Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 114: Đặt tên

Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:23:15
Lượt xem: 83

Chờ nằm xuống, cô mới hỏi: “Chị vẫn luôn gọi em là Đại Ny, vẫn chưa biết tên của em là gì.”

“Em tên là Hoắc Ny Ny.” Gương mặt Đại Ny khẽ đỏ lên, sau khi chị dâu nằm xuống bên cạnh, cô ấy mới biết chị dâu rất thơm, giống mùi hương của kem dưỡng da, lại có chút không giống.

Tuy cô ấy cũng là người thích sạch sẽ, trên người, trên đầu không có chấy rận, thế nhưng cô ấy chưa từng được sử dụng kem bảo vệ da, vì vậy xấu hổ nép sát người vào mép tường.

Lận Đình thật lòng khen ngợi: “Tên rất êm tai.”

Đại Ny vô cùng ngỡ ngàng, tên “Ny” rất êm tai ư? Sau khi kết hợp với họ Hoắc, nghe giống như “bùn lầy” ấy. Vả lại, con gái trong thôn này đều tên là “Ny” mà.

Cô ấy thầm nghĩ như vậy, cũng hỏi ra miệng như thế, sau khi hỏi xong, cô ấy còn hâm mộ nói: “Tên của Phù Dung nhà chú ba mới êm tai cơ, tên của em ấy do bác gái cả đặt đấy.”

“Ny Ny cũng êm tai mà, có nghĩa là đáng yêu, lanh lợi.” Không phải cái tên Phù Dung không hay, chẳng qua ở thời đại này, cái tên Hoắc Ny Ny có chút đặc biệt thôi.

Nghĩ đến đây, Lận Đình không khỏi cảm thấy may mắn vì tên của nguyên chủ và chị gái Lận Tương đều được đặt theo tên của thảo dược, là nhờ thầy lang trong thôn đặt cho.

Đặc biệt hơn tên của ba anh em Lận Minh, Lận Vĩ và Lận Hoành nhiều.

Đại Ny không biết hóa ra tên của mình lại có nghĩa là lanh lợi, đáng yêu, trong lòng cô ấy vô cùng ấm áp, cảm thấy mặc dù chị dâu vừa xinh đẹp, vừa có văn hóa nhưng không hề kiêu ngạo, trái lại rất dễ gần.

Vì thế, cô ấy không khỏi muốn tâm sự với Lận Đình về một vài tâm tư thiếu nữ: “Chị dâu họ, chị cảm thấy kết hôn có tốt không?”

Lận Đình ngẩn ra, rồi lập tức quay đầu nhìn cô ấy: “Bị đối tượng xem mắt hôm nay dọa rồi à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-114-dat-ten.html.]

Đại Ny cụp mắt, mất tự nhiên lẩm bẩm: “Có một chút ạ.”

Dáng vẻ hiện tại của cô ấy giống hệt cô của đời trước. Đời trước, khi Lận Đình vừa lên đại học đã thử tìm người yêu, đối phương là học sinh giỏi.

Đối phương rất tuấn tú, lần đầu tiên hai người hẹn hò là vào buổi trưa, anh ta hẹn cô đi ăn cơm, sau khi ăn xong thì nói thuận đường về nhà lấy đồ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc ấy cô cũng chỉ mới mười chín tuổi, được cha mẹ và anh trai bảo vệ nên rất ngây thơ, hoàn toàn không nghe ra hàm ý của đối phương, nên khờ khạo đi theo.

Không ngờ vừa đến nơi, đối phương đã lập tức động tay động chân, Lận Đình sợ hãi bật khóc, vừa mắng đối phương vừa tông cửa xông ra ngoài.

Lần đó đã để lại bóng ma trong lòng, thế nên suốt bốn năm đại học, cho dù được rất nhiều bạn nam theo đuổi, cô cũng đều cảm thấy họ là rác rưởi.

Sau khi lớn tuổi hơn thì bận thi nghiên cứu sinh, cuối cùng cũng trở thành giáo viên, khi đó cô cũng buông bỏ được bóng ma tâm lý.

Nhưng yêu đương quá rắc rối, cho dù khi đó tâm lý của cô đã khá chín chắn, dù rằng biết đàn ông cũng có tốt có xấu, thế nhưng cô không có thời gian để tìm người yêu.

Đương nhiên, chủ yếu là xã hội đời sau bao dung hơn xã hội hiện tại, Lận Đình cảm thấy có kết hôn hay không thì đều phụ thuộc vào duyên số.

Hơn nữa, anh cả lớn hơn cô năm tuổi cũng chưa kết hôn, họng s.ú.n.g của cha mẹ vẫn đang tập trung lên người anh ấy.

Nhưng mà... đó là ở đời sau.

Ở thời này, nếu phụ nữ không lấy chồng sẽ bị nước miếng của dân làng dìm chết.

Loading...