Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 429

Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:06:03
Lượt xem: 46

Lận Hoành trước hết liếc qua người xa lạ trong phòng, mỉm cười nhìn mẹ mình, rồi giơ tay lên, chỉ vào con thỏ: “Con thỏ còn sống, chữa trị vết thương ở chân, vẫn có thể nuôi thêm vài ngày.”

Nói rồi, cậu ấy lễ phép gật đầu với bà mối, rồi mang con thỏ vào bếp.

Thấy vậy, Lận Đình không tiện rời đi, bèn ra hiệu cho cô con gái đang vẽ tranh bên cửa sổ.

Miêu Miêu liền thu bút, nhanh chóng chạy theo: “Cậu út, con cũng muốn bôi thuốc cho con thỏ.”

Lận Hoành quay lại đợi, đợi khi cô cháu gái đến gần, cậu ấy mới chậm rãi bước vào bếp.

Khi lấy thuốc, bắt đầu chữa vết thương cho con thỏ, cậu ấy cười hỏi: “Có chuyện gì muốn nói với cậu à? Nói trước nha, đừng có nhờ cậu dẫn con ra ngoài vẽ tranh, ngoài trời lạnh lắm.”

Nghe vậy, Miêu Miêu bĩu môi, không nhịn được, cô bé phàn nàn: “Cậu út, con nhỏ chứ không ngốc, thời tiết này ra ngoài vẽ tranh, không muốn sống nữa à?”

Lận Hoành cười, để lộ hàm răng trắng: “Đúng rồi, Miêu Miêu nhà mình từ nhỏ đã thông minh.”

Miêu Miêu nói: “Mẹ bảo con đến nói với cậu, bà cụ trong nhà kia là mối lái, tốt nhất đừng qua đó.”

Lận Hoành đoán ra: “Cô gái mà bà mai nói đến không tốt à?”

Miêu Miêu hơi bất ngờ: “Cậu út, cậu trở nên thông minh rồi.”

Lận Hoành giơ một ngón tay chọc vào trán cháu gái, giả vờ nghiêm nghị: “Đừng có trêu cậu, cẩn thận cậu đánh đòn.”

Miêu Miêu không sợ, cô bé đẩy tay cậu ra, rồi kể cho cậu nghe về cô gái mà bà mai giới thiệu, sau đó quay người muốn trở về phòng khách.

Thấy vậy, Lận Hoành ngạc nhiên: “Không học cách băng bó cho thỏ con sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-429.html.]

“... Không đâu.”

Lúc này.

Sau khi xác nhận nhà họ Lận không có ý định gì với thanh niên trí thức Lâm, thím ba Cố lại bắt đầu hết lời khen ngợi Tiền Dung Dung.

Nghe vào tai mọi người, những lời đó quả thật như từ trên trời rơi xuống, không có ai sánh bằng, nếu không lấy được thanh niên trí thức Tiền thì thật là một tổn thất lớn.

Thấy Lý Đào Hồng càng nghe càng xúc động, niềm vui trên khuôn mặt cũng không giống như giả, thím ba Cố liền chớp thời cơ: “... Bên ngoài tuyết dày trời lạnh, tôi tuổi già rồi, đi lại không dễ dàng, vừa may cậu út nhà cô có ở đây, sao không hỏi thử ý kiến của cậu ấy? Nếu cậu ấy đồng ý, một lát nữa có thể gặp mặt xem sao?”

Lý Đào Hồng sững sờ: “Bây giờ sao?”

Thấy bà phản ứng như vậy, thím ba Cố cười tủm tỉm: “Cảm thấy nhanh quá sao?”

Lý Đào Hồng: “Có chút.”

Thím ba Cố liền xua tay: “Nhanh cái gì? Tôi nói thật lòng nhé... Tôi đã thấy nhiều rồi, cô gái tốt thì hiếm lắm... “

Vân Mộng Hạ Vũ

Nói đến đây, bà ta hạ thấp giọng, bí mật nói: “Con trai lão bí thư trong làng ta, chính là cái người lái xe tải ở huyện, nghe oai không? Công việc ổn định đấy, cậu ta cũng để ý đến thanh niên trí thức Tiền, nếu không phải thanh niên trí thức Tiền thích quân nhân, thì cơ hội này không đến lượt cậu út nhà cô đâu... Đúng rồi, chuyện này cô giữ kín trong lòng, đừng để ảnh hưởng đến danh tiếng của cô gái tốt.”

Lý Đào Hồng gật đầu lia lịa: “Phải, phải.”

Thím ba Cố: “Vậy cô thấy thế nào...?”

Con người thường như vậy, cái gì bị tranh giành thì là tốt.

Lý Đào Hồng cũng không ngoại lệ, lúc này bà đã bị cuốn vào lời thuyết phục, vừa định đồng ý, thì nghe thấy tiếng cháu gái bên cạnh nói: “Nhưng cậu út đi ra ngoài rồi mà.”

“Hả? Tiểu Hoành ra ngoài rồi?”

Loading...