Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-02-25 20:55:20
Lượt xem: 114
Bà đang nhắc khéo vụ sáng nay con rể nấu đồ ăn sáng, còn con gái lại ngủ trương lên.
Lận Đình thật sự rất oan uổng, bởi vì cô chưa hình thành đồng hồ sinh học, xác suất cô tự tỉnh là không cao, vì thế hôm qua trước khi đi ngủ, cô đã đặc biệt dặn dò Hoắc Tiếu, bảo anh gọi cô dậy.
Ai mà ngờ được, anh lại muốn đích thân thể hiện.
Tuy rằng... khụ khụ... tuy rằng cô rất thích cách làm này của anh.
Cho nên, bất kể mẹ dạy bảo thế nào, Lận Đình đều ngoan ngoãn vâng dạ.
Mãi đến khi Hoắc Tiếu buộc xong hai túi quà đáp lễ cha mẹ mạnh mẽ ép cầm về vào yên sau xe đạp, anh cất tiếng gọi cô, cô mới thoát khỏi sự dông dài của mẹ.
Thuần thục ngồi yên thanh chắn xe đạp đã được quấn vải, lại vẫy tay tạm biệt cha, anh trai và chị dâu, Lận Đình mới nhìn về phía mẹ mình: “Mẹ ơi, con về đây, chút còn phải chuẩn bị đồ ăn cho Hoắc Tiếu ăn trên đường đi nữa. Nếu mẹ nhớ con, thì đến tìm con, hoặc con quay về thăm mẹ, dù sao cũng gần mà.”
“Nói linh tinh gì đấy? Kết hôn rồi, sao có thể thường xuyên chạy về nhà mẹ đẻ hả?” Lý Đào Hồng đập con gái một cái, lại nhớ đến chuyện tháng sau con gái phải đi theo quân, bà lại đổi lời: “Hai ngày nữa mẹ sang thăm con.”
Lận Đình: “...”
Xe đạp về đến nhà.
Hoắc Tiếu chỉ kịp uống một chén trà nóng, rồi vội vội vàng vàng ra ngoài.
Đợi khi anh về, đã mười giờ rồi.
Mặc dù Lận Đình rất lạnh, thế nhưng cô không dám nghỉ ngơi mà nhanh chóng đi đốt giường lò.
Chờ căn phòng lạnh như băng dần ấm lên, cô mới cởi áo khoác ra rồi đi ủ bột.
Giống như mẹ cô đã nói, nếu đã kết hôn, mà đối tượng kết hôn cũng khá được lòng cô, thì có một số việc, cô vẫn nên tự tay làm.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-104.html.]
Chẳng hạn như việc Hoắc Tiếu chủ động tìm việc cho anh cả cô vậy, tuy ngoài miệng Lận Đình không nói gì, nhưng cô lại nghiêm túc ghi nhớ trong lòng.
Cho nên, hôm qua Lận Đình đã nghĩ xong sẽ làm món gì để anh ăn trên đường rồi.
Lúc này khắp nơi đều có tuyết rơi, mang thứ gì ra ngoài cũng đều bị đông cứng.
Ngoại trừ bột mè rang và đậu phộng có thể pha với nước sôi đã chuẩn bị từ hai ngày trước, thì cô còn chuẩn bị cho hai anh xửng bánh bột mì hấp.
Tuy có hơi tốn công, nhưng trên đường trên chỉ cần ngâm với nước nóng thì cũng ngon hơn bánh mì trắng.
Nếu vẫn không đủ thì mua hai suất cơm trên xe lửa ăn tạm là được, thế chắc hẳn là đủ rồi, dù sao anh cũng chỉ phải ngồi xe lửa hai ngày rưỡi mà thôi.
Vừa xúc bột mì ra, nghĩ đến món bánh cuốn hoa nhỏ bọc mỡ lợn và hành lá sắt nhỏ mà cô thích, tính thêm cả phần cho mẹ chồng và cặp song sinh nữa; Lận Đình bèn mở túi bột mì, vọc muỗng vào đó rồi xúc thêm một muỗng lớn.
Ôi chao... thiệt ai chứ không thể thiệt bản thân được.
Nhào bột, ủ bột, chuẩn bị nhân... Tuy rằng chưa từng hấp bánh bột mì, nhưng Lận Đình biết hấp bánh mì.
Đời trước cô từng vô tình lướt được video làm bánh bột mì.
Vì thế, dựa vào trí nhớ sứt sẹo của mình, cuối cùng cô cũng làm ra hình ra dạng.
Chờ lần thứ hai bột lên men thành công, cô bỏ từng chiếc bánh vào xửng hấp.
Cho vào nồi, nhóm lửa.
Khi mùi thơm nồng nàn bay ra, Lận Đình nghe thấy tiếng chuông xe đạp.
Biết mấy người mẹ chồng đã về, cô bèn đứng dậy, đi đến cửa phòng bếp.