứng tỏ người này cực kỳ có năng lực.
"Chào Tiểu Khiết, rất vui khi được làm quen với cô." Lôi Minh hơi xấu hổ vẫy tay với Quý Khiết.
Trình Nhã kéo Quý Khiết đi qua Lôi Minh, đi tới một khoảng đủ xa rồi, Quý Khiết còn hiếu kỳ ngoài lại nhìn, thấy Lôi Minh cũng quay đầu lại, ánh mắt hai người chạm nhau giữa không rung, Quý Khiết đột nhiên ngại ngùng đỏ cả mặt.
Quý Khiết vội quay đầu đi, tò mò hỏi: "Trình Nhã, bác sĩ Lôi vừa nãy thích chị phải không? Nếu không sao anh ấy lại chào hỏi với chị?"
"Mọi người đều cùng làm việc, gặp nhau chào hỏi không phải rất bình thường sao? Lôi Minh không thích chị đâu, em đừng có nói mò! Có điều nếu em ưng Lôi Minh rồi, em có thể theo đuổi người ta, nhưng mà chị cảm thấy độ khó cực kỳ lớn, em không biết đấy thôi, bình thường có không biết bao nhiêu bệnh nhân muốn giới thiệu con gái mình cho anh ấy, chị mới đến bệnh viện làm việc chưa được bao lâu mà đã nhìn thấy có rất nhiều người muốn giới thiệu đối tượng cho bác sĩ Lôi rồi, có cô gái còn cố ý giả vờ bị bệnh, chỉ đích danh muốn bác sĩ Lôi tới khám cho họ! Sau đó bệnh viện có quy định bằng văn bản rõ ràng, không cho phép làm phiền bác sĩ làm việc, nếu không sau này không được tới bệnh viện nhà họ Quý khám bệnh nữa, từ đó tình hình mới tốt hơn đôi chút."
"Em không thích anh ấy đâu! Em chỉ cảm thấy anh ấy thích chị mà thôi!" Quý Khiết xấu hổ nói, sao chuyện gì cũng kéo hết lên người cô ấy vậy.
Vừa rồi nhìn thoáng qua, bác sĩ Lôi thực sự khá đẹp trai nhưng ông bà nội cô ấy sẽ không đồng ý để cô ấy tự tìm đối tượng, vì thế không nên tự tìm phiền phức không cần thiết cho bản thân mình.
Lôi Minh cứ thế nhìn bóng lưng đi xa dần của Trình Nhã và Quý Khiết, trên mặt nở nụ cười trông ngóng.
Gió mùa hè mang theo hơi nóng, tóc Quý Khiết và Trình Nhã chưa qua bao lâu đã được thổi khô, Quý Khiết buộc tóc gọn lên, nằm trên giường Trình Nhã, nhìn Trình Nhã ngồi trên bàn học đọc sách, cô ấy hiếu kỳ hỏi: "Trình Nhã, không phải chị đã tốt nghiệp, có việc làm rồi sao? Sao còn phải đọc sách nữa?"
"Bởi vì phải thường xuyên làm bài kiểm tra, mặc dù kiểm tra không qua sẽ có cơ hội kiểm tra lại nhưng nếu như kiểm tra lại mà vẫn không qua thì có thể bị đá đ.í.t về nhà, công việc không đại diện cho bát cơm cầm chắc trên tay!" Trình Nhã nói.
Ban đầu cô ấy cũng tưởng đi làm rồi thì sẽ không vất vả thế nữa, không ngờ tới còn mệt hơn cả đi học, trước đó chỉ cần học là được rồi, bây giờ thì phải làm việc cộng học hành, có điều cô ấy cũng biết càng nỗ lực sẽ càng hạnh phúc, muốn làm tốt công việc thì chỉ có không ngừng nỗ lực và học tập, mà những cuốn sách này đều là do điều dưỡng trưởng đề cử các cô đọc, chẳng lẽ còn có vấn đề gì chắc?
Quý Khiết trở mình, nằm sấp lên giường, hai tay chống má: "Nhà họ Quý, nhà họ Trình chỉ có mình chị theo ngành y, sau này chắc chắn bà nội sẽ giao bệnh viện cho chị quản lý."
Trình Nhã giơ tay vén tóc ra sau tai: "Bây giờ còn sớm lắm."
"Sớm gì mà sớm? Bà nội sắp bảy mươi đến nơi rồi, chị cảm thấy bà sẽ làm tiếp sao? Không sắp xếp chuyện này ổn thỏa từ sớm, đến lúc đó vài người nào đó có lòng tham bị kích thích, còn không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu." Nhà họ Trình và nhà họ Quý là hai gia tộc lớn, tiền nhiều, người cũng nhiều, người có lòng tham cũng càng nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-361.html.]
Trình Nhã nói: "Chị không cưỡng cầu những chuyện đó, nếu như bà dì ba thực sự giao bệnh viện cho chị, chị sẽ quản lý cẩn thận, nếu như không giao cho chị, chị sẽ làm việc tử tế, lẽ nào người khác còn có thể đá chị ra sao?"
Một lát sau Trình Nhã tò mò hỏi: "Bây giờ Quý Tình sao rồi?"
Quý Tình thật đúng là thứ ăn cháo đá bát, trước đó chuyện cô ta không phải là cháu gái ruột của nhà họ Quý còn chưa lộ ra, làm gì có ai đối xử không tốt với cô ta? Nhưng cô ta lại muốn vứt Quý Bằng đi trước rồi hủy diệt Quý Lãng để mọi người cho cô ta trở thành người thừa kế duy nhất.
Cô ta không làm những chuyện kia thì còn có thể thừa kế một phần, nhưng cô ta lại muốn hết toàn bộ.
Thật đúng là lòng người không đủ rắn nuốt voi, bây giờ làm thành thế này, cô ta cũng tự mình chuốc lấy.
"Ăn cơm tù hai năm, bây giờ về chỗ cha mẹ ruột của cô ta rồi, giờ cô ta theo họ cha ruột mình, đổi tên thành Đoàn Tình Tình, bà nội em còn phái người theo dõi cô ta, sợ cô ta lại quậy ra chuyện gì đó, thực ra trông cô ta cũng không xấu, lại còn được nhà họ Quý dạy dỗ nhiều năm như thế, chỉ cần cô ta cụp đuôi yên phận, làm người tử tế, cuộc sống của cô ta sẽ không kém, chỉ sợ cô ta tự mình muốn c.h.ế.t thôi." Quý Khiết thở dài bất đắc dĩ, không ngờ tới người làm em gái mình mười mấy hai chục năm lại là người bị người khác ôm tới tráo đổi.
"Em cảm thấy cô ta có thể yên phận làm người sao? Nếu cô ta là người biết điều, an phận, cô ta sẽ không làm ra mấy chuyện đó." Trình Nhã bĩu môi: "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời! Bà dì ba phái người giám sát cô ta chẳng phải vì đã quá hiểu thái độ làm người của cô ta sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy Quý Khiết đã ngủ, Trình Nhã không nói thêm gì nữa, cô ấy đọc sách một lúc rồi nằm xuống nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Trình Nhã dẫn Quý Khiết tới phòng chứa nước bên ngoài chỗ tắm rửa tối qua để đánh răng rửa mặt.
Lôi Minh đặt chậu rửa mặt lên trên bồn, mở vòi nước, lấy một cốc rồi nghiêng đầu nhìn Trình Nhã và Quý Khiết: "Điều dưỡng Trình, Tiểu Khiết, chào buổi sáng."
Trình Nhã đang cúi người đánh răng, nghe thấy giọng Lôi Minh, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn anh ấy: "Chào buổi sáng, bác sĩ Lôi."
Quý Khiết cũng quay đầu qua nhìn Lôi Minh bên cạnh, Trình Nhã nói Lôi Minh không thích mình, không thích thì sao có thể cố tình tình cờ gặp Trình Nhã ở chỗ đánh răng?
Rõ ràng anh ấy thích Trình Nhã mà, chỉ sợ Trình Nhã không ưng ý Lôi Minh thôi.
Dù sao thân phận người nhà họ Trình còn đó, người có thể xứng đôi với Trình Nhã cũng chẳng được bao nhiêu, hơn nữa từ bé Trình Nhã đã quen những cậu ấm ưu tú, sao có thể tùy tiện ưng ý ai đó?
Đánh răng rửa mặt xong, hai người lại về ký túc sửa soạn, sau đó Trình Nhã dẫn Quý Khiết đến nhà ăn trong bệnh viện ăn sáng, phúc lợi và đãi ngộ của bệnh viện nhà họ Quý thực sự rất tốt, miễn phí chỗ ở, điện nước miễn phí, ăn uống cũng miễn phí nốt, bữa sáng có rất nhiều loại, được chọn thỏa thích nhưng không được mang đi, không được lãng phí, nếu như quản lý không nghiêm, mọi người chuyển hết nhà ăn đi thì phải làm sao?
Quý Khiết lấy hai cái bánh bao, bưng một bát sữa đậu nành, một bát cháo trắng, vừa ngồi xuống chỗ Trình Nhã, cô ấy đã lại thấy Lôi Minh đi vào nhà ăn, Quý Khiết không nhịn được cười khẽ, không ngờ từ tối qua đến nay, thế mà gặp Lôi Minh đến ba lần rồi.