Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-02-24 21:35:34
Lượt xem: 92

Chẳng qua anh ta không ngờ cô gái này phản ứng quá nhanh, anh ta không những không sờ được cái nào, còn bị bà già c.h.ế.t tiệt kia chỉ mũi mà mắng.

Chẳng qua… Tiền Cách Mạng vô cùng tự tin với gương mặt của mình, anh ta kéo kéo vạt áo Tôn Trung Sơn, thay đổi chiến lược: “Xin lỗi, ban nãy do tôi không chú ý. Nữ đồng chí này, cô không bị thương ở đâu chứ?”

Phần lớn con người ở thời đại này khá chất phác, thấy thái độ của anh ta không tệ, sắc mặt của Hồ Tú mới hòa hoãn một chút.

Thế nhưng Lận Đình chỉ cần liếc mắt một chút đã nhìn thấu ý đồ của đối phương.

Cô cau mày, không thèm để ý đến anh ta, mà quay đầu nói với mẹ chồng: “Mẹ, không phải sắp đến giờ rồi ư?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hồ Tú giơ cổ tay lên xem giờ: “Đúng, đúng, đúng, hợp tác xã mua bán đã mở cửa rồi… Tính thời gian, có lẽ nhóc Tiếu sẽ kịp về ăn Tết, chút nữa chúng ta đến hợp tác xã mua bán nên sắm chút đồ tết.”

“Đúng rồi, khi hai đứa kết hôn nó có chuyện bận không về, chút nữa mua chút kẹo chia cho đám trẻ trong thôn…”

Hàng hóa bà ấy định mua có hơi nhiều, vì vậy bước chân của bà ấy nhanh hơn vài phần.

Hàng hóa ở hợp tác xã mua bán vốn không dễ mua, bây giờ lại gần tết rồi, lại càng khó mua hơn.

Ra đến cổng công xã, hai mẹ chồng con dâu lại chào hỏi với ông bảo vệ gác cổng.

Vốn chỉ là lễ nghĩa, không ngờ đối phương lại vẫy tay ra hiệu cho hai mẹ con lại gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-65.html.]

Đợi đến khi Lận Đình và Hồ Tú đến gần, thì nghe ông bảo vệ nói: “Người vừa đ.â.m vào cháu là người lập nghiệp từ việc phản bội người thân, tâm tư vô cùng dơ bẩn, nhóc con, cháu đề phòng một chút nhé. Thế đạo này… loạn quá.”

Từ đầu Lận Đình đã nhìn thấu ý xấu của dối phương, cho nên cảm xúc cũng coi như ổn định.

Thế nhưng Hồ Tú, bây giờ nghe ông bảo vệ nhắc nhở, bà ấy vô thức phản ứng lại rằng người nọ cố ý.

Bà ấy lập tức giận điên lên, sao bà ấy nỡ để con dâu phải chịu thiệt thòi cơ chứ? Vì thế bà ấy xoay người lại, định tìm tên kia tính sổ.

Lận Đình thấy thế thì nhanh tay lẹ mắt cản bà ấy lại, cô nghiêm túc cảm ơn ông bảo vệ, rồi mạnh mẽ kéo bà ấy rời đi.

Cô cũng tức giận, cũng thấy ghê tởm lắm chứ, thế nhưng đối phương chỉ mới đụng phải cô, nếu cô có làm ầm lên thì cũng không chiếm lý.

Vả lại, bọn cô còn dẫn theo trẻ con, chi bằng cứ bình an thoát thân trước, đợi về nhà cô sẽ mách với anh trai Lận Vĩ. Anh ấy có rất nhiều bạn bè thuộc đủ hạng người, rất thích hợp đối phó với loại tiểu nhân này.

Chẳng qua… Chuyện này cũng nhắc nhở Lận Đình, trong mười năm tới, sẽ xuất hiện rất nhiều người giống Tiền Cách Mạng, thậm chí còn đê tiện hơn anh ta, trong đó không thiếu những người quyền cao chức trọng.

Có lẽ… chỉ có quân đội mới là nơi yên ổn nhất.

“Đình Đình đừng tức giận nhé, mẹ nhớ kỹ mặt tên đó rồi, chờ nhóc Tiếu về, mẹ sẽ bảo nó đánh thằng kia một trận.” Sau khi bình tĩnh lại, Hồ Tú cũng biết nếu hai mẹ chồng con dâu bà quay lại tính sổ, chẳng những không chiếm lý, mà còn có khả năng bị trả đũa, đến lúc đó chỉ sợ làm hỏng thanh danh của con dâu.

Nghe vậy, lòng Lận Đình có chút cảm động. Cô nhìn về phía mẹ chồng, cất giọng trêu đùa: “Mẹ nghĩ giống con đấy, con cũng định bảo anh hai trùm bao tải đánh tên đó một trận, hảo hán thì không để ý cái thiệt trước mắt mà.”

Loading...