Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-02-24 21:35:52
Lượt xem: 127

Đúng lúc này, Lận Đình đang đắm chìm trong niềm vui sướng được ăn thịt chợt nhận ra điều gì đó, cô ngước đầu lên nhìn về phía trước.

Sau đó, đập vào mắt cô là một gương mặt… trang điểm.

Thẳng thắn mà nói, cô có chút kinh ngạc.

Lận Đình biết ở thời đại này đã có đồ trang điểm, dù sao những nghệ sĩ kinh kịch biểu diễn trong hội chùa đều trang điểm mà.

Thế nhưng đó là trang điểm để phục vụ việc biểu diễn, chứ hiếm ai trang điểm trong đời sống hiện thực, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy.

Chẳng qua, đối phương trang điểm quá đậm, nhất là môi, son môi bị lem, khiến cả gương mặt trở nên khó tả.

Đương nhiên, mấy chuyện đó đều không quan trọng, điều cô để ý nhất chính là ánh mắt đối phương đánh nhìn mình, trong sự né tránh xen lẫn chút chán ghét.

Điều này khiến Lận Đình không thể không suy đoán đối phương chính là chủ nhân của bức thư kia.

Lúc này, Hồ Tú chuẩn bị bê rổ thịt về nhà, bà cất tiếng gọi con dâu: “Đình Đình, con có nhìn thấy thím hai và thím ba con ở đâu không…? Ơ, con đang nhìn gì thế?”

Vừa nói, bà vừa nhìn theo tầm mắt cô, sau đó hét lên một tiếng rồi che ngực: “Mẹ ơi, kia là nhóc Cầm của nhà Lục Cân mà nhỉ? Sao lại trang điểm thành thế kia? Giống như yêu tinh ấy, dọa người c.h.ế.t đi được.”

Yêu tinh toàn người đẹp thôi, chỉ có yêu quái mới dọa người - trong lòng Lận Đình thầm châm chọc, thế nhưng ngoài miệng cô lại hỏi: “Mẹ quen cô ta ạ?”

Hồ Tú: “Sao lại không quen? Đều sống cùng đại đội mà, mẹ nó chính là Triệu Tam Ni vừa đưa bánh gạo cho chúng ta hôm trước ấy, con còn nhớ không?”

Lận Đình bừng tỉnh, sau khi biết đối phương là người nhà ai, cô bèn thu hồi tầm mắt.

Tạm thời cô không có ý định nói những suy đoán trong lòng cho mẹ chồng nghe.

Một là, cô thật sự không thèm để ý đến lời uy h.i.ế.p trong thư, giống như lúc trước cô đã nói, mọi việc đều cần chứng cứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-70.html.]

Hai là…, cô cũng không có chứng cứ.

Vì thế… vẫn nên chờ được ăn canh g.i.ế.c lợn đi.

Không còn các nào khác, nồi canh kia thực sự quá thơm.

---

Bên kia.

Từ mấy hôm trước, sau khi gửi bức thư kia đi, Vương Tú Cầm vẫn luôn đứng ngồi không yên chờ đợi phản ứng của Lận Đình.

Cô ta không dám đến tận nhà hỏi thăm, sợ bản thân bại lộ, chỉ đành ngày ngày hỏi bóng hỏi gió cha mẹ vài câu/

Sai khi xác định đối phương không bỏ trốn, lòng Vương Tú Cầm khó chịu như bị lửa đốt vậy.

Vì sao người phụ nữ xấu xa Lận Đình kia vẫn chưa đi? Rốt cuộc bao giờ cô mới đi?

Vương Tú Cầm sắp suy đoán đến điên rồi, cô ta cảm thấy bản thân cần thiết phải tận mắt nhìn thấy thái độ của đối phương.

Vì thế, cô ta chờ mãi mới đến ngày toàn thôn thịt lợn, sáng sớm cô ta đã bỏ ra hai hào, nhờ cô cháu dâu thanh niên trí thức của lão bí thư dùng bút vẽ mi, lại dùng giấy hồng thoa chút son môi cho mình.

Sau khi trang điểm xong, cảm thấy bản thân xinh đẹp hơn con ả hồ ly tinh Lận Đình kia vài phần, cô ta mới ra ngoài trước ánh mắt kinh ngạc đến mê hồn (ánh mắt gặp quỷ) của người nhà.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trước khi nhìn thấy người phụ nữ xấu xa Lận Đình, Vương Tú Cầm từng phỏng đoán ra rất nhiều trạng thái của đối phương.

Nhưng đều không giống như hiện tại.

Ai có thể nói cho cô ta biết, vì sao sau mấy ngày không gặp, Lận Đình không những không chột dạ tiều tụy đi, trái lại càng xinh đẹp hơn?

Loading...