Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-02-25 20:53:40
Lượt xem: 125

Cho đến bây giờ, mỗi lần nhớ lại cảnh tượng bị anh hai thử ở trạm xe lửa đó, Lận Đình vẫn cảm thấy lông tơ dựng ngược lên.

Thấy con gái không tim không phổi, Lý Đào Hồng tức giận đập cô một cái: “Con nhóc vô tâm này, một tháng chỉ chớp mắt là qua, con đến quân đội rồi, không biết phải bao nhiêu năm nữa chúng ta mới có thể gặp lại một lần.”

Dứt lời, hốc mắt bà ấy lập tức đỏ lên. Không thế trách bà mau nước mắt được, bà thật sự không nỡ để con gái đi xa.

Lận Đình vốn muốn đi càng nhanh càng tốt, thấy bà ấy như vậy, chóp mũi cô cũng dần trở nên chua xót. Thế nhưng cô sợ càng dỗ bà ấy, thì bà ấy lại càng khó nhiều hơn, vì thế trêu chọc nói: “Thế con không đi nữa. Dù sao từ Thiên Kinh về đây cũng chỉ mất bốn ngày đường xe, bảo Hoắc Tiếu mỗi năm tranh thủ về một chuyến là được.”

“Con nói linh tinh gì thế? Vợ chồng sao lại không ở bên cạnh nhau? Bà đây còn muốn bế cháu ngoại trai đấy.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Để đánh lạc hướng mẹ già khỏi sự bi thương, Lận Đình - người chưa từng được nắm tay trai - nói linh ta linh tinh với giọng điệu nghiêm túc: “Thế cháu ngoại gái không được ạ?”

Lý Đào Hồng giơ tay lên: “Con nhóc c.h.ế.t tiệt kia, mẹ thấy con thiếu đánh rồi. Nếu bà đây trọng nam khinh nữ, còn có thể cưng chiều con và chị cả con đến vô biên như thế.”

Nhắc đến con gái, Lý Đào Hồng nhìn con gái út ở trước mặt, sau một lát do dự, bà ấy vẫn ướm lời hỏi thử: “Mấy hôm nữa chị con sinh con, nếu có thời gian thì con đến thăm chị con một lát nhé? Chị em ruột, làm gì có thù qua đêm.”

Nghe vậy, Lận Đình ngẩn người trong giây lát, mới lục lọi trong đống ký ức về mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Lận Tương, nhất thời cô cũng không biết nên dùng biểu cảm gì mới thích hợp nữa.

Nhắc mới nhớ, cô và Lận Tương đều được cha mẹ chiều chuộng, nâng niu trong lòng bàn tay.

Thế nhưng thành tích của chị gái Lận Tương khá bình thường, chưa tốt nghiệp cấp hai đã bỏ học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-100.html.]

Thật ra người nhà vẫn luôn khuyên chị ấy cố thêm một thời gian nữa để lấy cái bằng tốt nghiệp, thế nhưng chị ấy không nghe lọt. Lúc đó mới mười sáu tuổi, thế mà đã dám lén yêu đương.

Người yêu của chị ấy chính là anh rể hiện tại, hai người là bạn học cấp hai.

Tuy nói ở đời sau, như thế sẽ bị cho là yêu sớm, thế nhưng ở thời đại này, chuyện này quá bình thường.

Thấy con gái cố chấp như vậy, thằng nhóc kia cũng sáng sủa, tuấn tú, Lận Thắng Lợi và Lý Đào Hồng chỉ đành đồng ý.

Chẳng qua vẫn giữ chị ấy ở nhà đến năm mười tám tuổi mới gả đi.

Nguyên chủ nhỏ hơn Lận Tương bốn tuổi, khi cô ấy mười lăm tuổi, chị gái mười chín tuổi đã sinh con.

Lại thấy anh rể thi lên cấp ba, còn nghĩ cách để thi lên đại học, lo lắng sau khi anh rể thi đỗ đại học sẽ nảy sinh cảm giác hơn người, ra oai với chị gái, nguyên chủ bèn khuyên chị gái tiếp tục đi học.

Hai chị em đều là bảo bối trong nhà, tuy ngày thường có chút mâu thuẫn, nhưng thật sự không có ý xấu gì với nhau cả.

Cho nên, xuất phát điểm của nguyên chủ là có ý tốt.

Nhưng mà cô ấy còn ít tuổi, miệng lại độc, những lời nói ra chẳng khác gì con d.a.o nhỏ.

Lúc đó Lận Tương vừa sinh song, là thời điểm chỗ nào cũng không thoải mái, khi những lời này lọt vào tai, chị ấy cảm thấy nguyên chủ có ý xấu.

Loading...