Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-03-16 09:17:51
Lượt xem: 57
Đều ở nhà họ Lý nuôi dưỡng mười mấy hai mươi năm, nhưng nhân phẩm lại chênh lệch nhiều như thế, đúng là giống nhà Lý Minh Sơn không tốt.
Lý Trình Trình bước ra từ nước bùn mà không bẩn, từ một chảo nhuộm như nhà họ Lý bước ra mà còn có thể xuất sắc như thế, có thể thấy được huyết thống thật sự rất quan trọng, bây giờ Trình Tuyết Dương cũng không biết gen là gì, chỉ biết Lý Trình Trình là huyết thống của bà và Quý Hạc Minh.
"Bà nội, bà cũng vất vả một ngày rồi, vậy buổi tối đến nhà của con nghỉ ngơi đi!" Lý An An kéo tay Trình Tuyết Dương nói.
Vậy thì buổi sáng ngày mai cô có thể ngồi trên xe của Trình Tuyết Dương đi học, đến lúc đấy lại có thể gây chú ý ở trường học, sự hâm mộ và chú ý của nữ sinh cô ta thật ra không quá để ý đến, cái cô ta để ý chính là được nam sinh chú ý.
Bây giờ ở trong trường học, sự tồn tại của cô ta giống như minh tinh màn ảnh, hơn nửa nam sinh đều muốn xuất hiện trước mặt của cô ta, cố gắng lấy lòng của cô ta, hiện tại cô ta giống như tâm điểm của mọi sự chú ý, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu đắc ý.
"Không được, bà còn có việc lát nữa phải đi giải quyết, không phải con muốn tham gia thi đại học à? Đừng chậm trễ việc học nữa, nhanh chóng về nhà đi học đi!" Trình Tuyết Dương rút cánh tay Lý An An đang ôm về.
Lúc cô ta mạo danh giả làm người khác, bọn họ không những không truy cứu trách nhiệm mà còn mua nhà ở cho cô ta, lại để người khác tặng nhiều lễ gặp mặt như vậy, chẳng lẽ còn không đủ hay sao?
Lý An An cũng cảm giác được sự kháng cự của Trình Tuyết Dương với cô ta, không phải cô ta thấy khó chịu mà là tức giận, cô ta với nhà họ Trình và nhà họ Quý không có tình cảm gì thì tại sao có thể khó chịu được? Cô ta chỉ thấy tức giận, cô muốn lợi ích mà không được, cô ta muốn nhiều hơn nữa, muốn sống cuộc sống sinh hoạt trong nhung lụa cơ.
Trình Tuyết Dương gọi cấp dưới đến rồi đi luôn, không quan tâm đến Lý An An nữa.
Lý An An tức giận dậm chân, bà già này sao còn chưa c.h.ế.t nữa? Nếu bà ta c.h.ế.t rồi, cô ta là cháu gái cũng có tư cách thừa kế tài sản của bà.
Vì không có được thứ mình muốn, bây giờ Lý An An rất bức thiết mong muốn Trình Tuyết Dương và Quý Hạc Minh nhanh chóng c.h.ế.t đi.
Thời gian rất nhanh bước vào tháng sáu, việc làm ăn của Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn lại bước lên một tầm cao mới, đó là lượng mua sỉ của Bạch Đại Hà đã đạt đến mười thùng một ngày, còn món kho lại có thêm hai khách lấy sỉ nữa, mỗi ngày nhiều thêm mười thùng phá lấu.
Bạch Đại Sơn không ra ngoài bán phá lấu nữa mà ở nhà luôn, một bên trông nhà một bên phụ giúp Lý Trình Trình nữa.
Bây giờ hai vợ chồng một ngày kiếm được một ngàn năm trăm tệ, có thể nói là kiếm được rất nhiều tiền.
Hai lò mổ cung cấp nội tạng vẫn không đủ cho Lý Trình Trình sử dụng, vì thế Dương Chính Khí lại giúp Lý Trình Trình liên hệ nhà thứ ba, sau đó ba lò mổ cùng nhau cung cấp hàng cho Lý Trình Trình.
Mặc dù Dương Chính Khí khá tò mò nhưng cũng không hỏi nhiều làm gì, Lý Trình Trình là ân nhân cứu mạng cha của hắn, cũng chính là ân nhân của hắn, hắn chưa trả ơn được gì nên khi lúc cô cần thì giúp đỡ cô là được.
Hơn nữa đây là hợp tác làm ăn, lò mổ của bọn họ cũng kiếm được tiền nên cũng không gọi là giúp cô mà là hợp tác cùng thắng lợi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đối với các lò mổ, nội tạng là một vấn đề rất lớn, bởi vì căn bản không ai có thể giải quyết toàn bộ được, bây giờ có Lý Trình Trình giải quyết giúp mọi người, mọi người vui còn không kịp chứ đừng nói đến việc cản trở.
Bước vào tháng sáu là mùa mưa đã đến, ngày nào cũng mưa to, rất bất tiện nhưng cũng không thể dập tắt được nhiệt huyết kiếm tiền của mọi người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-163.html.]
Nhưng Lý Trình Trình lại muốn nghỉ ngơi một thời gian, chờ mùa mưa qua rồi tính tiếp, nhưng còn có nhiều người dựa vào cô để kiếm tiền như thế, nếu cô tạm dừng thì lại chặt đứt hy vọng của người khác.
Dù sao cô chỉ phụ trách chế biến, Bạch Đại Sơn phụ trách việc giao hàng, hai vợ chồng không cần vất vả đi bán hàng nên Bạch Trình Trình không nghỉ nữa.
Biết Lăng Nhược Tuyết cũng tham gia thi đại học, thi thoảng Lý Trình Trình lại mang sang một rổ trứng gà, cả gà rừng và chim bồ câu để Lăng Nhược Tuyết bồi bổ thân thể, chuẩn bị tốt để thi đại học, thi đỗ đại học thì có thể thực hiện bước nhảy qua giai cấp rồi.
Tuy hôm nay không mưa nhưng bầu trời vẫn âm u, rõ ràng đang là buổi chiều mà nhìn giống chiều tối, Lý Trình Trình đi đưa phá lấu cho Lăng Như Tuyết còn mang theo một cái áo mưa do cô dùng vải chống thấm để cắt may, loại áo mưa này nhìn giống như một áo gió dài, chỗ nào cũng che được.
"Lăng Nhược Tuyết, nếu lúc cô đi thi đại học trời mưa thì nhớ mặc áo mưa như thế này nhé, áo này che mưa còn tốt hơn so với dùng ô đấy." Lý Trình Trình lấy áo mưa ra đưa cho Lăng Nhược Tuyết.
Lăng Nhược Tuyết lấy áo mưa ra mặc thử lên người thấy rất vừa vặn: "Cảm ơn."
"Có thể nghe được lời cảm ơn của cô thật sự không dễ dàng." Lý Trình Trình lại đưa rổ ra: "Đây là phá lấu do tôi tự làm, tai heo, ruột già và cả trứng kho nữa, để mọi người ăn thử."
"Tốt xấu gì tôi cũng là học sinh trung học phổ thông, chuẩn bị đi thi đại học đến nơi rồi, tôi lại thiếu hiểu biết như vậy sao?" Lăng Nhược Tuyết lườm Lý Trình Trình rồi nhận lấy rổ, mở khăn lông phủ bên trên ra, ngửi thấy mùi thơm đặc trưng kia không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Thật sự rất thơm!
Nhưng cô không thể ở trước mặt Lý Trình Trình biểu hiện ra vẻ mặt tham ăn như vậy, nên cô nhanh chóng chạy vào bếp đưa phá lấu cho mẹ cô: "Mẹ ơi, đây là món phá lấu Lý Trình Trình mang đến đây."
"Con bé này." Mẹ Lăng thở dài, lấy món phá lấu từ trong rổ đổ sang bồn tráng men nhà mình, sau đó rửa bát sạch sẽ để lại vào rổ để Lăng Tuyết Như đưa lại cho Lý Trình Trình.
Mấy tháng nay nhà họ đều bị Lý Trình Trình nuôi béo lên, tuy điều kiện trong nhà cũng tốt, so với phần lớn gia đình trong thôn tốt hơn một chút nhưng cũng không dám ăn uống như thế, có thể thấy được nhà họ được nhờ Lý Trình Trình như thế nào.
"Nghỉ hè còn muốn bán kem que với tôi không?" Lăng Nhược Tuyết đi ra đưa rổ nhỏ cho Lý Trình Trình, ngượng ngùng lí nhí hỏi.
Lý Trình Trình gật đầu: "Có chứ, việc có thể kiếm tiền như thế, tội gì không làm."
Mặc dù năm ngoái Lăng Nhược Tuyết đi theo Lý Trình Trình kiếm được không ít tiền, nhưng sau khi đi học cô không thể đi kiếm tiền được nữa, vẫn đang dùng tiền tích cóp của mình, tuy rằng có mấy trăm tệ nhưng vẫn chỉ tiêu đi không có thu vào, tiêu hết rồi thì sao?
Cho nên cô ta còn muốn tiếp tục đi theo Lý Trình Trình kiếm tiền, nếu để một mình cô đi làm thì cô ta lại không dám, thật ra cô cũng cảm thấy mình thua kém Lý Trình Trình rất nhiều.
"Vậy đến lúc đấy nhớ gọi tôi nhé!" Lăng Nhược Tuyết dặn dò nói.
Lý Trình Trình gật đầu cầm rổ đi về.
Bây giờ Hạ Vân Lai đang giúp cô trông coi cửa hàng thực phẩm tươi sống, khi nào đi bán kem que phải gọi những người khác, đến lúc đó nhờ Bạch Thư Lễ đi tìm người cho cô, giúp cô tìm thêm mấy đứa trẻ mười mấy tuổi không đi học, đợi đến lúc dạy dỗ mọi người thành thạo rồi thì để cho mọi người tự đi kiếm tiền.