Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 186
Cập nhật lúc: 2025-03-16 21:12:10
Lượt xem: 54
Vừa bước vào văn phòng, Lý Hiểu Đồng đã chỉ tay vào cậu bé, tức giận nói: "Là cậu ta, chính là cậu ta nói em là đứa con hoang không cha không mẹ, chính cậu ta là kẻ cầm đầu khiến mọi người bắt nạt em, còn nói với em mấy lời lung tung lộn xộn nữa."
Lý Trình Trình kéo Lý Hiểu Đồng lại gần mình, không để cô bé mất kiểm soát: "Hiểu Đồng, đừng kích động, hiệu trưởng sẽ xử lý chuyện này, sẽ cho em một lời giải thích hợp lý."
Còn nhỏ như vậy đã muốn làm đại ca trường học, không biết đợi cậu bé đến sơ trung, cao trung, thì có bao nhiêu học sinh phải chịu đối xử như vậy nữa.
"Trương Thư Thành, chính là em nói Lý Hiểu Đồng là đứa con hoang không cha không mẹ sao?" Hiệu trưởng nghiêm túc hỏi.
Trương Thư Thành hoàn toàn không biết bản thân đã làm cái gì sai: "Cô ta vốn dĩ không cha không mẹ thật mà, nếu không thì sao đến bây giờ cha mẹ cô ta còn chưa đến đón cô ta đi chứ?"
"Trương Thư Thành, Lý Hiểu Đồng có quan hệ gì với em? Em ấy là em gái ruột của em, hay là em họ của em?" Lý Trình Trình vô cùng tức giận khi thấy cậu bé vẫn cố chấp cho rằng bản thân đang làm đúng.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Lý Hiểu Đồng không có quan hệ gì với em." Trương Thư Thành điên cuồng lắc đầu, sao cậu bé lại có quan hệ với đứa con hoang này được chứ?
"Là vậy sao? Tôi còn tưởng em rất quan tâm đến chuyện Hiểu Đồng có cha mẹ hay không là vì em muốn cha mẹ em dùng tiền để nuôi em ấy, đóng học phí cho em ấy chứ! Nếu em đã không có quan hệ gì với em ấy thì em có tư cách gì nói em ấy như vậy?" Lý Trình Trình châm biếm nói.
"Nhà chúng ta mới không lấy tiền đóng học phí cho cô ta, cô ta chẳng qua cũng chỉ là một cô gái ngốc nghếch mà thôi!" Trương Thư Thành thậm chí còn không thèm nhìn Lý Hiểu Đồng, dù sao cậu bé cũng không cảm thấy mình đã làm sai cái gì.
"Trương Thư Thành, tôi nói cho em biết, Hiểu Đồng có cha có mẹ, hơn nửa tiền lương của cha mẹ em ấy kiếm được còn rất cao, một tháng hai người họ kiếm được tới bốn mươi tệ, chẳng qua là do họ làm việc trong rừng, bọn họ là chuyên gia nghiên cứu thực vật. Trong rừng không có trường học nên mới đưa Hiểu Đồng đến đây đọc sách, mà gia đình em đến cả bốn tệ một tháng còn không kiếm được, vậy mà em còn có gan nói người khác là đứa con hoang không cha không mẹ. Đối với tôi mà nói em mới là đứa con hoang không cha không mẹ, không có ai dạy cho em hiểu cái gì là lễ phép, cái gì là tôn trọng người khác. Em nói Hiểu Đồng chỉ là một cô gái ngốc nghếch, nhưng trong mắt tất cả chúng ta, em tuy là con trai nhưng còn không bằng một loài cỏ dại." Lý Trình Trình 'Ác độc' nói.
Vốn dĩ cô cũng không muốn nói ra những lời này, nhưng rõ ràng cậu bé đã bị người lớn trong nhà dạy hư rồi, trong mắt cậu bé, con gái cũng chỉ là một cô gái ngốc nghếch, không bằng con trai, nhưng cô muốn để Trương Thư Thành hiểu được cái gì là hiện thực, bên ngoài sẽ không có ai coi trọng cậu bé, nên cậu bé cũng không nên để mình thành rau cải.
Có lẽ cách so sánh cậu bé như "cỏ dại" của Lý Trình Trình đã khiến cho Trương Thư Thành bị sốc nặng, Trương Thư Thành cảm thấy tủi thân nên bật khóc, ở nhà cậu bé là bảo bối, là tính mệnh của ông bà nội, sao cậu bé lại có thể là cỏ dại chứ?
Lý Trình Trình đập tay lên bàn, quát: "Câm miệng cho tôi, nếu em còn khóc nữa, tôi sẽ dùng kim khâu miệng em lại. Tôi chỉ mới nói em có một câu mà em đã khóc thành như vậy rồi, vậy em tự suy nghĩ lại xem, em đã nói với Hiểu Đồng bao nhiêu câu rồi? Một đứa con trai còn thích khóc hơn con gái, vậy không phải cỏ dại thì là cái gì? Em thật sự cho rằng bản thân là bảo bối sao?"
Trương Thư Thành bị dọa sợ đến mức ngừng khóc, miệng há to chưa kịp khép lại, cứ như vậy mà kinh hãi nhìn Lý Trình Trình.
Lý Trình Trình nhìn hiệu trưởng: "Hiệu trưởng, Trương Thư Thành này không chịu thừa nhận sai lầm của bản thân cũng không chịu xin lỗi Hiểu Đồng, cho nên hiệu trưởng nên mời bố mẹ cậu bé đến trường nói chuyện đi... Cũng không được, nhìn dáng vẻ em ấy như vậy thì có thể thấy gia đình em ấy cũng không phải là dạng người hiểu lý lẽ gì, cho dù đến trường thì bọn họ cũng sẽ cho rằng con mình đang làm đúng, như vậy sẽ còn rắc rối hơn, tôi nghĩ cứ nên đuổi học em ấy đi, dù sao em ấy đến trường cũng không phải để học mà đến để bắt nạt bạn học nữ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-186.html.]
Trương Thư Thành nghe đến đây thì sợ hãi nấc lên, ông bà nội cậu bé luôn nói với cậu bé rằng cậu bé phải học hành chăm chỉ để cố gắng thi đỗ đại học, để làm rạng danh tổ tông! Nếu bây giờ cậu bé bị đuổi học thì cậu bé sẽ không thể thi đại học được nữa.
"Tôi không muốn bị đuổi học, không muốn..." Trương Thư Thành hét lên.
Lý Trình Trình lại đập bàn lần nữa: "Trương Thư Thành, em rốt cuộc có biết nói chuyện hay không? Hay là người nhà của em không dạy em cách nói chuyện, chỉ dạy em cách hét lên thôi sao?"
Ở trước mặt hiệu trưởng mà cậu bé còn không biết lớn nhỏ như vậy thì cậu bé còn có thể để ai vào mắt đây?
"Tôi không muốn bị đuổi học." Giọng Trương Thư Thành dần nhỏ xuống.
Nhìn thấy đứa trẻ bị nuôi thành vô dụng như vậy, hiệu trưởng cũng vô cùng đau đầu, vì bà ấy cũng không biết liệu bản thân có đủ năng lực để bồi dưỡng cậu bé trở nên tốt hơn hay không: "Trương Thư Thành, nếu em không muốn bị đuổi học thì hãy xin lỗi bạn học Lý Hiểu Đồng một trăm lần, còn phải viết tay một trăm lần từ 'Xin lỗi', sau này cũng không được nói đến chuyện gia đình của Lý Hiểu Đồng hay bàn luận chuyện gia đình của các bạn học khác nữa, chỉ cần em có thể làm được, tôi sẽ cho em thêm một cơ hội nữa. Nếu lần sau em còn tái phạm nữa thì tôi sẽ trực tiếp đuổi học em."
Đứa nhỏ này chỉ có thể từ từ chỉ dạy, hy vọng cậu bé có thể thay đổi.
Hiệu trưởng dẫn Trương Thư Thành đến phòng phát thanh, yêu cầu Trương Thư Thành phát biểu, Trương Thư Thành không biết nên nói như thế nào, dù gì cậu bé cũng chỉ là học sinh năm nhất, dù bao nhiêu tuổi thì vẫn là học sinh năm nhất.
Hiệu trưởng ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Em nói theo cô, bạn học Lý Hiểu Đồng, thật xin lỗi, tớ không nên nói những lời xúc phạm cậu, càng không nên dẫn các bạn học khác đến xúc phạm cậu, tớ thành thật xin lỗi cậu, sau này tớ sẽ không bao giờ... phạm lỗi như vậy nữa, xin lỗi, xin lỗi... sau đó em cứ nói thêm một trăm lần xin lỗi nữa là được, cô sẽ ở bên cạnh đếm cho em."
Sau đó, Trương Thư Thành lặp lại lời của hiệu trưởng một lần: "Xin lỗi, xin lỗi..."
Khi các học sinh khác đang chơi trong sân trường thì nghe thấy những lời này, những người từng theo sau Trương Thư Thành bắt nạt Lý Hiểu Đồng đều sợ hãi đến tái mặt, thậm chí Trương Thư Thành còn bị hiệu trưởng gọi lên văn phòng thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ sớm bị gọi lên thôi.
Sau khi Trương Thư Thành xin lỗi xong, hiệu trưởng tiếp tục nói: "Chào buổi chiều các thầy cô, các bạn học sinh. Trường tiểu học thôn An Cư chúng ta là một ngôi trường đoàn kết và thân thiện, giữa các bạn học trong lớp cần phải có sự đoàn kết và thân thiết nhiều hơn, nếu sau này lại có người bắt nạt bạn học, xúc phạm bạn học thì sẽ trực tiếp bị đuổi học, còn về các giáo viên của mỗi lớp, xin hãy chú ý hơn đến suy nghĩ và sức khỏe tinh thần học trò của mình, đừng giúp đỡ người khác làm điều ác và trở thành kẻ giúp đỡ họ bắt nạt người khác."
Cũng vì một số giáo viên bỏ mặc không quan tâm, nên mới để cho một số ít người tùy ý làm bậy như vậy.
Trở lại văn phòng, hiệu trưởng yêu cầu Trương Thư Thành viết tay một trăm lần từ xin lỗi, Trương Thư Thành viết không được hai chữ "Xin lỗi" nên hiệu trưởng đã viết từng nét một ra giấy và yêu cầu cậu bé tự mình chép lại.
Lý Trình Trình ở bên cạnh nói: "Về nhà đừng có nói năng lung tung với cha mẹ em, nếu cha mẹ em mà chạy đến trường gây sự thì đừng trách tôi gọi điện cho cha mẹ Hiểu Đồng, kêu họ đến xử lý em."
Có một số người thích phóng đại sự việc, chắc chắn khi Trương Thư Thành về nhà sẽ không thừa nhận mình là người đã bắt nạt Lý Hiểu Đồng, nhất định sẽ đổ mọi trách nhiệm lên Lý Hiểu Đồng, như vậy nhà họ Trương sẽ cảm thấy Lý Hiểu Đồng là người làm lớn chuyện, không phải chỉ nói cô bé có mấy câu thôi sao?