Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-03-16 09:16:43
Lượt xem: 65

Bây giờ có chuyện tốt thế này, hơn nữa còn có thể tìm được một người vợ có tiền, chắc chắn hắn sẽ không từ chối.

Nghĩ đến sau này cháu gái Trình Tuyết Dương sẽ rơi vào tay mình, mặc cho mình dày vò, Lâm Lệ Liên kích động không thôi.

Cháu trai, cháu gái của Trình Tuyết Dương có đến năm người tới tuổi kết hôn, có điều lòng phòng bị của Trình Tuyết Dương này quá nặng, nếu người khác giới thiệu đối tượng cho họ hoặc là chính họ tìm đối tượng, bà ấy đều phải điều tra đủ kiểu, một khi phát hiện ra người khả nghi trong đó, bà ấy sẽ không cho phép họ qua lại nhưng nếu Trình Tuyết Dương không cẩn thận như thế, nhà họ Quý và nhà họ Trình đã bị bà ta hủy hoại từ lâu rồi.

Hiện tại đứa cháu nhỏ Lý An An vừa được tìm về này trở thành điểm đột phá tốt nhất để Lâm Lệ Liên triển khai trả thù, bởi vì từ nhỏ cô ta đã sống dưới nông thôn, chắc chắn có thói quen vừa tham ăn vừa lười làm, như vậy thì chỉ cần Vệ Phi cố gắng một chút là có thể làm Lý An An này rung động, đến khi đó có thể ra tay từ phía Lý An An, khuấy cho nhà họ Quý mù mịt, tốt nhất là có thể tách Trình Tuyết Dương và Quý Hạc Minh ra.

Vậy là sau này bà ta có thể chôn cùng Quý Minh Hạc, như thế, kiếp sau sẽ không có bất kỳ ai có thể tách họ ra nữa.

Vệ Phi nhanh chóng tới đây, hắn đi đến trước mặt Lâm Lệ Liên, trước mặc bà chủ Lâm Lệ Liên này, Vệ Phi có khốn nạn hơn nữa cũng không dám lơ là, nếu không, cha mẹ hắn sẽ bị sa thải, hắn không có tiền tiêu nữa.

"Bà chủ, bà gọi tôi đến đây có chuyện gì sao?" Vệ Phi thắc mắc.

Lâm Lệ Liên nhìn lướt qua khách sạn quốc doanh: "Nhà họ Quý tìm lại được cháu gái bị Hà Uyển Xuân và Lý Minh Sơn đánh tráo rồi, cậu để ý cẩn thận, tìm thời gian thích hợp tặng chút quà làm quen cô ta, sau đó nghĩ cách theo đuổi cô ta, đấy là cháu gái nhà họ Quý, nếu cậu cưới được cô ta, sau này sẽ được hưởng vinh hoa phú quý không dứt, cậu biết chưa? Đến lúc đó, kể cả cậu không đi tìm gái đẹp, gái đẹp cũng sẽ lao vào cậu, đàn ông mà, quan trọng nhất chính là giàu..."

Nói đến đây, Lâm Lệ Liên nhớ tới chồng bà ta, 1/5/1950 luật hôn nhân mới mới thực sự thực thi chế độ một vợ một chồng nhưng trước đó, rất nhiều người đàn ông có điều kiện tốt đều sẽ cưới vợ lẽ, nuôi bồ nhí.

Ba mươi năm trước, vợ lẽ, bồ nhí của chồng Lâm Lệ Liên không biết có đến bao nhiêu người, kể cả chồng bà ta không tìm, đám đàn bà kia cũng đuổi theo, tình nguyện làm vợ lẽ cho ông ta, chồng bà ta vốn chẳng phải người chung thủy gì, chơi đùa thì thôi đi nhưng ông ta không ít lần để Lâm Lệ Liên chịu tủi nhục trong hôn nhân cũng như trong gia đình.

Đây là lý do tại sao Lâm Lệ Liên một mực nhớ thương Quý Hạc Minh, bởi vì nhiều năm như thế mà Quý Hạc Minh vẫn thủy chung một lòng, bên ngoài không có thêm người phụ nữ nào, làm gì có người phụ nào không muốn được yêu chiều?

Bản thân bà ta chịu nhiều tủi nhục như thế đều là vì Trình Tuyết Dương cướp mất trúc mã Quý Hạc Minh của bà ta, sự đau khổ, tủi hờn đó, bà ta không thể hắt lên người Trình Tuyết Dương, vậy thì đổ lên người cháu gái nhỏ Trình Tuyết Dương vừa tìm về vậy.

Chắc chắn Trình Tuyết Dương rất coi trọng cô cháu gái nhỏ vừa tìm về này, nếu cô ta có mệnh hệ gì, trong lòng Trình Tuyết Dương cũng không dễ chịu.

Lâm Lệ Liên muốn làm cho Trình Tuyết Dương khó chịu, cuối cùng chịu đả kích, c.h.ế.t trước bà ta thì càng tốt.

Vệ Phi nghe đến đó, trong lòng nóng lên, tiền, gái đẹp, hắn đều muốn cả, chỉ có điều bây giờ hắn chẳng có gì, nếu như cưới được Lý An An, vậy là có thể có được mọi thứ rồi, hắn nhất định sẽ nghĩ cách cưới Lý An An.

Lâm Lệ Liên mở miệng: "Trong khoảng thời gian cậu theo đuổi Lý An An, mỗi ngày tôi sẽ cho cậu vay mười tệ để cậu lấy lòng Lý An An, đợi cậu cưới được cô ta, có tiền rồi thì trả lại cho tôi, sao hả?"

Vệ Phi trực tiếp gật đầu không chút suy nghĩ: "Cảm ơn bà chủ giúp đỡ, nếu như tôi có thể ôm được người đẹp về, tôi nhất định sẽ báo đáp bà chủ hậu hĩnh."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Báo đáp thì không cần, chỉ cần các người sống tốt là được." Lâm Lệ Liên vội từ chối, bà ta cũng không dám để cho thằng khốn này báo đáp bà ta đâu, tránh cho sau này, mộ bà ta cũng bị đào lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/chuong-142.html.]

Vệ Phi vừa tới trước khách sạn quốc doanh đã thấy Lý An An đứng trước cửa nghênh đón khách khứa: "Xin chào, tôi là Lý An An, là cháu gái nhà họ Quý vừa tìm lại được, chào mừng mọi người tới tham dự tiệc nhận người thân của tôi."

Trình Tuyết Dương trò chuyện xong, qua đó, thấy người không quen lắm thì nói với Lý An An: "Lý An An, đây không phải khách của nhà họ Quý."

Vệ Phi vội xin lỗi: "Ngại quá, tôi tới ăn cơm, không biết nơi này đang tổ chức tiệc nhận người thân, quấy rầy rồi, tôi đi tìm khách sạn khác vậy."

Mặc dù dáng vẻ Lý An An bình thường nhưng cô ta là cháu gái nhà họ Quý, nếu cưới được cô ta, hắn trở thành cháu rể nhà họ Quý rồi, đến lúc đó hắn vừa có tiền, vừa có quyền, tìm người đẹp kiểu gì mà chẳng được, cho nên hiện tại phải nhẫn nại, nhẫn nại trước, dù sao tắt đèn đi đều giống nhau cả.

Bên trong đều là khách khứa của nhà họ Quý và nhà họ Trình, Lý An An cũng không tiện cho Vệ Phi vào ăn cơm, cô ta áy náy cười với hắn, chuyện này đã xảy ra mấy lần rồi nên cũng không có ai nghĩ nhiều.

Vệ Phi nhìn kỹ Lý An An mấy lần, nhớ dáng vẻ của cô ta rồi mới rời đi, mặc dù rời đi rồi, hắn cũng không đi quá xa, hắn còn chưa chính thức làm quen với Lý An An đâu, đợi Lý An An về nhà họ Quý rồi, hắn chưa chắc đã có cơ hội làm quen với cô ta, chắc chắn hắn phải nắm chắc cơ hội làm quen cô ta mới được.

Ăn trưa xong, mọi người lục đục rời đi, Trình Tuyết Dương và Quý Hạc Minh dẫn theo Lý An An về, Vệ Phi thấy thế thì lặng lẽ bám theo, đi theo đuôi họ cho đến khi tới một khu dân cư, Vệ Phi mới dừng bước.

Biết được chỗ ở của Lý An An, sau này tiện tìm cô ta hơn.

Cấp dưới của Trình Tuyết Dương lấy chìa khóa mở cửa, Trình Tuyết Dương vào trước, bà ấy vừa đi vừa nói với Lý An An: "An An, đây là nhà bà nội mua cho cháu, sau này cháu ở lại đây."

Đây là căn nhà trệt khoảng tám mươi mét vuông, còn có sân khoảng tám mươi mét vuông nữa, một mình Lý An An ở là vừa đẹp.

Nghe đến đây, Lý An An ngẩng đầu nhìn Trình Tuyết Dương, mất hứng nói: "Bà nội, cháu không thể ở trong nhà sao?"

Ở nhà còn có người hầu hầu hạ, cô ta chẳng cần làm gì, sướng biết mấy!

"Ở nhà chúng ta, con cháu cứ tròn mười tám tuổi là phải ra ngoài ở riêng, cháu mười chín rồi, lẽ nào còn chẳng bằng đứa mười tám sao?" Trình Tuyết Dương liếc cô ta, sau đó đặt chìa khóa vào trong tay cô ta: "Từ nay về sau, nơi này là nhà cháu."

Còn muốn ở trong tứ hợp viện của bà ấy á?

Đến lúc đó, cô ta trộm đồ có giá trị trong nhà thì phải làm sao?

Mua cho cô ta căn nhà, còn chuẩn bị nhiều quà gặp mặt như thế, người dưới quê phải làm ba năm mới kiếm đủ những thứ đó, cô ta vẫn còn chưa biết đủ à?

Chẳng lẽ còn muốn toàn bộ nhà họ Quý?

Chỉ dựa vào cô ta cũng xứng sao?

"Cháu dọn dẹp nhà cửa trước đi, chạng vạng thì đến khách sạn, tối nay còn bữa tiệc nữa." Bỏ lại những lời này xong, Trình Tuyết Dương xoay người rời đi.

Loading...